21 Đang ngồi yên ổn ở chỗ của mình có một đám khoảng 30 tên kéo tới bàn của nó với ý đuổi nó đi theo ý định của hắn. Tụi nó ko hiểu có chuyện gì xảy ra cho đến khi tên càm đầu nói với tụi nó.
22 Ra khỏi bar, thì trời cũng đã tối nên tụi nó không đi chơi ở đâu nữa mà đứa nào về nhà đứa nấy. Cất xe vào gara, nó đang đi vào nhà thì nó gặp anh. Vì trời bây giờ trời đã về đêm mà nó mới về nhà nên anh hỏi nó:- Đi đâu?- Ko cần biết.
23 Sau giấc ngủ nó thức dậy chuẩn bị quần áo để dời nhà. Nó đi tạm biệt ông rồi kéo vali đi lại chiếc xe Audi đời mới mà nó nghĩ là ba chuẩn bị cho nó để đi đến đó.
24 Vài ngày nay thời tiết bắt đầu se se lạnh. Tiết trời dần chuyển sang thu. Cái nắng gắt của mùa hè nay không còn xuất hiện nhưng những tia nắng mỏng manh vãn cố vương vấn nơi này.
25 Trong giờ học, Phong cứ ngồi ngắm nó đến mấy chục lần rồi thỉnh thoảng lại cười thầm một mình nhưng nó vẫn cứ ngủ. Cả tiết học không thèm ngốc đầu dậy thậm chí còn không mở mắt lấy một lần.
26 Tại căng tin của trường , 4 hoàng tử của trường đang ngồi nói chuyện với nhau làm biết bao nhiêu con tim xao xuyến. - Mày đi làm tao nhớ mày quá. - Hoàng Anh mở lời.
27 - Cô…- Hắn tức đến nỗi nói không nên lời. - Tôi làm sao? – Nó hất cằm lên nói. - Đồ điên. – Hắn nói. - Anh nói gì? Thích chết à? - Thôi xin hai người, làm gì mà căng dữ vậy.
28 6h tối tại biệt thự nhà Khánh Minh. - Uồi. Ngon phết mày ơi. - Hoàng Anh vừa ăn vụng thức ăn vừa nói với Phong. - Ừ. Không biết thằng này học nấu ăn lúc nào nữa.
29 Trên sân thượng nhà hắn, một cô gái bí ẩn đang nghe nhạc. Gió khẽ lùa qua mái tóc làm cho nó tung bay. “ Những ngày khi bên nhau em thường nghĩ suyVề một mai hai ta sẽ đi về đâuKhi trong lòng anh đã hết yêuCố gắng em mãi níu giữ thế nàyPhải làm sao đây buông tay hay là cố thêmVì người mới có chắc anh muốn xa rời emCó chắc ai cần anh,yêu anh hơn em như thế nàyVậy thì em sẽ đi, bỏ lại anh em sẽ đi vì đã cố gắng thật nhiềuTrọn vẹn tình yêu có bao nhiêuPhải có lúc yêu và lúc xa mới biết ta cần ai yêu ai thật lòngBình yên đó anh hãy giữ nhưng nếu một ngày thấy cô đơn thì anh có quay về đâyKhi anh cầnĐừng nhìn em với những ân cần lúc trướcVì ngày mai hai ta sẽ xa rời nhauKhi trong lòng em đã quá đauMình bên nhau nỗi đau quá dài.
30 Tại bar TAQ. ( TAQ là bar của tụi nó nha. TAQ là tên viết tắt của Trang Anh Quỳnh)Bước vào bar, một hàng vệ sĩ đứng ở ngoài cung kính chào đón tụi nó.
31 Tại bàn của nó. - Cô em đi chơi chứ. – Một tên con trai tiến lại chỗ nó, nở một nụ cười khả ố làm lộ ra hàm răng ố vàng. Nhìn thì ngu mà hỏi ra cái câu càng ngu hơn.
32 - Mẹ ơi. – Giọng nói trong trẻo của một cô nhóc vang lên. Đó là giọng nói của nó, hình ảnh của nó khi 7 tuổi. - … - Đáp lại lời nó là tiếng gió thét gào.
33 Sáng. Những tia nắng cuối thu khẽ lọt vào phòng qua khe cửa sổ làm nó tỉnh giấc. Nó khẽ mở mắt, khuôn mặt thiếu sức sống nhưng vẫn rất xinh đẹp. Đảo mắt nhìn xung quanh căn phòng thì nó nhận ra đây không phải là phòng của mình mà là một nơi nào đó có phần xa lạ.
34 Ngồi không chán quá nó liền lấy điện thoại ra nghe nhạc. Cắm tai nghe vào nó bật bài “ Có bao giờ không anh ” của Như Hexi. Đang treo tâm hồn trên cành cây thì Quỳnh gọi.
35 5’ sau thì 4 chiếc Audi đậu trước biệt thự nhà hắn. 4 anh chụy của chúng ta phá cửa nhà hắn xông vào ( Chém hơi quá -_-, ). - Trang Anhhhhhhh – a vào đến nơi mà đã nghe thấy tiếng của 4 anh chụy.
36 - Sao mày lại xuống? Không ở trên đó nữa à? – Thấy Hoàng Anh từ trên lầu lững thững bước xuống, Phong hỏi. - Không. Mấy nàng đang ngồi nói chuyện với nhau trên kia.
37 - Tụi bay làm gì trên đó mà lâu lậy. – Thấy hắn xuống, mắt Hoàng Anh ánh lên vẻ nghi hoặc hỏi hắn. Nhìn Hoàng Anh mặt trông cực gian bh] đang có một ý nghĩ trong “tối” nào đó.
38 Bây giờ đã 5h chiều. Nắng cũng sắp tắt hẳn. Đáng lẽ giờ này là tụi nó đã đi chơi rồi nhưng vì Phong sợ nó ra nắng sẽ ốm và cả nhóm cũng muốn cuối chiều đi chơi rồi quay về nhà hàng để ăn tối luôn nên giờ này mới chuẩn bị đi.
39 Tác giả giới thiệu trang phục của tụi nó xíu nha. Trang Anh mặc một chiếc áo oversize màu hồng kem có in chữ Yuki màu đen lên trên áo cùng quần short jeans được gấp gấu.
40 Khoảng vài phút sau thì tụi kia cũng xuống đến nơi. Vừa thấy nó mà tụi kia đã bù la bù loa lên. Người nào người nấy vây lại hỏi “ Có sao không ” rồi “ Có đau lắm không”.