Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ngận Thuần Ngận Ái Muội Chương 1212 Mục Tiêu Xuất Hiện (p2)

Chương trước: Chương 1212 Mục Tiêu Xuất Hiện (p1)



"Alo, Mộng Nghiên?" Dương Minh lúc này cũng không dám gọi là em yêu nữa, vì sợ Trần Mộng Nghiên lại cúp máy.

"Là em" Lâm Chỉ Vận vội nói : "Vừa rồi chị Mộng Nghiên đang ngủ, cho nên..."

"Haha, là Chỉ Vận à" Dương Minh nghe ra giọng nói của Lâm Chỉ Vận : "Anh biết, lúc này khẳng định là các em đang ngủ, không làm phiền các em chứ?"

"Dạ không" Lâm Chỉ Vận lắc đầu : "Bọn em vừa ngũ không lâu"

"Anh muốn báo cho các em một tiếng, anh đã trở về Tùng Giang rồi" Dương Minh nói : "Các em nghỉ ngơi trước đi, sáng mai anh sẽ đi tìm các em"

"Dạ được" Lâm Chỉ Vận gật đầu nói.

"Thế nào rồi" Chờ Lâm Chỉ Vận cúp điện thoại, Trần Mộng Nghiên vội hỏi.

" Dương Minh nói, anh ấy đã về Tùng Giang rồi, kêu chúng ta nghỉ ngơi trước đi, sáng mai mới gặp chúng ta" Lâm Chỉ Vận nói.

"Như vậy..." Trần Mộng Nghiên có chút thất vọng, phỏng chừng nếu không phải vì biểu hiện vừa rồi, Dương Minh có thể trở về tối nay. Trong lúc Dương Minh đi , tuy rằng Trần Mộng Nghiên không nói gì, nhưng trong lòng vô cùng thương nhớ Dương Minh.

Chỉ là, ngại Lâm Chỉ Vận và Chu Giai Giai bên cạnh, cho nên Trần Mộng Nghiên cũng không dám biểu hiện gì, vì sợ bị chê cười. Cho nên Trần Mộng Nghiên đành từ bỏ ý định gọi lại cho Dương Minh, gật đầu nói : "Được rồi, chúng ta tiếp tục ngủ đi, thật sự buồn ngủ muốn chết, Dương Minh thật đáng ghét, hơn nửa đêm mà còn gọi điện"

"Ừ, đúng vậy, ngủ thôi" Chu Giai Giai nói, cố nén cười đi ngủ.

Bởi vì ai cũng có thể nhìn ra, Trần Mộng Nghiên hài lòng thế nào, không một chút oán giận Dương Minh.

Sau khi gọi điện thoại xong, Dương Minh ném điện thoại vào trong xe. Lúc trờ về Tùng Giang, Dương Minh đã đổi chiếc BMW của mình, để cho người của Lý mập mạp trở về.

"Trấn an hậu cung của anh xong chưa?' Vương Tiếu Yên nhìn Dương Minh hỏi, trên mặt có một chút tiếu ý không nói nên lời.

"Vẫn chưa, còn có mấy người nữa" Dương Minh cười nói.

Vương Tiếu Yên nhún vai, trừng mắt nhìn Dương Minh một cái. Nếu như mà ghen, sợ rằng nàng ta ghen không hết, nhưng mà, làm cho Vương Tiếu Yên cảm thấy may mắn chính là, Dương Minh có làm cái gì thì cũng không có gạt nàng, cái này khiến cho Vương Tiếu Yên có một chút cảm giác ưu việt nho nhỏ.

"Chị Tiếu Tình, đã ngủ chưa?" Dương Minh gọi cho Tiếu Tình.

" Dương Minh? Em đã về?" Giọng nói của Tiếu Tình nhất thời trở nên vui vẻ.

"Dạ, em đã về, chị thế nào rồi?" Dương Minh hỏi.

"Vẫn đang tiếp tục nghiên cứu" Tiếu Tình cưới khổ nói : "Bây giờ trong trường đang nghiên cứu một hiệp nghị vô tuyến mới, cho nên chị phải làm tiếp"

"Đã trễ như vậy mà còn ở trong trường?" Dương Minh ngạc nhiên hỏi.

"Đúng vậy, nhưng mà không phải là còn, mà những ngày này chị luôn ở trong trường"! Tiếu Tình bất đắc dĩ nói.

"Ngày mai em sẽ đến trường tìm chị" Dương Minh nghe xong cười khổ nói : "Đúng rồi, Tôn Khiết thế nào?"

"Tiểu Khiết à? Mấy ngày nay chị không gặp nàng ta, chị bận gần chết luôn, cũng không có gọi điện được, em gọi thử cho nàng ta đi, nghe nói nàng ta đã về Đông Hải rồi!"

"Như vậy cũng được, em sẽ gọi cho nàng ta sau" Dương Minh nói.

"Được rồi, không nói với em nữa, bên chị còn đang làm thí nghiệm, có nhiều người ở đây" Tiếu Tình nói : "Buổi chiều ngày mai đi, chiều ngày mai chị được nghỉ"

"Vậy chiều mai gặp" Dương Minh biết, Tiếu Tình rất là bận rộn công chuyện, cho nên cũng không quấy rầy nữa.

Điện thoại cho Tôn Khiết, Dương Minh gọi vài lần, nhưng mà đều không gọi được, nhìn thời gian, đã hơn mười hai giờ đêm rồi, có thể Tôn Khiết đã ngủ cũng không chừng, Dương Minh cũng không tiếp tục nữa, dự định sáng mai gọi lại cho Tôn Khiết.

