41 Đã lâu rồi Hoàng Khả Khả không liên lạc với người nhà. Đầu tiên là vì người nhà hắn vốn bận rộn không rảnh quan tâm hắn, sau là vì chính hắn không muốn tìm họ.
42 Hoàng Khả Khả yên tâm đem nhiệm vụ trả thù Kiều Nhiên giao cho Hoàng Thịnh Trạch, cả người trên mặt đều vui sướng hài lòng, cười tươi như hoa nở. Có điều lời của ông ngoại khiến hắn không thể không để trong lòng, anh hai hắn cũng đã gần 30 tuổi, bị đặt ở cái vị trí gò bó kia, chuyện kết hôn cũng phải môn đăng hộ đối, lợi ích là trên hết… Huống chi anh hai còn mang cái bản mặt người chết kia, người gặp người sợ, vì thế chuyện kết hôn của anh hai tạm thời là không thể.
43 Sữa bò vẫn còn hơi âm ấm, Hoàng Khả Khả ngậm một ngụm, ở con mắt tràn ngập oán hận của Diêu Phong cúi đầu xuống, mớm vào miệng Diêu Phong. Sữa bò ấm áp chảy vào trong miệng Diêu Phong, có lẽ bởi vì nuốt không kịp, một ít sữa bò trăng trắng theo khóe miệng Diêu Phong chảy xuống, thấm ướt cổ áo.
44 Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt liền từ mùa hè sang đến mùa đông giá rét. Lúc trận tuyết đầu tiên rơi xuống, Hoàng Khả Khả nhìn lên bầu trời đầy hoa tuyết, có chút hồi hộp, giống như phản xạ có điều kiện mà nắm chặt lấy tay Diêu Phong ở phía sau.
45 “Ôm lấy eo tôi. ”
Mỗi một câu của Hoàng Khả Khả đều vô cùng ngắn gọn, khiến Diêu Phong vô cùng xấu hổ nhưng vẫn nghe theo.
Y không dám nhìn Hoàng Khả Khả, có chút xuất phát từ xấu hổ, còn có chút….
46 Diêu Phong quả thực không còn mặt mũi nào mà nhìn Hoàng Khả Khả nữa. Y dĩ nhiên lại thật sự cùng Hoàng Khả Khả làm chuyện xấu hổ kia, hơn nữa cũng không có chống cự như mình tưởng tượng, mà trái lại còn rất hưởng thụ….
47 Trời tựa hồ càng ngày càng lạnh, mọi thứ Hoàng Khả Khả làm đều cảm thấy lực bất tòng tâm, nhiều lần làm đổ mấy món tráng miệng ngon lành mà Diêu Phong làm, may mà khách hàng không có trách tội, trái lại còn quan tâm tới sức khỏe của hắn.
48 Hoàng Khả Khả vẫn chưa nói với Diêu Phong về chuyện hàn độc, lần đầu tiên hàn độc phát tác hắn đã tổn thương Diêu Phong rồi, không nghĩ tới lần thứ hai phát tác dĩ nhiên lại một lần nữa…… Hắn thực sự không biết nên làm sao để đối mặt với Diêu Phong.
49 Đã hơn một tuần lễ kể từ lúc Hoàng Khả Khả gọi điện cho Hoàng Thịnh Trạch, nhưng không cần đợi ăn Tết xong thì Hoàng Thịnh Trạch đã gọi điện lập tức thúc dục.
50 Sắp tới cuối năm, Hoàng Khả Khả lần đầu tiên về nhà ăn Tết, mà Diêu Phong cũng là lần đầu tiên bởi vì ăn Tết mà căng thẳng. Chỉ là cùng Hoàng Khả Khả đến trung tâm thương mại mua vài bộ quần áo đơn giản nhưng lại khiến y suy nghĩ rất nhiều.
51 Diêu Phong thu dọn một ít quần áo, đem một ít nhu phẩm cần thiết liền cùng Hoàng Khả Khả xuất phát. Nhà của Hoàng Khả Khả cách đây cũng không xa, Diêu Phong cũng không nghĩ đến dĩ nhiên chỉ đi mất bốn tiếng, một bên trách cứ Hoàng Khả Khả, rời nhà đã nửa năm, gần như vậy mà không trở về nhà nhìn một cái.
52 Chú vẹt kia chắc chắn được ông cụ nuôi hệt theo tính tình của mình, Diêu Phong vừa nghe câu “đứa cháu vô dụng” kia liền cảm thấy buồn cười, chú vẹt này bắt chước hệt ngữ khí, quả thực rất hài hước.
53 Trước kia có một thầy bói đã nói với ông cụ rằng, tương lai cháu trai của ông sẽ có duyên phận chuyển kiếp với một nam nhân, duyên phận trời định, không phải sức người có thể làm trái.