21 Vương Vượng Vượng hậm hực để lại mấy cái bỏng ngô còn thừa lại cho Chung Thanh Văn. Lúc này màn hình trong rạp cũng bắt đầu chiếu phim. Mười năm trước Vương Vượng Vượng đã từng thuê VCD này, ở nhà cùng bố mẹ vừa ăn lẩu vừa xem, cô không cảm thấy hay chỗ nào, chỉ thấy rất dài dòng, diễn lâu thế mà vẫn chưa tới khúc chìm thuyền.
22 “Sao hả?”“Không có gì. ” Vương Vượng Vượng lắc đầu. Chung Thanh Văn không giận nữa, chuyện này thật vẫn khiến cô rất vui vẻ. “Tôi dự định tất cả năm loại gia đình đều khác biệt…” Vương Vượng Vượng còn nói, “Nhưng khả năng này cũng rất khó, mấy loại cần người giúp việc gần như giống nhau, vợ chồng trẻ không rảnh chăm sóc con cái, vợ chồng trung niên cần người dọn dẹp trong nhà, người già lớn tuổi đi lại không tiện, cho nên chủ nhà có lẽ vẫn trùng lặp nhau, chỉ có thể cố gắng hết sức thôi.
23 “Trong phòng sách có máy scan,” Chung Thanh Văn còn nói, “Nếu sợ mất thì hãy lưu lại một bản điện tử. ”“Không cần…không cần đâu…”“Vậy cô hãy bảo quản cẩn thận.
24 “Mẹ đừng nghĩ ngợi lung tung!” Người chủ nhà không chút khách khí ngắt lời mẹ của mình. “Chúng mày luôn hướng về phía ông ta…” Âm thanh bà cụ run lên, “Tất cả đều là ta không tốt…”“…”“Nếu ta chết sớm một chút là tốt rồi…….
25 “…Vậy làm sao bây giờ?” Vương Vượng Vượng dè dặt trả lời. “Tôi đã rửa rồi. Bẩn quá. ”“Hì hì……”Sau đó Vương Vượng Vượng không nhắn tin cho Chung Thanh Văn nữa, bởi vì cô không biết dùng lý do gì để liên lạc mới tốt.
26 “Này…” Vương Vượng Vượng nói, “Này…”“Không tìm nhà máy cũng đúng,” Chung Thanh Văn nói, “Thành phố B hiện tại có một số hạng mục xử lý môi trường, ví dụ như thanh lý rác thải, công xưởng giảm bớt lượng khí thải, cùng hợp tác với chính phủ.
27 Trưa thứ sáu, Chung Thanh Văn theo Vương Vượng Vượng đi tới khoa môi trường của đại học T. Chung Thanh Văn trực tiếp gõ cửa văn phòng, sau đó liền đẩy vào.
28 Tới ngày chính thức tiến hành dự án, Vương Vượng Vượng dậy sớm, từ trong ngăn tủ lấy ra bộ trang phục lịch sự duy nhất để mặc. Bởi vì nhà của gia đình mới cách nhà Chung Thanh Văn không xa, vì thế anh muốn lái xe đưa Vương Vượng Vượng đi cùng.
29 Cuối cùng, đến lúc trả tiền, Vương Vượng Vượng nói: “Để tôi. ”“Hửm?”Cô nói tiếp: “Anh giúp tôi một việc lớn như vậy, bữa ăn này nên để tôi mời. ”Chung Thanh Văn nhìn cô: “Cô chẳng có thành ý nhỉ?”“Ơ?”“Một bữa ăn bình thường thế này mà muốn bù lại thời gian dài lao lực của tôi sao?”“Tôi…tôi không phải…”“Vậy cô còn đưa ra yêu cầu như vậy?”“Chuyện này chuyện này…” Ban nãy Vương Vượng Vượng đã xem qua thực đơn, quả thật giá cả rất vừa phải, “Vậy hôm nào tôi đưa anh đến nhà hàng đẳng cấp thế giới nhé?”“Uhm?” Chung Thanh Văn hỏi, “Cô biết nhà hàng nào?”“Cái này…” Bình thường cô hoàn toàn không quan tâm, lúc này thực sự không nói ra được, cô gãi đầu, cuối cùng đáp, “McDonald?”“…”“Không tính sao…?”“Tính.
