21 •Đó. . . Đó là Xích Viêm Hồn Khống Khôi Lỗi. .
Có kẻ kiến thức cao kinh khủng hét lên.
•Diệt Thần Thiên Hỏa Khốn Nguyên trận pháp. . .
Có người nhận ra nguồn gốc của ánh sáng đỏ.
22 Sở Mạch thấy cha bị thương không chút chậm trễ xông tới trước mặt, nét mặt giận dữ nhìn những viêm khôi lỗi biểu tình dữ tợn lao đến, thủy thuộc tính trong người nàng như thủy triều dâng lên, tay bắt kiếm quyết, thủy khí liên miên bất tận tuôn trào, tay ngọc yểu điệu chém ra một kiếm, quang mang như sóng thần ập vào đám khôi lỗi, thủy khắc hỏa, đám khôi lỗi bị kiếm quang quét qua liền tan vỡ, toàn thân hóa thành nham thạch đen vỡ vụn, Sở Mạch một chiêu tiêu diệt mấy chục viêm khôi lỗi.
23 •Grao. . . .
Một tiếng gầm đinh tai phát ra từ sâu dưới sơn môn, như quái thú ngủ say thức giấc mang theo sự cuồng nộ muốn tiêu diệt hết thảy thế gian.
24 •Cẩn thận. . .
Triệu Linh Tiêu quát to, cả người như làn gió lao đến hai tay đẩy mạnh vào lưng Sở Mạch hất nàng bay đi khỏi vòng nguy hiểm. Hắn rốt cuộc cứu được nàng nhưng bản thân không thể tránh khỏi, kình khí thổi tới, một khối đá lớn đập vào người, hắn há mồm phun ra một ngụm máu, bị lực đạo chấn bay như diều đứt dây, cùng với đống hổn độn và yêu giao lao thẳng xuống hồ nham thạch sâu trăm thước.
25 Phía trên sơn môn tàn tích cảnh tượng vẫn không thay đổi, chỉ là càng có thêm nhiều người chết, nhóm ba cường giả sử dụng thủ đoạn mạnh nhất mạnh mẽ chống lại yêu giao đang lồng lộn.
26 •Phù. . . .
Triệu Linh Tiêu phun ra một ngụm trọc khí, hơi thở trên người dần bình ổn, đôi mắt chậm rãi mở ra, nơi hai con ngươi bắn ra tia tinh quang, khóe miệng khẽ nhếch lên.
27 Thu lại mọi suy nghĩ hỗn tạp trong đầu hắn bắt đầu quan sát xung quanh, đây là căn phòng. . À không là phủ đệ của lão già đó tạo ra nhằm trốn tránh sự truy lùng của Liệt Thiên tông, nơi này không có gì khác, hoàn toàn trống trơn, bên góc phải có một cái bàn đá, trên bàn đá còn có vài thứ linh tinh.
28 •Tên khốn kiếp. . . Ta phải nhanh chóng cứu nàng. . .
Triệu Linh Tiêu nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đem Phạm Siêu ra thành trăm mảnh, dám cướp đoạt nữ nhân trước mặt hắn.
29 •Aaaaa. . . Tại sao lại như vậy, tại sao. . .
Phạm Siêu thê lương hét lên, hắn không thể tin vào mắt mình, thần khí dùng bao nhiêu cực khổ mới có được, trong chớp mắt bị người ta đoạt lấy, thử hỏi hắn làm sao chịu được chứ.
30 •Sao. . sao lại thế này. .
Triệu Linh Tiêu cảm thấy tim dập chân run, suýt đứng không vững, dù cho hắn có ý chí vững vàng đến mấy cũng không thể chấp nhận nổi, thế này thì quá khủng khiếp, đúng là có đôi lúc hắn ước chim mình to lên một chút nên mấy lần định mua TiTan gel về tha nhưng nghĩ tới nghĩ lui lại không mua, vì cứ ế xml thì mua làm gì, ước là ước như vậy, như cái gì quá nó cũng khổ, to tầm này thì * với voi à.
