Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nguyện Lấy Chàng Bánh Bao

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 66
Chương mới nhất: Chương 66: Hết
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Bị mẫu vương sắp đặt, nàng liền suốt đêm trốn đi, nhưng vì “đi” quá vội nên nàng phát hiện bên người ngoài mấy lượng bạc lẻ ra thì còn khuyến mãi thêm một cái ngọc bội chứng minh thân phận cùng với vật phòng thân là một cây chủy thủ nho nhỏ.

Danh sách chương Nguyện Lấy Chàng Bánh Bao


Chương 41

41 Sau khi rời khỏi biệt viện, Mị Ngạn Nhi liền tiến về hoàng cung, nàng rất ít khi đến nơi này, dù đã đến tuổi để phong vương nhưng nàng vẫn cự tuyệt, không muốn làm chức vụ hàng đầu mà trói buộc tự do của nàng, mà hoàng thượng cũng tùy ý nàng, chỉ là về sau sẽ nhờ nàng giải quyết một chút việc bề bộn, lại không nghĩ tới, lần này lại là nàng muốn tìm hoàng thượng hỗ trợ.


Loading...

Chương 42

42 Hai năm sau. Thời gian trôi mau, nháy mắt đã qua hai năm, không ai đuổi theo tố cáo thời gian tại sao lại trôi qua nhanh như thế, chỉ là trong lúc bất tri bất giác, quá khứ cũng đã trôi qua, rất nhiều người liền một chút câu cảm thán thời gian cũng đều không có.


Chương 43

43 Sau thời gian một ly trà, Mộng Nhi lại xuất hiện trước mặt Mị Ngạn Nhi với thần sắc do dự. " Chủ tử, Thạch công tử không chịu rời đi, người xem ? " Nếu đổi lại là người khác mà chủ tử nói không muốn gặp, hắn nhất định đuổi người đi, nhưng đối mặt với Thạch công tử, hắn thật đúng là không dám, hơn nữa Thạch công tử thoạt nhìn thật đáng thương, làm cho hắn thật sự có chút không đành lòng, nhất là trong ngực Thạch công tử còn có một hài tử…" hừ, hắn có nguyện ý đi hay không, bổn vương hiện tại chính là không muốn gặp, ngươi đi nói cho hắn biết, không đi thì cứ tiếp tục chờ, chờ cho đến khi nào bổn vương cao hứng thì sẽ cho hắn thấy mặt.


Chương 44

44 Bốn canh giờ qua đi, sắc trời đã tối xuống, Mị Ngạn Nhi sắc mặt âm trầm dùng xong bữa tối, ngồi ở bên cạnh, bàn tay phải như hữu ý vô tình gõ xuống bàn.


Chương 45

45 " Hừ, ngươi không đáp thì hiện tại có thể lăn đi, bổn vương cũng không có thời gian mà cùng ngươi lãng phí ! "" … Không nên ép ta, không nên ép ta, ta… không có khả năng không có hài tử bên cạnh.


Chương 46

46 Khí trời tháng mười mang theo một tia khí lạnh, trên người của Thạch Mặc đang quét dọn trong đình viện cũng nhiều thêm một bộ y phục, không khỏi cảm thán thời gian trôi qua thực vui vẻ, bất tri bất giác đã trôi qua hơn một tháng, nguyên bản tiểu hoa nở xum xuê nay chỉ còn lại cành khô, chờ đợi thời khắc sang năm mới rồi lại lần nữa nở hoa.


Chương 47

47 "Ca, ta không khổ, thật sự không khổ, có ngươi ở đây thì tốt rồi, ta ở chỗ này chẳng qua cảm thấy có chút tịch mịch, Vương gia cũng không có đối với ta như thế nào, ngươi không cần phải thương tâm vì ta.


Chương 48

48 Cũng phải nói, mị dạ thủy thảo cũng vừa mới biết ngày mai là đêm thất tịch, cho nên ở trong này cũng hi vọng mọi người sẽ có một ngày lễ tiết thật vui vẻ, cũng hi vọng những người trong các bạn nếu trong lòng có tình thì tin chắc sẽ thành quyến thuộc, mà những bạn độc thân cũng có thể tìm được người yêu thương của mình…“Vương gia, nô, nô tài… không biết phải phục vụ người như thế nào, xin người phân phó…”“Lại đây, chia thức ăn ra.


Chương 49

49 Ngày thứ hai, lúc Thạch Mặc tỉnh lại thì đã không còn thấy Mị Ngạn Nhi ở đây nữa, tự mình đứng dậy để mặc lên trang phục có chút mất trật tự, rồi đi ra khỏi gian phòng.


Chương 50

50 “Đứng lên đi, lần sau đừng làm cho bổn vương nhìn thấy cái bộ dáng bất tuân này của ngươi, ngươi phải nhớ kỹ, mọi thứ của ngươi hiện tại đều thuộc về bổn vương, người mà bổn vương không muốn gây tổn thương cũng là ngươi.


Chương 51

51 “Không, ta không có!” Mị Ngạn Nhi phủ nhận những điều mà Thạch Mặc lên án này, có lẽ đây đã từng là sự thật, nhưng về sau cũng không phải, nàng đối với hắn chính là thật tâm, bằng không tại sao lại giữ hắn bên người, tại sao lúc hắn ra đi lại cảm thấy thương tâm khổ sở…“Không có? Ngươi nói không có? Vậy ngươi nói cho ta biết, thế ngươi xem ta là cái gì, tại vì sao ngươi lại không hỏi qua ý kiến của ta mà muốn đã hủy đi đứa con của ta? Ngươi nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc đến cùng xem ta là cái gì?” Nghe thấy Mị Ngạn Nhi cãi lại, Thạch Mặc tức giận gào lên.


