41 “Được bà bầu tặng hoa ình, cũng thật là kỳ lạ. . . . . . ” Nữu Nữu nhìn vào bó hóa tươi đặt trên bàn mà ca thán. Minh Nguyệt cúi rạp người trên bàn ăn liếc trộm tứ phía, trong phòng ăn có không ít người hướng về bên này với ánh mắt dò xét, một bó hoa hồng với ba cô gái trong đó có cả bà bầu, kết hợp với nhau thật là hấp dẫn.
42 Một ốc đảo nhỏ xanh ngát nằm giữa vùng sông nước, nhìn xa hai bên bờ sông, một mặt là những tòa nhà cao tầng cao chót vót, mặt khác là những cây xanh rậm rạp thành rừng.
43 Trong màn hình Đồng chưởng quầy nói: “Ngạch sai rồi, Ngạch ngay từ đầu đã sai rồi, Ngạch nếu không gả tới đây. . . . . . ” Nữu Nữu ôm chiếc gối ôm ngồi trên sofa cười ngặt ngẽo, cười ra cả nước mắt.
44 Nữu Nữu ngủ đến nỗi váng đầu, huyệt Thái Dương giựt giựt như nhảy dây thật khó chịu, cả người giống bị xe lửa nghiền qua, lại giống như bị treo lên cánh máy bay vòng xung quanh trái đất một vòng.
45 Thở hổn hển chạy đến bệnh viện lầu 4, Đàm Vi đã đứng ở ngoài cửa phòng giải phẫu, còn có một con dã thú nữa bay tới bay lui ở trong hành lang, nhìn thấy hai cô lập tức thay đổi lộ tuyến bay thẳng tới.
46 Minh Nguyệt rất nhanh ra tới, giơ di động ra khoa trương kêu: “Tìm được tìm được rồi. . . . . . ”Không đúng nha, trong lòng Nữu Nữu thấy không ổn. “Bà chị à, túi xách của bà chị đâu?”Túi xách? Cô há hốc mồm, trên tay sao lại trống trơn ? Xong rồi cái này là thật sự quên ở phòng bệnh rồi! “Tớ lại quên cầm.
47 “Vẫn không tin? Vậy cô tự gọi điện thoại hỏi cậu ta đi. ”“Anh ta thật muốn đi?”“Lừa gạt cô thì không làm người!” Mạc Tử Vực đấm xuống bàn một bộ dạng thề thốt.
48 Hình như có chỗ nào đó không ổn. . . . . . . Nữu Nữu đang nhắm hai mắt, ngón tay đang đặt trên cánh tay hắn đánh đàn dương cầm, trong đầu rất không trong sáng hồi tưởng lại sự điên cuồng vừa rồi, có chút ngượng ngùng có chút buông thả, nhưng không hối hận.
49 Biết mấy đứa bạn đó sẽ không dễ dàng buông tha cô, Nữu Nữu giống con chuột qua đường vậy, trốn ở khách sạn hai ngày, điện thoại đều bị gọi cho cháy máy, đánh chết cũng không báo ra nơi ẩn thân.
50 Nữu Nữu gửi cho GiaVũ tin nhắn trên QQ: “Mau nhận đi, tặng cho quà cậu đó. ”Hắn còn tưởng lần trước cô chỉ nói đùa thôi, mừng chết mất thôi: “Vẫn là Nữu Nữu tốt nhất!! (khuôn mặt tươi cười, môi đỏ mọng, hoa hồng )”Tệp file vừa truyền đi xong, nhấn vào, là một hình Flash.
51 Suy hết lần này đến lần khác, Nữu Nữu vẫn là không dọn đến ở chung với hắn, dù sao trong thành phố C người quen cũng khá nhiều, nhỡ mà truyền đến tai bậc phụ huynh trong nhà thì có mà khiến họ tức hộc máu, sẽ trục xuất cô ra khỏi nhà mất.
52 Trung tâm thương vụ đang tiến vào giai đoạn xin phê duyệt và cấp phép xây dựng, Thượng tổng phủi tay mặc kệ, cả ngày chỉ biết ở nhà bên cạnh vợ yêu và chơi đùa với các con, để Đàm Vi thay hắn bôn ba khắp nơi.
53 Vừa bước vào cánh của lớn của cửa hàng trung tâm mua sắm Đàm Vi liền bị mấy cuộc điện thoại quấy rầy, Đinh Nhất Nhất nộ khí trùng thiên thảo phạt chuyện Đông Tử bội tình bạc nghĩa, oanh tạc một trận mắng xối xả, hắn ngay cả muốn nói chen vào cũng không lọt.
54 Con Nhóc này không biết có bị đứt dây thần kinh nào rồi không? Ban ngày ban mặt nói chuyện ma quỷ gì đâu! Mồ hôi lạnh vả ra thẩm thấu toàn thân, Đàm Vi day hai đầu thái dương cho tỉnh táo lại, nhìn chăm chăm di động nhưng lại không biết nói gì làm gì.
55 Hắn nằm thẳng trên giường, sắc mặt có chút tái đi, đôi lông mi nửa như khép lại. Thấy cô bước vào, hắn nở nụ cười, khóe miệng chậm rãi cong lên, bộ dáng rất mệt, nhưng vẫn nỗ lực gọi cô: “Nhóc.
56 Tiểu học năm nhất, Hạ Mông có người bạn ngồi cùng bàn, gọi là Đinh Nhất Nhất. Đó là cô bạn nghịch như quỷ sứ, trèo tường, leo cây, đào trứng chim, trộm dưa chuột nhà người ta mọi thứ đều thông, mà đối tượng chủ yếu hợp tác của cô nhóc là cậu bạn hàng xóm Trịnh Gia Vũ.
57 Học kì một năm nhất đại học, sinh viên bọn họ tiêu tiền như nước. Gia Vũ chỉ còn lại tờ 100 tệ cứu mạng cuối cùng, bất đắc dĩ mặt dày gọi điện thoại cho Nhất Nhất, không nghĩ tới cô ấy so với mình còn thảm hại hơn rất nhiều.
58 Nghỉ hè năm mười tuổi, Diệp Lam đi theo gia đình từ Hàng Châu chuyển đến thành phố C. Ngày mừng nhà mới có rất nhiều khách đến chơi, bắt tay trò chuyện hàn huyên, cô nhìn thấy một cậu con trai người gầy ốm đang đứng một mình giữa đám đông.
59 Mùa xuân tới, người theo đuổi Hạ Mông đã sang Mỹ học rồi. Anh chàng là một người rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm, nói chờ đợi là sẽ chờ đợi cho bằng được, ở trong nước trước đây cũng không có bạn gái.