121 “Bên cạnh mục tiêu có mười hai tên vệ sĩ bảo vệ 24/24, đặc biệt khi đi ra ngoài, bảo vệ càng thêm kín kẽ không một khe hở. Chúng ta rất khó bắn trúng mục tiêu!” Lúc này một thành viên cầm trong tay bản phân tích báo cáo nói.
122 “Phong Ngạo! Chúng ta là sát thủ, từ trước đến giờ chỉ biết giết người, không biết cứu người! Nếu con bé thất bại, do bởi năng lực của chính nó không bằng người!” Giọng điệu đúng thật là quá lạnh lùng! Đây cũng chính là cách sinh tồn ở Kingloy!Khuôn mặt của Phong Ngạo lập tức trở nên căng thẳng, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt lại! Tim cũng thót lên, âm thầm cầu nguyện, Tiểu Hi, nhất định sẽ không sao!Tận dụng cơ hội lần này, trong đầu cậu liền vạch lên một kế hoạch nhằm giúp Tiểu Hi đào thoát.
123 Phong ca ca! Phong ca ca! Phong ca ca!Lăng Vũ Hi cắm đầu cắm cổ chạy một mạch, nước mắt rơi như mưa!Bé vẫn nhớ trước đó lúc ở trên máy bay, Phong ca ca đã nói với bé, khi thời cơ đến, bé phải dốc hết sức mà chạy, không bao giờ … được phép quay đầu lại!Pằng pằng pằng…Tiếng súng đáng sợ cách bé càng lúc càng xa!Lăng Vũ Hi cắm đầu chạy về phía trước, xuyên qua con phố nhỏ, dọc theo bờ sông dài, một bước cũng không dám dừng lại!Phong ca ca, Phong ca ca!“A…”Lảo đảo một cái bé bị ngã bổ nhào trên mặt đất!Tỏm!Khẩu súng lục đang cầm trên tay lập tức bật lên lọt tủm xuống sông!Nhưng bé mặc kệ, không để ý đến thân thể đau đớn, giãy dụa đứng lên tiếp tục cắm đầu chạy!Xuyên qua những con hẻm nhỏ, bé xuất hết tất cả khí lực từ lúc lọt lòng đến giờ, chạy như điên!Nước mắt bị gió quét qua, trong lúc lơ đãng rớt xuống, lại tiếp tục bị gió thổi bay đi mất….
124 Dường như tất cả chỉ là một giấc mộng dài, trong mộng những hình ảnh lặp đi lặp lại đan xen vào nhau, làm cho giấc ngủ của Úy Trì Hi cực kỳ không yên ổn.
125 Tuyết rơi đầy trời, những bông tuyết nhảy múa trên không với đủ các loại tư thế, bay lượn, xoay tít, hoặc thẳng tắp lao xuống, phủ dầy trên mặt đất, đã làm đóng băng hết cả thành quốc Vatican nhỏ bé!Úy Trì Hi được bọc trong một chiếc áo choàng, bước đi từng bước chật vật, trên mặt tuyết dầy vài thước, lo lắng di chuyển về phía trước.
126 “Cha nuôi của em đã chết!” Anh khó khăn bật ra những từ này. Bước chân Úy Trì Hi khựng lại một chút, trái tim đột nhiên run lên, bất động trong ba giây, cô lại tiếp tục đi về phía trước, những bông tuyết rơi xuống bả vai cô, dần dần phủ dầy thêm.
127 “A…” Úy Trì Hi rên lên một tiếng, giọng cười châm biếm đột ngột tắt lịm!“Tiểu Hi!” Phong Ngạo hét to, bất chợt toàn thân giống như đã mất hoàn toàn cảm giác.
128 Bốn năm sau. Italia là quốc gia thân thiện với những phong tục tập quán cực kỳ lãng mạn, đặc biệt là thành cổ Roma đã để lại rất nhiều di sản văn hóa phong phú, đến nay vẫn khiến người dân trên toàn thế giới phải ngưỡng mộ.
129 Ban đêm, ánh trăng như được dát bạc rải xuống mặt đất, Florence về đêm, có một loại mùi thơm đặc biệt tràn ngập khắp không gian, phảng phất như có một tấm lưới mềm mại, góp hết toàn bộ khí tức nồng đầm phát ra từ các kiến trúc cổ điển bọc vào bên trong.
