Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ngận Thuần Ngận Ái Muội Chương 1148 : Ký Ức Thuộc Về Hai Người. (p2)

Chương trước: Chương 1148 : Ký Ức Thuộc Về Hai Người. (p1)



Buổi tối, dưới buổi tiệc chiêu đãi nhiệt tình của Lao Feng, Chu Thiên Tường cũng được thu xếp ở trong một biệt thự độc lập, Chu Thiên Tường không ngờ rằng, mình có một ngày trở thành khách quý của Lao Feng, điều này làm cho ông có chút hãnh diện.

Lúc này, tâm tình của ông cũng có thay đổi rất nhiều, ông cũng không còn là một quản gia ăn nói khép nép nữa, thân phận của ông bây giờ chính là cha vợ của Dương Minh, là một người mà ngay cả Charley và Lao Feng cũng phải tôn kính!

Sau khi về phòng, Chu Thiên Tường liền gọi cho Chu mẫu, vừa rồi bởi vì có Dương Minh ở đó, cho nên không tiện nói chuyện, bây giờ không còn người ngoài, có thể nói một vài chuyện cá nhân.

Dù sao thì đã lâu rồi không gặp mặt, lại vừa trải qua một sự kiện nguy hiểm như vậy, làm cho quan hệ của hai người càng gần hơn, loại tình cảm tâm hồn này, không hề bị chia cắt bởi thời gian hay địa điểm....

Mà lúc này, Dương Minh cũng đang ngồi trước màn hình máy tính, nói chuyện phiến với Trần Mộng Nghiên các nàng.

Tuy rằng lần trước có coi đoạn clip bị cắt ghép của Chu Giai Giai, nhưng chỉ là thuận miệng nói ra thôi, chứ Dương Minh cũng không có khả năng làm ra loại chuyện xấu xa như vậy.

" Dương Minh, cảm ơn anh!" Chu Giai Giai nói.

"Cảm ơn cái gì? Người một nhà cần gì phải cảm ơn?" Dương Minh cười nói : "Hơn nữa, anh đã nói rồi, chỉ là một cái nhấc tay thôi"

" Dương Minh, anh rốt cục còn có bao nhiêu chuyện gạt bọn em?" Ngoài vui vẻ ra, trong lòng Trần Mộng Nghiên cũng có một chút mất mác, tựa hồ Dương Minh càng lúc càng cách xa mình, Dương Minh bây giờ đã không còn là Dương Minh hồi trung học nữa, không còn là một học sinh luôn luôn trốn học sau lưng mình, không còn là một kẻ xấu xa luôn đấu võ mồm với mình, mà trở thành một người đàn ông có năng lực cường thế.

Mà xung quanh hắn bây giờ luôn xảy ra rất nhiều kỳ tích, lúc ban đầu nghèo trắng hai bàn tay, đến lúc này đã cầm hàng tỷ đồng trong tay, lúc đầu chỉ là một tên côn đồ chỉ biết gây rối, đến lúc này đã trở thành một nhân vật nổi tiếng!

Cái này, chỉ cần một năm .... không, có lẽ chỉ dùng nửa năm thôi!

Đối với gia thế của Dương Minh, không ai biết rõ hơn Trần Mộng Nghiên cả, Trần Mộng Nghiên cũng đã coi hồ sơ của Dương Minh, cha của Dương Minh lúc đầu là một công nhân, còn mẹ là một nhân viên bị giảm biên chế, có thể nói là nghèo khó không gì tả được!

Nhưng mà, sau một năm? Cha của Dương Minh, Dương Đại Hải, đột nhiên trở thành chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn công nghiệp nặng Danh Dương, còn mẹ của Dương Minh, cũng trở thành quản lý của công ty vật nghiệp xã khu.

Tuy rằng Trần Mộng Nghiên không chú ý nhiều đến tin tức trong giới thương trường, nhưng mà thỉnh thoảng cũng nghe cha nhắc đến, cũng biết tập đoàn công nghiệp nặng Danh Dương là lớn cỡ nào, không chỉ sản xuất kinh doanh linh kiện xe ô tô, mà còn sản xuất cả máy bay dân dụng, nghe nói nhiều nơi ở châu Á đã đặt hàng cho Danh Dương, thậm chí là những kẻ có tiền tại các vùng Trung Đông cũng đã chọn dùng máy bay dân dụng của Danh Dương, cái này đã đủ chứng minh về thực lực của Danh Dương rồi.

Nếu mà nói những cái này không có công lao của Dương Minh, có đánh chết Trần Mộng Nghiên cũng không tin, nàng trước kia đã gặp qua cha mẹ của Dương Minh, cha mẹ của Dương Minh đều là những người có tính cách thành thật chất phác cả.

Cho nên, tất cả những thay đổi này, cũng không phải là do cha mẹ của Dương Minh nổ lực có được, mà là sự nổ lực của cá nhân Dương Minh!

Trước đây, Trần Mộng Nghiên ở cùng một chổ với Dương Minh, tuy rằng không có ý khinh thường hắn, nhưng mà, cũng có một chút cảm giác của một cô công chúa nhỏ về sự ưu việt của bản thân, dù sao thì nàng cũng học tập tốt, người lại đẹp, có bối cảnh gia đình cũng không tồi.

Tối thiểu là vẫn mạnh hơn Dương Minh thời trung học!

Nhưng mà, bây giờ Trần Mộng Nghiên lại không hề có cảm giác này nữa, tốc độ phát triển của Dương Minh quả thật rất kinh khủng, Trần Mộng Nghiên cũng không nhìn thấu được Dương Minh rồi. Và mạng lưới quan hệ khổng lồ của Dương Minh dần dần hình thành.

