21
Tự nhiên ý nghĩ đó làm anh bâng khuâng, không biết mình đang vui hay buồn
oOo
Hiệu Nghiêm ngồi 1 mình trong phòng, chìm đắm trong dòng suy nghĩ riêng.
22
Hiệu Nghiêm buông mình xuống giường, ôm đầu chán nản:
- Tất cả là tại anh, có lẽ anh đã phạm 1 sai lầm ko thể cứu vãn được.
Yến Oanh níu tay Hiệu Nghiêm:
- Ko đâu.
23 HN ra ban công đứng hút thuốc. Gió đêm làm thần kinh anh đỡ căng thẳng 1 chút. Qua phút choáng váng, anh cảm thấy buồn thật buồn. 1 nỗi buồn dạy dứt vì nhận ra bằng sự sắp đặt của mình dẫn đến 1 đổ vỡ ko trách khỏi.
24
- Phải nói là cả công ty ai cũng xôn xao về anh ta cả. Các co giữ TV lại hỏi tíu tít:
- Chị phiên dịch ơi, anh đó tên gì vậy chị? Cái người thanh niên mặc áo trắng ấy.
25 TV đưa anh ta dến một nhà hàng nổi tiếng. Cô nghĩ lúc này anh ta không hợp khẩu vị với các món ăn VN nên đề nghị người đưa thực đơn những món ăn Pháp.
26
Thuý Văn lắc đầu:
Anh cấm tôi thế này, cấm thế kia, cái gì cũng câm. Thế ai cấm anh vi phạm luật hôn nhân? Sao không chịu nhìn mình, tôi đã bao giờ cầm anh yêu vợ của người khác chưa?
Hiệu Nghiêm quay phắt chổ khác:
Đừng lôi những chuyện riêng tư ra nói, nếu không muốn to tiếng với nhau.
27
Hiệu Nghiêm không phải tay vừa. Anh đang muốn biết thực chất về mối quan hệ cha con của Thuý Văn nên cố gắng để không bị cô làm nổi nóng. Anh hỏi như vô tư:
Tại sao trước đây cô đồng ý lấy tôi, bây giờ lại muốn ly dị?
Tôi chưa bao giờ muốn lấy anh.
28
Rồi cô bước đện gọi điện cho Ngọc Thân, giọng cô đầy hồi hợp:
Thân này, ví dụ mình biết một người bị vợ phản bội, theo bồ thì có nên nói cho anh ta biết không?
Sao tự nhiên bồ hỏi đột ngột vậy, ai bị vợ cắm sừng vậy?
Ờ, thì là môt người bạn của mình.
29
Yến Oanh mở lớn mắt kinh ngạc:
Làm sao chị biết? anh ấy đã kể với chị à? Sao chị biết tôi muốn nói chuyện đó?
Bởi vì ngoài cái đó ra, tôi với chị còn chuyện gì đáng nói, có điều tôi không ngờ chị can đảm nói trước mặt tôi.
30 Buổi tối cô ngồi đọc sách bên cửa sổ. Còn Hiệu Nghiêm thì ngồi vào bàn làm việc của anh. Đó là thói quen của hai người. Và thường thì không ai quan tâm đến ai.
31
Thuý Văn ngước lên nhìn anh ta, như nghe một chuyện khôi hài. Vẻ mặt cô hoàn toàn dửng dưng:
- Chỉ có con nít mới tin được anh. Không hiểu anh định giở trò gì nữa.
32
Hiệu Nghiêm không hề bị đuối lý:
- Em thừa biết đám cưới của mình không giống người khác. Em phải cho anh thời gian chứ.
Thuý Văn vẫn lắc đầu khăng khăng:
- Anh thay đổi đột ngột quá tôi không đón nhận được đâu.
33
Hữu Trí tới ngay với TV. Anh ngạc nhiên cực kỳ khi thấy bộ dạng kỳ lạ của cô. Lần đầu tiên anh thấy cô như thế. Và cả anh cũgn bị cô làm bối rối lây.
Khi cả 2 đã ra đường.
34 TV thở dài. Chợt nhớ ra mình đang ở đâu. Cô vội ngồi thẳng người lên, ngẩng đầu nhìn Lê Vin. Nãy giờ anh ngồi im lặng quan sát. Thấy cái nhìn của cô, vẻ mặt anh vẫn không thay đổi.
35 Thuý Văn vừa về nhà thì đã thấy Hữu Trí ngồi trong phòng chờ cô. Anh chống tay trên bàn, có vẻ suy nghĩ rất dữ. Thấy cô về, anh chỉ ngước lên nhìn. Rồi trầm ngâm ngồi yên.
36
Hiệu Nghiêm vẫn nói 1 cách mềm yếu:
- Còn chứ, khó quên được lắm
- Nếu còn yêu em, sao anh không tìm cách thay đổi, so không làm 1 cái gì đi, anh cứ lửng lơ như vậy, em mòn mỏi qúa
- Hoàn cảnh đã như vậy, khó mà đảo lộn lắm, hãy bằng lòng hiện tại đi em.
37
Thúy Văn giật bắn người, quay lại nhìn. Cô buột miệng:
- Anh đến sao không gỏ cửa?
Hiệu Nghiêm nhìn hai người. Khuôn mặt bừng bừng:
- Bất lịch sự quá hả? Nhưng nếu gọi cửa, liệu tôi có thấy được hai người cùng một lúc không hay sẽ có một người lánh mặt?
Thúy Văn thở hắt nhu bất lực và tức tối.
38
Cô trở ra tiếp anh không niềm nở cũng không lạnh nhạt. Hiệu Nghiêm chủ động lên tiếng:
- Sao em về trễ vậy, vậy rồi làm sao có thời gian nghỉ để chiều đi làm?
Thuý Văn có vẻ hơi ngạc nhiên, nhưng cũng trả lời:
- Tại có công chuyện nên về trễ.
39
Thuý Văn đã ăn hết hai ly kem. Cô uống ngụm nước, rồi đặt ly xuống bàn:
Ở Pháp người ta có những loại kem nào khác hơn ở đây không? Chắc sẽ có nhiều loại hơn, và ngon hơn nữa phải không?
Lê Vin lắc đầu:
Tôi không rành lắm, vì không thích món đó.
40
Hiệu Nghiêm chợt đứng phắt dậy:
- Chứ không phải đó là lý do để em có cớ ly dị, nói thẳng ra, anh không tin em trung thực đâu.
Anh giận dữ bỏ ra về, Thúy Văn cũng không hề có cử chỉ muốn thanh minh.