130 Cô ra sức uốn éo người, nhưng tiếng kêu lần thứ ba chưa kịp thoát khỏi miệng, ngay lập tức đã bị một bàn tay to lớn mạnh mẽ bịt kín miệng cô lại!“Um…” Giọng nói của cô đã bị bàn tay của hắn chặn lại bên trong!Oa, cô cảm giác người phía sau tuyệt đối là một gã đàn ông to cao vạm vỡ! Quá hèn hạ, bắt nạt cô ‘con gái yếu đuối’!“Đáng chết! Ngậm cái giọng vịt đực của cô lại!” Người đàn ông kia không kiên nhẫn nói, chất giọng vô cùng trầm thấp giàu từ tính, ngôn ngữ Italia chuẩn xác lưu loát bật ra.
131 Người đàn ông che cái trán bị đập đau gấp rút đi về phía cửa sổ tìm kiếm, đã sớm không còn thấy tung tích cô gái!Chết tiệt, chỉ hơi chút chóng mặt đã khiến cho cô ta chớp được cơ hội!Xem ra thân thủ cũng không gọi là kém!“Lão Đại, anh đang chảy máu!” Một người trong nhóm vệ sĩ nói.
132 ‘Trái tim Florence’ được bán đấu giá tại đại hội ở Florence đã gây xôn xao náo động trong giới thượng lưu trên toàn thế giới, các tỷ phú nổi tiếng thế giới đều ngồi máy bay riêng đến.
133 Tối nay cuộc bán đấu giá, chính thức bắt đầu!Nơi tổ chức được canh phòng nghiêm ngặt, trang trí nội thất trong phòng tổ chức đấu giá đặc biệt sang trọng! Mặt tiền hội trường, đèn điện chói mắt, ngồi xung quanh là hàng trăm vị tỷ phú nổi tiếng giàu có.
134 Ngài Y. C cũng bị câu nói dí dỏm của MC dẫn dắt, nhưng hắn vẫn không hề buông lơi cảnh giác, thỉnh thoảng ánh mắt không dấu vết quét khắp hội trường. “Lần đấu giá ‘trái tim Florence’ này, thuần túy chỉ vì muốn đem may mắn đến cho nhiều người hơn.
135 Cô gái trẻ có khuôn mặt trái xoan này, cố làm ra vẻ thần bí, đeo một chiếc mặt nạ màu vàng. che nửa mặt, khiến cho người khác không thể nhìn rõ khuôn mặt thật của cô!Cô giống như một nàng mèo quý tộc, bước từng bước uyển chuyển, từ bên dưới hội trường đi lên sân khấu.
136 Đêm nay trăng sáng như gương treo trên bầu trời, ánh trăng trong vắt như nước trải rộng khắp cả một vùng. Trên không trung mơ hồ nghe thấy bài thánh ca được phát ra từ nhà thờ, biểu hiện rõ thêm nền văn hóa cổ điển độc đáo của Florence.
137 “Im ngay!”Chết tiệt! Hắn chịu hết nổi cái giọng vịt đực của cô rồi, khó nghe muốn chết!Một bàn tay vươn tới giật phắc ‘công cụ gây án’ trong tay cô! Cô gái này ngang nhiên muốn cắt ‘của quý’ của hắn!“A…” Cô không kịp hoàn hồn, người đàn ông này đột nhiên hét lớn, thật sự khiến cho cô bị hoảng sợ đến mức không ngậm miệng được! Cho dù có bị bịt kín bởi khăn che mặt, cũng không ngăn được cái giọng vịt đực của cô!Đáng chết, tay cô ta vẫn đang nắm chặt ‘của quý’ của hắn đã vậy còn kêu như quỷ rống nữa chứ.
138 Do phải kiềm nén ham muốn, nên khiến cho trán hắn lấm tấm mồ hôi, ngón tay nhẹ nhàng trêu chọc làm cô trở nên ướt đẫm, bất chợt, hắn đột nhiên cho tay đâm sâu vào!“Ưm…” Dưới thân hơi nhói đau khiến cô phải rên lên một tiếng, dồn tất cả sức lực giãy dụa cặp mông, tránh né sự tấn công của hắn, nhưng đáng tiếc là lại khiến cho ngón tay hắn càng tiến vào sâu hơn!Cô gái này, thật chặt! Một dòng mật ngọt không ngừng trào ra, thấm ướt ngón giữa của hắn.
139 Sáng sớm khi những tia sáng mặt trời đầu tiên chiếu xuống, xuyên qua bóng tối tờ mờ trước lúc bình minh, rồi chậm rãi lên cao, tỏa ra ánh nắng rực rỡ.
140 Nhưng con bé bỏ đi đã bốn năm rồi, lúc này có khỏe không? Đã trốn đến nơi nào? Hắn gần như sới tung cả quả đất này lên rồi, nhưng vẫn không thể tìm thấy con bé!“Chậc chậc, em không nói lời nào xem ra có vẻ hay hơn đấy.