Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ngận Thuần Ngận Ái Muội Chương 1274: Chân Dung Của Ông Chủ Phía Sau. (p1)

Chương trước: Chương 1273: Không Trách Chuyện Cũ



Dương Minh nghe Điền Long nói cũng có đạo lý, quả thật, hai người kinh doanh hai ngành nghề khác nhau, bình thường không gặp nhau cũng không có gì lạ, Dương Minh dự định sau khi dẹp loạn chuyện này xong, sẽ điều tra về tên Hoa tổng này.

Trước đó đúng là không chú ý đến hắn ta, bây giờ xem ra, tựa hồ hắn ta cũng là một nhân vật, cũng đóng vai trò nào đó trong vỡ kịch này.

"Thì ra là vậy, xem ra người này cũng có liên hệ với ông chủ phía sau..." Dương Minh gật đầu nói.

"Đúng vậy, nhưng mà lúc này, kế hoạch của chú thất bại, lại phải theo con đến châu Phi, không biết ông chủ phía sau có khiển trách không..." Nhắc đến ông chủ phía sau, Điền Long vẫn còn có chút lo lắng : "Nhất là bây giờ, công phu trên người chú đã bị phá, ngay cả năng lực bảo vệ mình cũng không có..."

"Chuyện của ông chủ phía sau giao cho con xử lý đi, chú không cần lo lắng, chú chỉ là quân cờ của ông ta mà thôi, sẽ không tìm phiền phức cho chú đâu!" Dương Minh nghe xong, cười ha hả nói : "Đây là đối thủ cũ của con, nhất là khi chú đang ở bên cạnh con, thì ông ta càng không cần phải mạo hiểm đi tìm chú!"

Thấy Dương Minh nói về ông chủ phía sau mà vẻ mặt vô cùng tự nhiên, hồn nhiên như không coi đây ra gì, Điền Long cũng không còn lo lắng nữa. Thật ra, lúc ban đầu, Dương Minh cũng rất kiêng kỵ ông chủ phía sau, nhưng mà thời gian dài như vậy, ông chủ phía sau ngoại trừ chơi một số ám chiêu ra, thì cũng chẳng ai làm gì được ai cả, bao gồm cả chuyện của buổi triển lãm châu báu, Dương Minh ngược lại còn chơi ông ta một vố, chiếm không ít tiện nghi.

Cho nên, Dương Minh đương nhiên là sẽ không sợ hãi ông chủ phía sau rồi, nếu như chưa chính thức giao đấu, mà đã sợ hãi đối thủ, vậy thì sẽ không chiến mà tự bại. Tuy rằng có thể coi rẻ kẻ địch, nhưng mà Dương Minh không dám coi thường ý tứ của ông chủ phía sau.

Từ những thủ pháp đối phó mình mà xem, người này cũng là một nhân tài! Nhưng mà, cũng chỉ có một quân sư như Hoàng Hữu Tài mới nghĩ ra được những quỷ kế này thôi.

Dương Minh cũng có chút hiểu biết về Hoàng Hữu Tài, trong bụng tên này đầy những ý xấu, nếu như hợp tác với ông chủ phía sau, khẳng định là như cá gặp nước, càng biểu hiện được những suy nghĩ hại người của hắn.

"Được!" Điền Long gật đầu, yên tâm lại, nếu Dương Minh đã đảm nhận nhiều việc như vậy rồi, như vậy thì đại biểu rằng ông chủ phía sau cũng sẽ không tìm ông gây phiền phức.

"Bên châu Phi, đều là tâm phúc của con, độ trung thanh của bọn họ chú và chú Tôn đừng quan tâm, hai người chỉ việc kinh doanh cho tốt là được rồi..." Dương Minh nói : "Đương nhiên, nếu chú không sợ chết, thì vẫn có thể làm ra loại chuyện này lần nữa...'

Tuy rằng Dương Minh đã tha thứ cho Điền Long, nhưng mà cũng cần thị uy một chút, cái này gọi là cảnh cáo.

Điền Long biến sắc, vội vàng nói : "Yên tâm đi, Dương Minh, chú sẽ không đâu! Chú sẽ an phận, làm tốt bổn phận của mình..."