30 “Như vậy à, ha ha ha. ” Vương Vượng Vượng nói, “Qua giúp anh tìm không phải không được. Nhưng mà anh phải gọi tôi một tiếng ‘nữ vương’. ”“Vớ vẩn,” Chung Thanh Văn nói, “Không hoàn thành công việc là do cô thất trách.
31 “Đó là do con quên. ” Bà Chung dường như rất khẳng định. Sau đó bà xoay về phía Vương Vượng Vượng: “Nghe nói cháu vì hoàn thành luận văn mà bắt đầu làm giúp việc?”“Vâng ạ…”“Hai tháng ở đây có ích không?”“Đương nhiên có ạ,” Vương Vượng Vượng nói, “Hồi trước, đối với việc nghiên cứu về một số cộng động xã hội, chủ yếu là áp dụng phương thức quy định số lượng, gửi ra câu hỏi khảo sát, sau đó dùng máy thống kê làm tổng kết, quy kết đặc trưng chính, hoặc là tìm được quan hệ bên trong, ví dụ như, xem thái độ của người chủ có phải tùy theo độ tuổi của người giúp việc không, hoặc là tùy theo trình độ học vấn mà thay đổi…….
32 Đồng chí Vương Vượng Vượng sau khi thêm tên Chung Thanh Văn vào QQ thì lăn lên giường ngủ. Toàn thân khắp nơi đều lạnh lẽo, đối với thành phố B mà nói đã sắp tiến vào mùa lạnh nhất.
33 Ơ… Vương Vượng Vượng suy nghĩ, người kia là ai?Cô nhấn vào xem thử, phát hiện Weibo của đối phương trống rỗng. Lại nhìn qua số theo dõi, lại là 0. Cô suy nghĩ hồi lâu, lúc này mới nhớ tới có một cái gọi là “lặng lẽ theo dõi”, cô không chỉ cảm khái đây thật là thần tiên, đều lặng lẽ theo dõi mọi người, lẳng lặng rình coi, rốt cuộc không muốn người khác thấy mình bao nhiêu.
34 Công ty của Chung Thanh Văn đang tiêu thụ một loại sản phẩm sức khỏe giảm béo, bên trong tặng một loại giấy thử, có thể kiểm tra đo lường sự chuyển hóa của chất béo.
35 Trước khi đi gặp Chung Thanh Văn, Vương Vượng Vượng lên mạng điều tra một ít tài liệu, với ý định hiểu rõ tiến trình sự việc và hậu quả có khả năng xảy ra.
36 “À…” Vương Vượng Vượng suy nghĩ, con chó được Chung Thanh Văn thích thật là đáng thương mà. Bên kia, Chung Thanh Văn lại hỏi tiếp: “Sau buổi biểu diễn thì sao? Cô định làm gì?”“Hì hì hì,” cô hứng khởi nói, “Người bạn kia của tôi nói, tại chợ đêm gần trường có một quán tôm hùm rất rất là ngon, khá sạch sẽ, bởi vì ‘gân’ bên trong đều được rút ra tất cả.
37 Đối với Vương Vượng Vượng mà nói, hai tiếng bay vèo một cái. Tổng cộng hơn mười khúc nhạc, cô cảm giác chưa đã thèm. Hơn nữa, trước đó bị gián đoạn, đứa nhỏ ngồi hàng trước quậy khóc không ngừng, bố mẹ dỗ dành thế nào cũng không được, khiến người xung quanh không thể nghe nhạc rõ ràng.
38 Vương Vượng Vượng cảm thấy gần đây Chung Thanh Văn liên lạc với mình nhiều hơn. Cô rất vui, lại có thêm một người bạn thân. Cô suy nghĩ, cái này có lẽ gọi là sức hấp dẫn người đây nhỉ!Cô có một bản lĩnh không biết là tốt hay xấu, chính là có thể biến tất cả những người bên cạnh mình trở thành bạn bè, kể cả bạn học, đồng nghiệp, đối tác vân vân.
39 Khiến Vương Vượng Vượng cảm động chính là, sau khi ăn xong bữa cơm này, Chung Thanh Văn dường như nhớ kỹ sở thích của cô. Ăn uống, thể thao, hoạt hình chơi game, tiểu thuyết biến thái.
40 Thời gian gần đây, Trương Tiêu thường xuyên hẹn Vương Vượng Vượng ra ngoài. Lần nào hai người cũng trò chuyện rất lâu. Vương Vượng Vượng đại khái hiểu được ý của Trương Tiêu, bởi vì đối phương biểu hiện rất rõ ràng.