Chương 52

52 Thạch Mặc ôm hài tử đi theo Mộng Nhi đến Hoa Ngữ Các, trên đường đi cũng không nói câu gì, không biết từ lúc nào đã đến Hoa Ngữ Các – nơi hắn đã từng sống qua…" Mộng Nhi, ta không thể trở lại nơi này nữa, ta và hài tử sống ở chỗ kia là đủ rồi, không còn quan hệ… " Nhìn nơi mà mình từng ở trong một quãng thời gian ngắn, Thạch Mặc không nghĩ tới mình sẽ trở về nơi này nữa, thân phận của hắn bây giờ chỉ là một nô tài bán thân nhập phủ, làm gì có tư cách mà ở nơi này, hơn nữa, hắn cũng không muốn quay về cái nơi đầy mâu thuẫn này, thân phận này làm hắn không khỏi cảm thấy xấu hổ.


Chương 53

53 Thạch Mặc về tới mặc viện, Mị Ngạn Nhi cũng phái đến người từng phục vụ bên cạnh Thạch Mặc – Huyễn Nhi tới mặc viện, đồng thời cũng phái hai gã sai vặt nho nhỏ khác cùng một lão nam nhân tới để chăm sóc hài tử.


Chương 54

54 Nghe xong lời Âm Trữ nói, trong lòng Thạch Mặc có chút ảm đạm cũng có chút lo lắng, nàng gần đây không ổn sao? Là vì chuyện của hắn sao Nhưng mà, hắn lâu rồi cũng không nhìn thấy nàng… Hơn nữa, hắn cuối cùng vẫn không quên được chuyện kia trong quá khứ nha….


Chương 55

55 Màn đêm buông xuống. Cửa phòng ngủ của Thạch Mặc nhẹ nhàng bị đẩy ra, một đạo bóng dáng nhẹ nhàng tiến vào, cuối cùng đứng trước giường của Thạch Mặc.


Chương 56

56 Mị Ngạn Nhi rời khỏi phòng Thạch Mặc cũng không đi xa, chỉ đứng dưới gốc cây ở sân ngoài mà mình thường đứng, nhìn thật sâu về phía phòng Thạch Mặc. Hắn tỉnh rồi, không biết tỉnh từ lúc nào, nhưng sau khi tỉnh lại cũng giả bộ ngủ tiếp… Nàng không biết vì sao hắn lại giả bộ ngủ, điều duy nhất có thể đoán được chính là hắn không muốn nhìn thấy nàng, chẳng lẽ hắn không muốn nhìn thấy nàng đến thế sao?Mị Ngạn Nhi đứng dưới tàng cây thật lâu, mới than nhẹ một tiếng xoay người rời đi, chỉ để lại trong gió mấy phần sầu bi.


Chương 57

57 Từ ngày đó, Âm Trữ cũng không đến nữa, vị vương phi thoạt nhìn yếu đuối nhưng trên thực tế lại rất được nuông chiều kia cũng không tới, mà từ khi hắn quyết định thuận theo tự nhiên thì Mị Ngạn Nhi tựa hồ cũng đã biến mất, dù sao cũng là một quãng thời gian nhàn nhã của Thạch mặc.


Chương 58

58 Đây là lần đầu tiên Thạch Mặc đi ra từ cửa chính của Ngạn vương phủ, ngoài cửa đã chuẩn bị xong một cỗ xe ngựa, một gã sai vặt nhanh nhẹn xốc lên màn xe ngựa của Thạch Mặc.


Chương 59

59 " Sợ là học phải cái không tốt của ngươi, tại sao theo chúng ta lại thành học cái xấu rồi? "" Văn Nguyệt, bổn vương dù có không tốt đi nữa thì cũng đã giúp ngươi theo đuổi được Dược Nhi, ngươi có tin Dược Nhi sẽ nghe theo lời ta mà không để ý tới ngươi nữa? " Lời Mị Ngạn Nhi vừa ra khỏi miệng, sắc mặt của nữ nhân gọi là Văn Nguyệt trở nên vừa đỏ vừa đen, thật khẩn trương nhìn sang nam nhân đang ngồi bên cạnh mình, mà nam nhân nhỏ nhắn xinh xắn ở bên cạnh nàng lại đang cười ôn hòa, gửi cho nàng ta một ánh mắt bình tĩnh chớ nóng lòng, nhưng Văn Nguyệt vẫn cứ khóa miệng lại, không dám trêu chọc Mị Ngạn Nhi nữa.


Chương 60

60 Đi ra phủ tướng quân, bọn hạ nhận đã lập tức dẫn xe tới. " Chúng ta lên xe thôi. " Mị Ngạn Nhi nói xong, liền nắm lấy tay Thạch Mặc rồi chui vào xe ngựa, Thạch Mặc cũng tiến vào, ngồi ở bên cạnh Mị Ngạn Nhi.


Loading...

Truyện cùng thể loại




Hào Môn Kinh Mộng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 351


Quần Áo Xốc Xếch

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 58


Chỉ Cho Em Cưng Chiều Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 16


Ngân Quang Lệ

Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn

Số chương: 7


Ma Tôn Đế Vương

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 19



Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 405