Về phần Triệu Oánh, Dương Minh do dự một chút, cầm lấy điện thoại, rồi lại thả xuống, quan hệ của Triệu Oánh và Dương Minh, thật sự rất là kỳ quái, tuy rằng Dương Minh muốn gọi cho nàng để nói một tiếng, nhưng mà nghĩ đến lúc đi, mình không có gọi cho nàng, ngẫm lại thấy thôi.

Không biết mấy ngày nay Triệu Oánh thế nào, có còn giận mình hay không? Mình nên online nhiều một chút, chứ mà gọi điện thoại cũng không làm được chuyện tốt gì.

"Đã xong chưa?" Vương Tiếu Yên thấy Dương Minh đã bỏ điện thoại xuống, liền hỏi.

"Ừ, nhưng mà không phải là còn em sao?" Dương Minh nhìn Vương Tiếu Yên nói : "Bây giờ là thời gian riêng của chúng ta, đi thôi, chúng ta về nhà"

"Ai mà thèm!" Vương Tiếu Yên nói, trong khoảng thời gian này, mỗi ngày cùng Dương Minh một chổ, làm cho Vương Tiếu Yên thậm chí có cảm giác Dương Minh chỉ thuộc về một mình mình. Nhưng mà, Dương Minh nói vậy thật ra đã nhắc nhở nàng, bây giờ đã trở về Tùng Giang, những ngày qua đã không còn tồn tại nữa.

Vương Tiếu Yên thở dài, lúc đầu thì không cần, bây giờ lại đặc biệt quý trọng. Buổi tối ngày mai, Dương Minh khẳng định là sẽ không còn ở cùng nàng.

Chiếc xe chạy đến khu biệt thự Hoa Thương, dọc đường đi, Vương Tiếu Yên cũng im lặng. Nàng ta cũng không ngờ rằng, sẽ có một ngày, mình lại yêu một người con trai!

Trước đây, vì muốn trốn tránh sự an bài của gia tộc, cho nên mới sáng lập ra tổ chức sát thủ riêng của mình, muốn chống lại với những người trong nhà, cũng bởi vì nàng không muốn kết hôn với một người mà nàng không có tình cảm và cũng vì nàng ta muốn chống lại gia tộc nữa.

Vì trước đây, Vương Tiếu Yên chưa từng biết yêu, cho nên theo nàng thấy, kết hôn đối với nàng là điều không thể, cho nên nàng ta cũng không để bụng. Mãi cho đến khi Dương Minh xuất hiện, và bắt đầu yêu Dương Minh, thì Vương Tiếu Yên mới một lần nữa cẩn thận xem xét lại tương lai của mình.

Cuộc chiến chống lại gia tộc, đã trở thành cuộc chiến tranh giành hạnh phúc của mình! Vương Tiếu Yên không muốn chia xa Dương Minh, cho nên nàng muốn nắm số phận trong tay, sáng lập ra tập đoàn sát thủ đệ nhất thế giới, muốn chứng minh với gia tộc rằng, mình rời khỏi đám cưới, cũng có thể sáng tạo ra kì tích!

"Phanh!"

Ngay trong thời gian Vương Tiếu Yên đang suy nghĩ, thì một tiếng nổ nhỏ vang lên bên tai của Vương Tiếu Yên và Dương Minh, chiếc xe BMW hơi bị chấn động, mất thăng bằng.

Ngay lập tức, Dương Minh liền khống chế phương hướng lại, nhấn phanh, cũng may là bên trong khu này, xe vắng và tốc độ xe cũng không nhanh, cho nên Dương Minh có thể nhanh chóng dừng lại!

Xe bị nổ bánh! Nhưng mà, Dương Minh không cho rằng bánh xe bị nổ một cách tự nhiên, bởi vì trước cái giây bánh xe bị nổ, Dương Minh nghe rất rõ ràng! Đó là tiếng súng, tiếng súng được gắn ống giảm thanh!

Có người đã nổ súng vào bánh xe của hắn!

"Có người nổ súng!" Hầu như trong nháy mắt, Vương Tiếu Yên và Dương Minh đều cùng nói ra một câu, hai người liền giơ tay ôm đầu, ngồi phủ xuống ghế.

Chiếc BMW này tuy rằng đã được lắp kính chống đạn, nhưng mà phải nhìn xem là loại đạn gì, nếu mà là đạn của súng nhắm, thì kính chống đạn cũng không có tác dụng, lúc này, chỉ gửi hy vọng vào tấm thép chống đạn bên ngoài.

Từ lúc chiếc BMW này vào trong tiểu khu, Vương Khắc Tiến đã bắt đầu lưu ý, căn cứ theo tài liệu, thì chiếc BMW x5 này là do Dương Minh lái, vì Vương Khắc Tiến đã lắp đặt máy quay tại chổ ra vào tiểu khu, nhưng mà cũng không thể thấy rõ người lái được.

Cho nên, hắn mới vội vã lấy kính viễn vọng hồng ngoại ra nhìn về bên hướng chiếc BMW, khi hắn xác định trong xe là một nam một nữ, và người nam kia chính là mục tiêu hắn chờ đợi đã lâu, thì hắn nhất thời mừng rỡ như điên!

Dương Minh biến mất nhiều ngày không gặp, hôm nay rốt cục đã xuất hiện, hơn nữa, bên cạnh hắn lại có một cô gái, cô gái này, hiển nhiên là người bạn gái đề cập trong tư liệu, và cũng là một trong các đối tượng của Vương Khắc Tiến!

Loading...

Xem tiếp: Chương 1213 Giao Cho Em Đi (p1)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Cuồng Phong Sa

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 43


Thất Giới Truyền Thuyết

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 1114


Yêu Hoàng Thái Tử

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 32


Giậu Mồng Tơi Năm Ấy

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 31