"Mong rằng như vậy..." Dương Minh phất tay, nói với Điền Long : "Chúng ta đi ra ngoài thôi, chú cùng con đến cục cảnh sát thôi"

Tôn Hồng Quân và Tôn Tam không thể đi theo Dương Minh đến cục cảnh sát được, bọn họ có đi cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, huống chi trong công ty còn nhiều chuyện cần giải quyết, đây đều là do Điền Long gây ra, cho nên Điền Long cũng vô cùng ngượng ngùng.

"Quân ca... chuyện bên công ty, đã gây thêm phiền cho anh..." Điền Long đi ra, thấy Tôn Hồng Quân và Tôn Tam hai người đang thương lượng việc giải quyết hậu quả ở công ty, vội vàng xin lỗi.

"không sao đâu, vừa đúng lúc công ty cũng cần cải cách một chút, cũng không phải là chuyện xấu!" Tôn Hồng Quân khoát tay nói.

"Đúng rồi, chú Tôn, chuyện của công ty, chú có thể nhờ Vương Bình Nhâm hỗ trợ..." Dương Minh nói.

" Vương Bình Nhâm?" Sắc mặt của Tôn Hồng Quân nhất thời thay đổi, lúc đầu nếu không vì quá tin tưởng Vương Bình Nhâm, ông ta cũng sẽ không bị giam lỏng.

Dương Minh thấy sắc mặt của Tôn Hồng Quân, cũng biết ông ta đang suy nghĩ cái gì, vì thế mỉm cười nói : "Hắn bây giờ là người của con, có thể tin tưởng được..."

"Được, nếu như vậy thì không có vấn đề gì!" Tôn Hồng Quân nghe Dương Minh nói xong, biết rằng Dương Minh đã thu phục Vương Bình Nhâm rồi.

Nhưng mà, Tôn Khiết thì đang cười như không cười nhìn Dương Minh một cái, Dương Minh vốn đang kỳ quái, nhưng mà lập tức hiểu được Tôn Khiết đang cười khác gì, sắc mặt tối sầm lại, nhất thời xấu hổ, nghĩ rằng Tôn Khiết đã giải oan cho mình.

Vì thế, trong phòng chia ra làm hai, Tôn Hồng Quân và Tôn Tam thì đang bàn chuyện xử lý công ty, Dương Minh và Điền Long cùng Tôn Khiết đến cục cảnh sát. Trương Kim Oa thấy mọi chuyện đã được thu dọn, nhất thời sốt ruột, hắn cũng không sợ những người khác biết, thừa dịp Dương Minh đi ra trước, vội vàng đi đến bên cạnh Dương Minh : "Dương tiên sinh... cái chuyện thuốc giải...'

Dương Minh thấy ở bãi phế liệu đã không còn chuyện gì, Trương Kim Oa có ở đây hay không cũng không còn quan trọng nữa, vì thế nói : "Anh và chú Tôn cùng đến công ty đi, giúp đỡ Vương Bình Nhâm thu xếp mọi chuyện cho yên ổn. Thuốc giải ngày hôm qua có thể giúp anh kiên trì đến tối mai, buổi chiều ngày mai tôi sẽ để Vương Bình Nhâm thông báo cho mọi người biết quyết định mới nhất của tôi..."

"Tốt, cảm ơn Dương tiên sinh..." Trương Kim Oa nghe thấy câu trả lời khẳng định này, cũng yên lòng lại, tuy rằng không thể bảo đảm rằng Dương Minh sẽ cho bọn họ thuốc giải, nhưng mà ít nhất cũng có thể cho họ cái để kiên trì, không đến nổi bị chết do cổ độc phát tác.

"Thuốc giải? Thuốc giải gì?" Chờ ra ngoài, Tôn Khiết mới nghi hoặc hỏi. Thật ra, trong phòng, Tôn Hồng Quân và Tôn Tam đã nghi hoặc rồi, nhưng mà bởi vì có Trương Kim Oa ở đây, hai người cũng không tiện hỏi, dự định chờ sau rồi hỏi.

"Haha, em cho là, chỉ dựa vào bá vương khí trên người của người đàn ông của em, thì những người này có thể nghe lời sao? Em cũng quá xem trọng anh rồi!" Dương Minh sau khi lên xe, liền cười nói với Tôn Khiết.

