21 Nhìn thấy trên hành lang cách đó không xa có một nam tử đang đi đến, hai mắt Đổng Hải Đường nhìn không chớp mắt, kéo nô tỳ bên cạnh lại hỏi.
"Tiểu Thúy, người kia là ai?"
Tiểu Thúy bị phái đến hầu hạ nàng, ngẩng đầu nhìn, trả lời, "A, là vương gia của chúng ta, người đã trở lại.
22 Sáng sớm, Hải Lăng và Châu Nhi đang chơi đùa cùng với đứa nhỏ, có người không mời mà đến.
"Hải Lăng, ta có lời muốn nói với muội. "
"Chuyện gì?" Hải Lăng nhìn tỷ tỷ, ngoài ý muốn phát hiện vẻ mặt của nàng có phần hưng phấn, giống như có chuyện gì rất vui vẻ.
23 Miên Dục đã sớm phát hiện ra tầm mắt của nàng đặt trên người hắn, hắn cũng không nói gì, chỉ là tùy ý cho nàng nhìn mình, bởi vì ánh mắt chuyên chú nhìn hắn, khiến cho hắn có cảm giác thỏa mãn kỳ lạ, cơn tức trong lòng còn sót lại liền tiêu tán.
24 Ba ngày sau, cuối cùng Hải Lăng cũng nhận được tin tức từ phía cậu, xem xong nội dung bức thư, nàng vui mừng đi về phía phòng Đổng Hải Đường và Thường Hoằng.
25 "Cô nương, phòng số ba chính là gian này. "
"Làm phiền tiểu nhị rồi. " Hải Lăng lấy một chút bạc vụn đưa cho tiểu nhị.
Tiểu nhị nói cảm ơn rồi rời đi.
26 Nhìn tấm lưng của phu quân bị bỏng, nửa thân trên để trần bị băng kín mít, chỉ có thể nắm sấp trên giường, nước mắt Hải Lăng không ngừng rơi xuống.
Đều là do nàng dễ dàng tin tỷ tỷ, mới liên lụy đến chàng khiến chàng bị thương nặng như vậy.