181 Nhá nhem tối, Uông Trẫm đưa ngài chuyên gia đi ăn, rồi đưa ngài đi xung quanh dạo một vòng thưởng thức cảnh đêm Bắc Kinh. Trở về nhà đã hơn mười hai giờ đêm, đúng thời điểm con ma cà rồng nhà mình hoạt động, Uông Thạc tinh thần tỉnh táo vô cùng dồi dào, nằm úp trên tấm thảm ở phòng khách cùng hai con rắn chơi đùa với chúng rất vui vẻ.
182 Hết giờ làm việc, Ngô Sở Úy ngồi một mình trong phòng làm việc, nhàm chán loay hoay với đĩa CD, nhiều lần đưa vào rồi lại rút ra, lúc chạy lúc dừng. Đúng như lời Khương Tiểu Soái, việc này rất nhanh trở thành chướng ngại trong lòng Ngô Sở Úy, nếu như "không sớm kết án", sớm muộn gì cũng bị bệnh tâm thần.
183 Con người càng những lúc tuyệt vọng nhất, cùng cực nhất thì ý thức lại vô cùng tỉnh táo, rất nhiều chuyện rắc rối khó gỡ thì vào lúc này lại thuận tiện được gỡ rối.
184 Ý là bù đắp cho Uông Thạc đấy. . . . . ác không??? Sau một lúc im lặng như tờ, Trì Sính đột nhiên mở miệng, thanh âm tựa như tiếng niệm chú vang lên lúc nửa đêm, khủng bố khiến người khác tức lộn ruột.
185 Ba ngày liên tiếp, Uông Thạc không ăn không uống, cũng không tắm. Trì Sính cương quyết trả Tiểu Dấm Chua cho cậu ta, Tiểu Dấm Chua rất yêu thích dích lấy Uông Thạc.
186 Thời tiết càng ngày càng lạnh lẽo, hơi ấm trong nhà Ngô Sở Úy, thua xa hơi ấm trong biệt thự sang trọng. Sử dụng điều hòa thời gian dài thì khó chịu, dùng hệ thống sưởi điện lại sợ mẹ bị điện giật, vì vậy chỉ có thể vừa vào cửa liền mang dép, mau chóng chui vào chăn ngủ, cố chịu đựng cho qua cái giá lạng của đêm đông dài dằng dặc.
187 Hết giờ làm việc, Trì Sính đi vào thang máy, bên cạnh chỉ có Tiểu Trương theo sau đi vào. Trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, tiểu Trương cứ thế tự nói tự nghe.
188 Xa nhau bảy năm liền, rất nhiều năm như vậy rồi hai người mới cùng đứng duwois một vòi hoa sen tắm chung như hồi trước. Hai thân thể cường tráng màu mật ong đủ làm cho tất cả phái nữ gào thét chói tai lại đứng cũng một nơi thì chỉ làm mức độ thêm trầm trọng hơn mà thôi, bắp thịt săn chắc bị nước làm ướt tạo lên vẻ sáng bóng mê người.
189 Hai lần liên tiếp bị Quách Thành Vũ *ức hiếp* làm cho tức giận, bực bội, Khương Tiểu Soái không chịu nổi chạy đến Ngô Sở Úy kêu khổ. "Tôi rốt cuộc biết vì sao Uông Thạc trước đây xù lông liền bỏ đi sáu năm rồi, gặp phải trường hợp này là ai đi nữa cũng bỏ đi.
190 Ngày an táng bà Ngô, Trì Sính cũng đi đến. Nhưng mà anh ấy không tham dự vào nghi lễ nhập táng, mà dừng xe ở gần hẻm, từ cửa xe nhìn đoàn xe tang lễ trầm chậm đi, bầu không khí bi thương tràn ngập con đường tiễn đưa.
191 Một người bình thường nếu gặp chuyện buồn sẽ khóc, chuyện vui sẽ cười, độ phản ứng tâm trạng luôn vậy. Nghe xong một câu truyện cười sẽ cười, đọc một câu truyện buồn sẽ buồn.
192 Gần tết âm lịch, nhà nào nhà nấy đều nói cười rôm rả, đối với người vừa mất mẹ như Ngô Sở Úy mà nói, mùa xuân này chính là những ngày đau thương nhất.
193 Ngô Sở Úy hai cổ tay bị còng lại, bị Trì Sính trói áp lên phía sau đầu. Trì Sính nhảy qua ngồi trên người Ngô Sở Úy, cặm cứng rắn cạ cạ lên ngực Ngô Sở Úy, ánh mắt sắc lạnh vừa đầy mùi vị dục tình lại chứa đầy tình yêu và khao khát, ôn nhu và mãnh mẽ hòa vào nhau, hơi thở ấm nóng hướng lên gương mặt Ngô Sở Úy một cảm giác vô cùng kích thích, nhưng cũng lại thấy có chút gai người.
194 "Cũng nên cho tôi hoàn thành tâm nguyện luôn không?" Ngô Sở Úy nói. Trì Sính biết rõ còn hỏi, "Hoàn thành tâm nguyện gì?" Ngô Sở Úy đưa tay lên mông Trì Sính, vỗ nhẹ hai cái, nháy mắt với Trì Sính.
195 Trì Sính mới chỉ nhìn, cự long* đã căng phồng đau nhức. (Cứ để là cự long cho nó hoành tráng, nhắc đến cự long là nhắc đến JJ của ba ba Sính, nhắc đến cậu nhỏ là nhắc đến JJ của Úy Úy.
196 Ngô Sở Úy và Trì Sính ở lại Hawaii thêm hai tuần nữa, lúc trở về đã là mười bảy tháng giêng, Tết âm lịch đã kết thúc hoàn toàn rồi, tất cả các đơn vị đều làm việc trở lại bình thường.
197 Ngô Sở Úy đi không bao lâu, Khương Tiểu Soái ngay lập tức đi tìm Quách Thành Vũ. Quách Thành Vũ đang bận đem vườn rắn bán đi, tiện thể đem luôn mảnh đất này bán đi luôn, Khương Tiểu Soái cảm thấy buồn bực, liền hướng Quách Thành Vũ hỏi, "Đang tốt bán đi làm gì?" "Gần đây đang thiếu tiền".
198 Khương Tiểu Soái vừa đưa tay lên, còn chưa chạm vào cửa, cửa đã mở ra. Quách Thành Vũ xuất hiện trước mặt Khương Tiểu Soái. Khương Tiểu Soái vốn muốn gõ cửa, trong lúc chờ người ra mở cửa sẽ ổn định tâm tình một chút, nghĩ ra một cái lý do để ngủ lại một đêm.
199 Trước khi Trì Sính đi, Quách Thành Vũ đưa cho anh một cái thẻ ATM. "Trong thẻ này còn chút tiền, cậu cầm lấy mà dùng tạm. " Trì Sính khóe miệng hiện lên một tia cười khẽ, "Được rồi, Tôi muốn lấy tiền từ chỗ của cậu ta không phải rất dễ dàng hay sao? Tôi chính là can tâm tình nguyện nhìn cậu ta tính toán chi li, coi như dỗ dành trẻ con.
200 Sáng hôm sau, quai hàm Ngô Sở Úy sưng lên. Ăn gì cũng đau, nói cũng đau, nuốt nước bọt cũng muốn rơi nước mắt. Nếu là người bình thường, đã sớm kêu khổ thấu trời.