"Trời..." Tôn Khiết cũng không ý kiến gì về xưng hô kiểu này của Dương Minh cả, chỉ trừng mắt liếc hắn : "Đừng có nói nhảm, mau nói chuyện thuốc giải là chuyện gì đi?"

"Anh cho những người này dùng cổ độc, nếu cổ độc không có thuốc giải áp chế, thì trong phòng ba mươi sáu tiếng đồng hồ sẽ phát tác chất độc, tràn ra cơ thể mà chết..." Dương Minh nói xong, nhìn Điền Long nói : "Chú cũng đừng trách thủ hạ của chú phản bội chú, tiền tài không quan trọng bằng sinh mạng, bọn họ không ai ngu đâu!"

"Ơ?" Năng lực tiếp thu của Tôn Khiết có thể nói là khá mạnh : "Cổ độc? Cậu biết hạ cổ sao? Loại phương pháp này tôi cũng đã có nghe nói rồi, có đúng là cũng giống như cái cách chết của gian thần Triệu Văn Hoa Minh Triều không? Ông ta cũng dùng cổ độc đó!"

Dương Minh gật đầu nói : "không sai, cũng chết y chang như vậy..."

< cổ="" độc,="" thật="" ra="" không="" phải="" là="" thuật="" lại="" -="" nghe="" nói,="" trong="" sách="" sử="" cũng="" có="" ghi="" chép.="" trong="" quyển="" "minh="" sử"="" của="" thanh="" triều="" trương="" đình="" ngọc="" biên="" soạn="" có="" giải="" thích="" rằng="" :="" văn="" hoa="" trúng="" bệnh="" cổ,="" cũng="" không="" kịp="" làm="" gì,="" bởi="" vì="" không="" thể="" nói="" chuyện="" được,="" cho="" nên="" cứ="" cào="" tay="" lên="" bụng="" mãi,="" cuối="" cùng="" bụng="" nứt="" ra,="" ruột="" gan="" lòi="" ra="" ngoài,="" chết="" ngay="" tại="">

Cái chết của Triệu Văn Hoa vô cùng bi thảm, tự mình dùng tay mình để cào bụng, cuối cùng tự móc ruột gan ra mà chết.>

Điền Long nghe hai người nói chuyện, trên đầu toát ra mồ hôi lạnh, trong lòng thầm nghĩ, đây là cái dạng đối thủ gì chứ, cũng quá cường hãn quá đi, ngay cả hạ cổ mà cũng biết, hèn chi mà mình thua cũng phỉa. Chắc rằng trước khi mình chết châu Phi, Dương Minh khẳng định là sẽ cho mình ăn cổ gì đó, nghĩ đến đây, Điền Long càng không dám có suy nghĩ bậy bạ gì đó.

"không ngờ rằng cậu còn biết thứ này..." Tôn Khiết nói xong, bỗng nhiên nhíu mày nói : "Sai rồi, cậu là người Hán đúng không? Cổ thuật không có truyền ra ngoài, chỉ có người Miêu mới biết những cái này, chẳng lẽ cậu quen biết người Miêu?"

"Ừ..." Dương Minh khẽ thở dài một tiếng, nhớ đến Lam Lăng. Cũng không biết nàng ta bây giờ thế nào nữa, tuy rằng hai người thỉnh thoảng có nhắn tin cho nhau, nhưng mà chỉ là ân cần hỏi thăm nhau mà thôi, cũng không có nói về tình hình gần đây, cho nên trong lòng Dương Minh rất lo lắng.

Nhìn thấy Dương Minh tựa hồ không muốn nhắc đến chuyện này, Tôn Khiết cũng rất thức thời, không hỏi tiếp nữa.

Loading...

Xem tiếp: Chương 1274: Chân Dung Của Ông Chủ Phía Sau. (p2)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Sát thủ thiên thần

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 12


Tôi Yêu Em ! Cô Bé Hai Tính Cách

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 49


Em Chọn Anh Bỏ Qua Hắn

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 66


Đương Cẩu Ái Thượng Miêu

Thể loại: Đô Thị, Đam Mỹ

Số chương: 26


Phế Tích

Thể loại: Võng Du

Số chương: 33