41 -Cô làm gì mà nghĩ ngợi ghê thế ? – Thiên đánh gió trước mặt tôi. – Ăn nhanh rồi đi học !Tôi và cơm. Lòng cứ suy nghĩ chuyện hôm qua. Cái con bé tên Ánh Tuyết đó, hình như tôi gặp nó ở đâu rồi.
42 Phần I : Đấu võThiên vừa phủi chiếc yên xe đằng sau vừa gọi vọng vào :-Xong chưa ? Đi !-Xong rồi !Tôi cột xong chiếc đai đen của bộ võ phục là chạy ào ra cổng.
43 -Mời sinh nhật à ? – Vân ngạc nhiên. Tôi gật đầu :-Ừ, sinh nhật Thiên vào ngày 25/5 tức là năm ngày nữa, vào buổi tối. (Buổi sáng mắc đi dự tiệc với dòng họ)-Gì chứ, chồng của bạn thì sẵn lòng.
44 Đầu óc cứ quay cuồng, miếng vải bịt thuốc mê hồi nãy vẫn còn công dụng lắm. Phải gắng gượng lắm tôi mới mở mắt ra được. Hình ảnh đập vào mắt tôi đầu tiên là một thằng nhóc đang ngồi chễm chệ trên ghế, giương đôi mắt ngạo nghễ về phía tôi.
45 Theo như Tuyết nói thì cuộc thi đấu này được tổ chức với mục đích tranh một đội mật thám nổi tiếng (tức là những người săn tìm thông tin, đây là đội mật thám xuất sắc nhất trong giới kinh doanh).
46 (Lời kể của Anh Tuấn)Từng dòng người mặc đồ đen đi đến biệt thự họ Dương. Mặt ai cũng buồn rười rượi, toàn là những lời tiếc nuối : "Tội nghiệp, còn trẻ thế mà chết.
47 -Cậu Thiên không ăn uống mấy ngày nay, lại còn bị thương nữa, trụ được là hay lắm. – Cha tôi xoa đầu tôi. – Không phải lỗi của con. -Con biết, Thiên luôn là một kẻ cố chấp.