41 Sáng đã có chiến tranh sớm, trận đấu bắt đầu.
- My thức dậy mau, phải đi học nè. -nhỏ cố lay nó thức.
- Không tụi mầy cút đi trước đi. -nó cố nói lí nhí.
42 Bà cô bước vào với phong thái của một người cô rất có khí chất chính là cô chủ nhiệm lớp nó. Lần này không đợi cô nhắc nhở tất cả đã im lặng, bà cô gật đầu vừa ý.
43 - Ý định của mầy cũng thông minh đó nhưng rất tiếc tao không làm được. -nó nhấn mạnh từng chữ.
- Đúng thì đánh để thử sức một phen, ai thắng sẽ lấy số hàng.
44 Sáng sớm nó ngồi dậy vô ý đùng vào cánh tay.
- Aaaaa. . . . -bất ngờ cơn đau kéo đến nó chưa chuẩn bị nên la oai oái.
"Quên mất vết thương, thiệt là cẩn thận hơn mới được" nó thay đồ xong tiến xuống dưới nhà nhỏ với cô đã dậy từ sớm.
45 Tiết hai cũng đến rồi, ông thầy thể dục bước ra đứng chỉ huy.
- Các em thách đấu với nhau mau bước ra nào. -ông thầy nhìn về phía tụi nó.
Nhỏ và cô thì từ lúc thấy nhỏ Kim bước lại là biết không có gì tốt lành rồi, nó mà chỉ cử động mạnh chút thôi sẽ ảnh hưởng tới ngay.
46 Sáng sớm nó và trường đã nghe tiếng mọi người bàn tán.
- Êk tao nghe nói nhỏ hotgirl nhà nghèo đấu bóng chuyền với với hai học sinh mới vào. -HS1
- Học sinh mới thế nào.
47 Hôm nay có vẻ trời rất đẹp nên không thể có chuyện lạ như hôm trước rồi. Nhỏ nhìn sang nó, tuy nó rất mạnh mẽ nhưng dù gì cũng là con gái, nếu cố chịu đựng thì không xong rồi.
48 Hắn đưa nó về nhà nhưng là nhà hắn, chạy vào nhà hắn nhìn sang thấy nó đang ngủ thật lòng không nỡ đánh thức.
- Dậy tới rồi. -hắn lay nhẹ người nó.
49 Nó ngủ lúc nào cũng không hay, khoảng năm giờ chiều rồi, hắn lên phòng gọi nó, sợ không tiện nên đứng ngoài gõ cửa nhưng đối với nó chẳng hề hấn gì, heo ngủ mà với do mất sức hồi sáng nên bây giờ ngủ như chết.
50 Nó nghe xong mừng thầm đi đâu cho khuất mắt càng tốt. Ngồi trên ghế vẻ mặt lạnh tanh nhìn nhỏ với cô.
- Ai kêu tụi mầy tới đây. -nó hỏi như muốn ăn thịt nhỏ với cô vậy "rắc rối"
- Phong nói mầy muốn ở đây.
51 Nó đi vòng vòng nhà hắn vừa thấy một chỗ khá rộng, có hồ nước có cây rất to rồi hoa hồng thích hợp với cảnh tỏ tình.
- Cuối cùng là có giúp tôi không mà đi hoài vậy họ sắp về rồi.
52 Hoàn thành xong tất tuy đơn giản nhưng rất tốn sức để treo những tấm vải trên cao, phải xếp nến thầnh trái tim, thổi mấy chụt cái bong bóng, treo cả đèn màu nữa cho lung linh hơn chỉ nhiêu đó nhưng thắm mệt rồi, cũng năm giờ rồi đúng là thời gian trôi qua nhanh thiệt, còn cô và anh thì mới về tới nhà đã phóng như bay tới chỗ nó.
53 Bây giờ phải làm sau đây nhỏ thì biết chắt cũng đã thắm mệt (Tyty:nói quá trời mà không mệt mới lạ). Nó nói nhỏ với Nam.
- Bây giờ anh giả bị bắt cóc như nhỏ đi.
54 Sáng sớm nó vẫn còn nằm trong mền không nhúc nhích, hắn thấy nó hôm qua có vẻ mệt nên không phá giấc ngủ của nó. Đang ngủ ngon lành thì điện thoại nó reo.
55 Bước ra ngoài trước ánh mắt kinh sợ của mọi người, bây giờ tụi nó chẳng sợ ai.
- Lại xuất hiện rồi. -cậu chỉ tay về phía tụi nó.
- Đúng nhìn oai ta.
56 Sáng nay không biết tại sau nó lại thức sớm VSCN xong thấy rất sớm là khác nên lấy cuốn truyện ngồi giường đọc cho thời gian mau trôi đi. Hắn cũng như nó không biết làm gì nên đi sang phá nó vậy.
57 Hôm nay tự nhiên nhỏ Kim bắt ông đưa đi học nhưng thấy nhỏ tội quá đành nghe chiều vậy nhưng ông đâu biết nhỏ Kim muốn nó thấy cảnh tượng ba ruột nó phải đưa người khác đi học chứ không phải là nó.
58 Nó phóng tới Bar tốc độ kinh hoàng tuy bình thường nhỏ ít láy xe nhưng khi đã láy thì khônh thể xem thường đâu. Cậu láy xe theo nhỏ mà cũng phải thầm khâm phục, rất nhanh tụi nó đã tới nơi.
59 Tới nhà nó vẫn chưa tĩnh hắn bế nó lên phòng, nhìn kĩ lại nó bị nhiều vết thương do các mãnh vỡ cứa trúng, hắn lấy họp y tế sát trùng rồi dán băng cá nhân để tránh nhiểm trùng, "từ nay tôi sẽ không cho em cách tôi quá xa, vỏ bọc bảo vệ em từ nay sẽ là tôi".
60 Nhỏ nhìn thấy là đã hiểu, lại là ông Nguyễn và bà ta cả nhỏ Kim. Nhìn ông hiệu trưởng biết ngay không muốn gọi tụi nó mà, nhưng chắc là chuyện hôm trước.