141 Ngụy Phong trừng to mắt nhìn lỗ đạn lưu lại trên cửa sổ xe, ngay một giây trước có viên đạn sượt qua tai hắn, mang theo gió lạnh chứa đựng hơi thở tử vong lan tràn.
142 Tiêu Hồng vẫn còn thở, vết thương ở phần bụng không đủ để lấy mạng. Trong sự trầm lặng dọa người, Ngụy Phong cởi áo khoác ngoài xuống, ấn lên chỗ trúng đạn của Tiêu Hồng, cố gắng bình tĩnh hơi thở, “Tôi biết các người đang ở đây, các người muốn thứ gì, là mạng của tôi sao?”Cửa tủ quần áo đột nhiên mở ra, phát ra tiếng kẽo kẹt chói tai, bước ra là một người đàn ông trong tay còn cầm khẩu súng tự động, phía trước gắn ống giảm thanh, đôi mắt hắn đục ngầu, mở miệng chỉ nói bốn chữ: “Xóa bỏ mầm họa.
143 Không tiêu phí quá nhiều thời gian, Vu Tử Thạc giải phóng trong cơ thể Giang Hằng, thỏa mãn tựa lên tường hít thở sâu. Giang Hằng mặc áo khoác lại, cứ nhìn y như thế: “Như vậy anh sẽ vui sao?”Vu Tử Thạc không biết nên hình dung thế nào, cảm giác chinh phục người đàn ông này có lẽ càng khiến người ta sảng khoái hơn là giết chết bất cứ mục tiêu nào, huyết dịch sôi sục trong cơ thể đang từ từ bình ổn, y nhún vai, “Không rõ lắm, anh thì sao?”“Vấn đề này không cần thảo luận, tôi thừa nhận giữa chúng ta có rất nhiều vấn đề, nhưng mỗi lần chúng ta quyết định tách ra thì đều sẽ lại bị kéo về với nhau__ đó cũng là sự thật.
144 Phong cảnh bên đường nhanh chóng chạy lùi, những cây đại thụ và tòa nhà thẳng tắp bên đường đều na ná như nhau, giống hệt như cảnh trong những bộ phim truyền hình cũ, không đáng quá mức quan tâm.
145 Đầu bên kia là tiếng cười ha hả của Giang Hằng, sát thủ tức giận gầm vào ống nghe. “Nên lo cho anh trước đi!”Giang Hằng từ bờ tường nhảy tới nóc của một tòa nhà, còn chưa kịp thu tiếng cười, bên dưới đã vang lên tiếng chó sủa, một con chó săn đang gầm ghè, tư thế ưu nhã đứng ở chỗ cách hắn ba trượng.
146 Áo blouse trắng trên người, khiến sát thủ trông giống như một thầy giáo nho nhã, Vu Tử Thạc đứng trong vườn đốt một điếu thuốc, ánh lửa đỏ hồng chợt tối chợt sáng trong trời đêm.
147 Đêm khuya, bên bàn ăn gọn gàng, Vu Tử Thạc và Giang Hằng ngồi đối diện nhau, không có thức ăn điểm xuyết, trên bàn chỉ bày hai chiếc ly thủy tinh cổ cao.
148 Vu Tử Thạc vừa mặt áo choàng tắm vừa bỏ dĩa vào trong máy hát, áo choàng tắm màu đỏ vàng tô điểm làn da trắng hơn phái nam bình thường, dây cột eo rộng rãi cho thấy thân hình được rèn luyện hoàn mỹ.
149 Miếng bơ bị ném vào chiếc nồi đang đun lửa nhỏ, mùi bơ sữa lan tràn cả căn phòng, Vu Tử Thạc tỉnh lại khá nhiều lần trong căn phòng này, nhưng chưa lần nào bắt đầu giống hôm nay.
150 Sân bay quốc tế thủ đô, Neal đi qua đi lại giữa hai cửa chuyến bay T3 và T2, tay cầm bản đồ, chân mày nhíu chặt. Vu Tử Thạc cầm ống nhòm, đứng sau bức tường nhìn lén thằng nhóc tóc vàng đó, dường như mới chỉ hai mươi bốn hai mươi lăm, nhưng đã xuất bản được hơn hai mươi quyển sách, rất khó tưởng tượng được độ tuổi mà cậu ta bắt đầu sáng tác.
151 Bắc Kinh đầu xuân, mùa mà bông liễu trắng vẫn còn bay đầy trời, những bông hoa tỏa hương dịu thơm đã lặng lẽ nở rộ. Thông qua di động của Triệu Ảnh, hiện tại Giang Hằng và Vu Tử Thạc có thể nghe được cuộc đối thoại của cô ta và Neal trên xe.
152 “Tôi hy vọng là vậy. ” Giang Hằng liếc sang tình tiết cũ rích đang diễn ra trên màn hình, gương mặt cứng nhắc đột nhiên trở nên bất đắc dĩ, “Đáng tiếc là bạn gái trước.
153 Tư liệu lấy được từ chỗ Dương Trường An cho thấy, Rank__ Rank Frick, đàn ông da trắng 33 tuổi, từng là kẻ buôn bán ma túy. Cái gọi là lấy tài liệu có thể là có liên quan đến kinh nghiệm buôn ma túy, nhưng cũng không thể phủ nhận khả năng giao dịch ma túy tồn tại.
154 Rank Frick giống y như những con nghiện khác, mái tóc màu vàng đậm bị chải hết sang một bên, phần tóc rũ xuống che đi nửa gương mặt hắn, vì sửa soạn sơ xài, bốn phía quanh miệng hắn đã lúng phúng râu.
155 Một câu phát ra khiến không khí trong quán lại hạ độ, Rank hoàn toàn ngây ra, ngón tay hắn vẫn đang đặt ở cò súng, “Không thể, tôi không tin cậu là người như thế! Trên thế giới sẽ không có người như vậy!”“Đi tự thú đi, Rank, đến sở cai nghiện, cậu có thể bắt đầu lại.
156 Theo như tin tức Levi tiết lộ, mấy ngày trước MS-13 khẩn trương triệu tập một tốp sát thủ tinh anh, tính ra ít nhất có 30 người. Tin rằng bọn họ đã làm đủ bài tập tiền kỳ, chẳng hạn như trà trộn vào đài truyền hình.
157 Thang máy đi lên, bốn anh em chỉ tới ba người, Ngụy Cận hình như còn đang trên đường. Hắn là người bí ẩn nhất trong số bốn anh em, không ai nói rõ được hắn sẽ dùng phương thức nào, thời gian nào tới nơi.
158 Mồ hôi thấm ước mái tóc đen trước trán, Ngụy Lĩnh đứng bên cửa sổ nhìn cha mình chằm chằm, vẻ mặt ngạc nhiên và bi thương giao nhau, hòa trộn trên mặt hắn.
159 Khi Vu Tử Thạc trở về, vừa đúng lúc gặp phải cậu Neal chủ nhà trở lại, tên nhóc tóc vàng thấy y thì ngây ra một chút, “Cậu gặp quỷ à?”Trong lòng có chút nghi hoặc, bạn thân chết rồi, tên nhóc này lại tựa hồ không bị ảnh hưởng gì.
160 Ánh mặt trời màu vàng xuyên suốt bầu trời màu tro, Ada Wenskol ngồi trong quán cà phê vừa kinh doanh, cô gọi một ly Medellin, kiểu cũ, cà phê đắng thêm sữa, không bỏ đường.