31 Một giọng nói già nua vang lên, một thân ảnh gầy gò, lưng còm chống gậy bước ra, lão nhân da mặt nhăn tít, đầu tóc bạc trắng, hơi thở ngắt quãng như sắp tắt nhưng trong người lại toát ra anh khí bừng bừng, nhất là đôi mắt sắc bén như một thanh kiếm.
32 Tuy pháp quyết vô cùng phức tạp thế nhưng khi Triệu Linh Tiêu đọc vào lại thấy vô cùng đơn giản, thậm chí còn không có một chút khó hiểu, sau khi đọc xong một lần hắn liền ngộ ra cách thức tu luyện.
33 Có Giọng nói phát ra từ đầu lâu ồm ồm, giống như bị khàn cổ, âm thanh mang theo thần sắc u ám, như ác quỷ từ chính tầng địa ngục.
Hai người trên tay nam nhân sắc mặt trắng bệch nhìn đầu lâu kia, sợ đến nỗi đáy quần ướt nhẹp.
34 Nữa ngày sau, trong đan điền của hắn từ một hạt giống nhỏ như hạt gạo đã thành một viên nội đan to bằng ngón chân cái, sáng mịn, trơn bóng như một viên ngọc châu màu trắng và đang tiếp tục lớn lên.
35 •Ủa. . Cái này. . . Dao phay. . . .
Triệu Linh Tiêu đột nhiên nhìn thấy một con dao nằm ẩn trong một đống lộn xộn, nếu không nhìn kỹ sẽ rất khó nhìn thấy, bên ngoài lại không toát ra chút linh khí nào, cho dù người ta nhìn thấy cũng sẽ không thèm lấy.
36 •Ràn rỡ. .
Tàn Long tức giận khi bị người đánh lén lập tức quát lên, cánh tay đưa lên đón lấy con dao. Ai ngờ con dao nhìn như bình thường lại sắc bén vl, cánh tay của hắn vừa bị chạm vào đã như đậu hũ bị chém rớt, hắn lúc này mới hoảng sợ biết rằng tình huống quỷ dị lập tức sử dụng thân pháp lùi lại tránh khỏi một dao trí mạng.
37 Sở Mạch lắp bắp không nói thành lời, cũng không tin vào mắt mình, người đứng trước mặt nàng vừa quen thuộc, vừa xa xôi, nàng từng nghĩ sẽ không bao giờ có thể gặp lại hắn vậy mà giờ đây hắn chính xác đang đứng trước mặt nàng.
38 Triệu Linh Tiêu chân cao chân thấp, lảo đảo đi về trong bóng đêm, ánh trăng mờ mờ chiếu xuyên qua kẽ lá làm cảnh vật như mơ hồ. Có tiếng nước chảy róc rách, thì ra là một con suối nhỏ, Triệu Linh Tiêu đặt mông lên một tảng đá rêu phong gần mé nước, đầu lắc lư, đôi mắt mơ màng nhìn ngắm dòng nước.
39 •Ưm. . .
Sở Mạch khẽ kêu, nàng hơi bất ngờ, chưa kịp chuẩn bị tinh thần, bàn tay đặt lên ngực Triệu Linh Tiêu, nữa muốn đẩy ra nữa lại không, bất giác lưỡng lự, thế nhưng nàng có cảm giác càng lúc nàng càng lún sâu vào nụ hôn ấy, khí lực toàn thân bỗng nhiên mất hết, máu huyết trong người sôi sục, hơi thở ngắc quảng, một cảm giác nóng cháy chậm rãi kéo lên, như con lũ nhấn chìm lý trí, chỉ còn hai đôi môi đang hòa quyện vào nhau.
40 Trời sáng.
Sở Mạch mơ màng tỉnh dậy, đầu óc vẫn còn cảm giác mông lung, toàn thân uể oải không có sức. Nàng khẽ cúi đầu nhìn cơ thể mình, cảnh tượng đêm qua tái hiện lại trong đầu, cảm đó như vẫn còn, đầu lưỡi bất giác cảm thấy ngọt ngào.