21 - Nhu Nhã, tỷ đợi tý nha, muội có chút việc. – Song Như nói. - Được. Rồi Song Như kéo Tĩnh Tuyết vào phòng thượng khách. - OA! Tuyết ca, huynh biết thổi tiêu sao?- Ừ.
22 Lục y nam tử ngồi trên ghế được chạm trổ vô cùng tỉ mỉ và khéo léo, trên khuôn mặt tuấn mỹ là chiếc mặt nạ bằng bạc càng tôn lên vẻ đẹp băng lãnh của hắn.
23 Trong phòng khách, Song Như cùng Âu Dương Tĩnh Hàn tiếp tục cuộc trò chuyện- Như nhi, sao nàng lại ở đây?Song Như lém lỉnh hỏi lại:- Huynh nghĩ thế nào?Hắn trong lòng không mấy vui.
24 Tại phòng Nhu NhãSong Như nhàn nhã cầm tách trà lên từ từ thưởng thức cùng Nhu Nhã. Vừa thưởng trà nàng vừa suy nghĩ kế hoạch kinh doanh lần này. Sau một hồi quyết định, nàng nói:-Tỷ tỷ, muội muốn xây dựng Liễu Nhã lâu này thành nơi phục vụ cho cả nữ nhân lẫn khách nhân, nơi đây sẽ là nơi làm đẹp lẫn thư giãn của tất cả mọi người.
25 Thái tử Tĩnh Hàn cầm tách trà lên thổi nhẹ-Sao đệ không hỏi vì sao ta đến đây? –Tĩnh Hàn nghi vấn. Tĩnh Tuyết từ tốn nhấp một ngụm trà rồi nói:- Huynh đến đây vì Như nhi.
26 Sau 5 ngày tất cả mọi thứ đã được hoàn thành. Bốn người Tĩnh Hàn, Tĩnh Tuyết, Nhu Nhã, Song Như đứng nhìn lại toàn quang cảnh của Huyết Đơn Các. Tất cả đều rất phấn khởi và vui mừng, cuối cùng cũng đã xong.
27 Song Như ngáp ngắn ngáp dài uể oải thức dậy. “Hazzz…. lúc ở hiện đại ta phụ giúp cha mẹ kinh doanh cũng không mệt như thế này. Quả là ở thời cổ đại thiếu nhiều thiết bị quá khiến việc kinh doanh cũng gặp nhiều khó khăn ghê! Hại ta làm việc mệt suốt cả đêm”- Ý chít! Mấy giờ rùi? Ta phải dậy kinh doanh tiếp a.
28 Cả ba bước xuống xe ngựa. Song Như đứng nhìn lại khung cảnh thân quen, gia đình thứ 2 của nàng – hoàng cung. Mọi thứ vẫn như cũ không có gi khác biệt.
29 Sau vài phút, tiểu Vi đã được mang đến. Hai tên lính, mỗi người một bên xách tay tiểu Vi bước vào thả nàng ấy xuống đất. Trông bộ dạng của tiểu Vi lúc này thật quá thê thảm: toàn thân rướm máu thấm qua cả y phục, sắc mặt trắng bệt, đôi mắt nhắm nghiền đầy đau đớn, những dòng nước mắt dường như đã chảy ra rất nhiều và giờ đây khô lại trên đôi má…Song Như nhìn thấy cảnh tượng này mà lòng đau đớn khôn nguôi.
30 Sau khi từ tẩm cung của hoàng hậu về, nàng một mạch chạy đến nhà bếp. - Chúng nô tài xin thỉnh an công chúa. – Những hạ nhân trong nhà bếp thấy nàng liền cung kính hành lễ.
31 Huyết Đơn Điện- Tiểu Vi ui, dậy ăn cháo nào. Sau khi dùng bữa cùng hoàng thượng và hoàng hậu tại ngự thiện phòng xong nàng liền cấp tốc trở về điện của mình để chăm sóc tiểu Vi.
32 Bữa yến tiệc thịnh soạn được bày lên. Tất cả mọi người trong cung đều có mặt từ hoàng thượng đến các văn võ bá quan. Hoàng thượng nâng ly lên nói:- Hôm nay, trẫm rất vui vì có sứ giả Liêu quốc đến đây.
33 Một ngày bực mình. “Sao tên sắc lang đó không tha cho ta là sao a? Ta làm gì nên tội ?? Oaoa…. . ” (pretty: có thật là không làm gì nên tội không ta? *chớp chớp mắt* )Thấy công chúa trở trong sự bực tức, về cung liền đi đến bàn trà ngồi xuống, tiểu Vi biết là có chuyện không hay rồi.
34 Suy tư………Ngẩn ngơ………. Bên ngoài trời cũng đã muốn tối nhưng Song Như vẫn cứ ngồi thẫn thờ nhìn ra hướng cửa sổ. Nàng vẫn đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình.
35 - Hì hì không ngờ huynh không đào hoa như mọi người đồn. _Song Như lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên lặng suy tư của hắn. - Muội nghĩ như vậy sao?Nở nụ cười tà mị tựa tiếu phi tiếu, hắn vừa nói vừa tiến đến gần nàng, muốn áp sát nàng lùi ra phỉa sau, lấy tay nâng cằm nàng lên, hù nàng một phen….
36 Công chúa …. . có chuyện rồi……Từ bên ngoài, tiểu Vi hớt hơ hớt hải chạy vào. Song Như đang ôm chăn ngủ rất ư là ngon lành thì bị giọng nói của Tiểu Vi làm giật bắn mình.
37 Sau khi gặp Gia Kinh Dương trở về, Song Như lười nhác tiến đến nhuyễn tháp ngồi xuống. Tiểu Vi nhanh nhẹn chạy đi pha một bình trà Bách Loa Xuân mời Song Như dùng.
38 Phòng khách- Thưa phụ hoàng, Như nhi đồng ý liên hôn. Câu nói của Song Như khiến hoàng thượng, hoàng hậu và tam vương gia Tĩnh Băng không khỏi thoảng thốt.
39 Sau khi rời khỏi hoàng cung Âu Dương quốc, Song Như theo Gia Kinh Dương đến nơi đã được hắn chuẩn bị sẵn. Nàng bước lên kiệu, hắn đưa tay muốn đỡ nàng lên nhưng nàng cố tình lảng tránh như không thấy, âm thầm liếc hắn một cái.
40 - KHÔNG……………Tiếng hét lên đau đớn từ xa vọng đến. Là thái tử Gia Kinh Dương. Vừa nghe tiểu Vi chạy đến kêu cứu, hắn lòng như lửa đốt ra roi giục ngựa chạy thật nhanh , chỉ cầu mong sẽ đến kịp lúc.