21 Đang lang thang trên đường, nó thấy rất chi là khó chịu trong người, chỉ muốn giải tỏa ra. Chợt điện thoại nó báo có tin nhắn, đọc xong dòng chữ đó, nó tức tốc đi.
22 Chiều tối, nó đang về nhà, đi qua 1 khu xây dựng đang dở dang nhưng bỏ khá lâu rồi nên không nhiều người qua lại. -Hừ. . . sinh nhật gì mà chán ngắt vậy nè.
23 -Haha. . . con ch* này, mày chết đi! Một thằng bất ngờ tấn công đằng sau, nhảy vào cùng cây gậy giáng mạnh vào đầu nó nhưng 1s. . . 2s. . . 3s. . . sao không thấy gì xảy ra với nó vậy.
24 Pete Trần-Thiên Vy mất tích. *Kẹt* tiếng cửa gỗ cũ mục mở ra nghe nặng trĩu. Trong căn phòng gỗ tối tăm, 1 cô gái nằm bất tỉnh trên sàn, mình mẩy đầy khắp những vết thương.
25 -Ôi. . . má ơi, kiểu này con khó lòng mà về tới nhà 1 cách toàn diện rồi. Nó nói thầm, khuôn mặt khổ sở, cố gắng chống chọi lại cái lũ trâu vật kia. Tuy rằng đang bị thương nhưng với 1 siêu trộm như nó, việc này cũng đã được rèn luyện qua ít nhiều.
26 -Xin lỗi con, ba mẹ sẽ cố về nước sớm nhất có thể. Có tin gì của Thiên Vy, con nhớ báo ngay với mẹ nhé!. . . Cúp máy, lại trở lại chỗ ngồi, bỗng từ cửa xuất hiện tiếng bước chân dồn dập.
27 Mở he hé mắt, nó thấy căn phòng hiện đang không có ai canh giữ, cửa đóng kín, cố gắng ngồi dậy cởi trói. Dù gì cũng mang cái danh siêu trộm nên đối với nó chuyện này chỉ đơn giản.
28 Quay lại Mỹ. . . Trong phòng bệnh V. I. P, nó nằm đọc manga mà cười rũ rượi như con đười ươi xổng chuồng vậy. Mẹ Hạ Băng ngồi cạnh cầm trái táo, gọt bỏ lớp vỏ vừa suy nghĩ về cô con gái đặc biệt đến kì lạ của mình.
29 Nó nhai nhóp nhép miếng snack khoai tây, trong đầu đang nghĩ đủ thứ chuyện. Bây giờ nó vừa mới trở lại trụ sở của W tại Việt Nam, còn rất nhiều thứ cần phải giải quyết nữa nên nếu quay lại Mỹ thể nào ông sếp cũng càm ràm khỏi nói đã thế còn cắt lương mất.
30 Ôm chiếc gối trong lòng, mặt nó xụ ra trông cưng vô cùng. -Hix. . . thôi thì em đành về Mỹ cùng mẹ rồi. . . Thiên Nam nhìn nó thấy cũng tội liền kêu tứ quái tập hợp lại góc phòng họp hội ý tìm cách giúp nó được ở lại.
31 Rốt cuộc mất cả tuần trời cả lũ cũng chả thể nghĩ được kế hoạch gì ra hồn cả. Bây giờ chính là thời khắc quyết định, Hạ Băng đang làm thủ tục xuất viện còn nó thì sắp xếp đồ đạc mang về.
32 Người yêu cũ. . . Thời tiết ngày càng lạnh hơn, cái không khí khô hanh của mùa đông tại Hà Nội này thực sự rất đặc biệt. Đối với nó, những năm sống bên Mỹ, trời lạnh buốt, tuyết rơi dày, ảm đạm khiến con người ta cảm thấy cô đơn.
33 Tiếng chuông vào tiết vang lên, nó lê bước về cái lớp học chán ngắt. Vậy là lại tới giờ học của bà cô khó tính rồi. -Mày, mày ơi, có biến. . . biến. .
34 -Linh Chi, bạn thật là xinh đẹp mà! Quả là tiểu thư đài các có khác. . . quá hoàn hảo. . . Hàng loạt câu nói bắt chuyện của những người bạn trong lớp.
35 Kế hoạch của Linh Chi. -Nè, nghe tin gì chưa? Sắp tới ngày thi kiểm tra chất lượng cuối tháng 11 rồi mà mất đề đấy. Tao nghe nói hình như là mới mất hồi sáng, thầy cô đang làm rõ sự việc.
36 Khó chịu bởi cái trò ngớ ngẩn của AI ĐÓ cố gắng đẩy nó ra khỏi trường, nó đi lòng vòng khắp phố và luôn có cái cảm giác bị theo dõi. -Hừ, 1 con chuột nhắt định lén lút theo sau 1 siêu trộm như ta ư? thoắt cái, nó đã biến mất, còn tên theo dõi thì đang cố chạy tìm xung quanh.
37 Thiên Vy trả đũa-W có biến động Sáng thứ 2, tiết trời lạnh buốt. Nó lôi bấm số Linh Chi trên điện thoại bàn, tiếng nhạc vang lên vài giây. . . nhỏ bắt máy.
38 1 lát sau điện thoại nó bất chợt rung, tin từ Joy. -Thiệt tình, đang đoạn hay mà. *cạch*-nó đóng chiếc camera lại, cất đồ chuẩn bị về trụ sở. Ngoái lại nhìn 2 nhỏ kia vẫn đang bị đàn chó rượt, cắn mất đến vài mảnh váy, bay đâu mất chiếc giày, đầu tóc thì bù xù như tổ quạ.
39 Pete Trần. Nó ngồi trong 1 căn phòng nhỏ, từ từ chuẩn bị cho 1 trận chiến được đoán trước. Khuôn mặt không chút biến sắc, nó nghĩ lại cuộc nói chuyện với Sếp.
40 -Chị. . . Joy bước nhanh tới chỗ nó như sợ nó đi mất vậy. -Gì vậy? Hì. . . được rồi chị biết nhóc nghĩ gì mà. . . chị sẽ cẩn thận và không đứa em trai này phải lo lắng đâu.