Và đến lần này là giao đấu với gia tộc Charles gì đó, theo lời của Chu Giai Giai thì Dương Minh chỉ đe dọa là hủy quan hệ hợp tác với Charley, thì Charley lập tức thay đổi thái độ, rồi quay sang ăn nói khép nép với một người từng là quản gia của mình, cái này cũng đủ chứng minh rằng, Dương Minh nay đã khác xưa.

Cho nên, Trần Mộng Nghiên nói ra những lời "Anh rốt cục còn bao nhiêu chuyện gạt bọn em" thì cũng là lúc trong lòng nàng cảm thấy ủy khuất vô cùng, tựa hồ như một đứa nhỏ bị đoạt lấy một món đồ chơi yêu thích vậy...

Tuy rằng món đồ chơi này không mất đi, nhưng mà, càng lúc càng cách xa mình....

Tâm tình như vậy, cũng chỉ có một mình Trần Mộng Nghiên cảm nhận được, Lâm Chỉ Vận và Chu Giai Giai không hề có cảm giác này....

Trần Mộng Nghiên cũng không cần cái gì, chỉ hy vọng rằng, trong lòng của Dương Minh, mình vẫn là một người có địa vị quan trọng... nhớ lại những ký ức tốt đẹp của hai người....

Đã từng, thời gian cấp ba, cái mùa xuân ấy, trong rạp chiếu phim ấy, cảnh tượng kiều diễm ấy... mình làm như vậy cho Dương Minh... tim nàng đập mạnh mặt đỏ lên....

Tuy rằng lúc đầu Trần Mộng Nghiên tức giận vì Dương Minh đã lừa mình... nhưng mà bây giờ nghĩ lại, nó đã biến thành một đoạn hồi ức đẹp đẽ...

Trong lúc nhất thời, Trần Mộng Nghiên trở nên thất thần...

"Mộng Nghiên, em sao vậy?" Dương Minh cảm thấy Trần Mộng Nghiên tựa hồ có chút thương cảm, biểu tình biến hóa của Trần Mộng Nghiên không chạy thoát được cặp mắt của Dương Minh, nhưng mà, ngay lúc ấy, đã xảy ra một chuyện làm cho Dương Minh kinh ngạc!

Chính là, mình có thể nhìn thấy được suy nghĩ của Trần Mộng Nghiên! Xuyên qua internet, xuyên qua màn hình, xuyên qua dây mạng, mà mình vẫn có thể nhìn thấy được suy nghĩ của Trần Mộng Nghiên!

Lẽ nào, năng lực của mình không bị giới hạn bởi không gia? Cho dù chỉ là nhìn qua màn hình máy tính, mà mình vẫn có thể nhìn thấy suy nghĩ của nàng?

Sau khi biết được suy nghĩ của Trần Mộng Nghiên, Dương Minh cảm thấy buồn cười, người con gái này, thật sự là quá đa tâm rồi, trong mắt của mình, nàng ta vẫn như trước, vẫn là một người rất quan trọng.

Dương Minh lại gọi Trần Mộng Nghiên vài tiếng, làm cho nàng giật mình.

"A..." Trần Mộng Nghiên giật mình, áy náy cười cười, Lâm Chỉ Vận và Chu Giai Giai còn bên cạnh, nàng cần phải làm một tấm gương tốt, vì thế cười gượng nói : "Không có gì, đang suy nghĩ nên trừng phạt anh thế nào thôi!"

"Haha, thật không? Anh còn tưởng rằng, chờ anh trở về, em dự định sẽ hẹn anh đi coi phim chứ..." Dương Minh cười gian nói.

"A!" Trần Mộng Nghiên giống như là bị chọc thủng tâm sư, mặt lập tức đỏ lên, nói : "Anh... anh nói cái gì vậy..."

Thoáng một cái, tâm tình vốn đang ổn định của Trần Mộng Nghiên lập tức trở nên lộn xộn, ăn nói cũng lung tung... Dương Minh... làm sao biết mình đang nghĩ về chuyện trong rạp chiếu phim? Làm sao mà biết?

Lẽ nào hắn nhìn ra? Không có khả năng... mình cũng không có viết chữ nào trên mặt... chẳng lẽ hắn chỉ nói tung lung? Ừ, rất có thể!

Nghĩ đến đây, Trần Mộng Nghiên lập tức bình tĩnh lại, nói : "Coi phim gì? Chẳng lẽ là đi coi phim 3D?"

"Coi cái gì cũng được... vấn đề là coi với ai... đúng rồi, thuận tiện mang theo cái áo gió của em nữa... có lẽ sẽ lạnh lắm đây..." Dương Minh nói.

Chu Giai Giai và Lâm Chỉ Vận đương nhiên là không rõ ý ẩn trong lời nói của Dương Minh, còn tưởng rằng đang nói chuyện bình thường với Trần Mộng Nghiên, cũng không lưu ý lắm. Chỉ riêng Trần Mộng Nghiên, mặt đang đỏ đến nổi đủ luộc trứng luôn!

Nàng không biết mình đã lộ sơ hở chổ nào, và đã bị Dương Minh nhìn thấu thế nào! Bây giờ, nàng chỉ có thể khẳng định, Dương Minh không nói bậy!

Nếu không phải thì đi coi phim còn mang theo áo gió làm gì? Nhất định là hắn cũng nghĩ đến chuyện ấy...

Chẳng lẽ, đây là tâm linh tương ứng của vợ chồng trong truyền thuyết? Nghĩ đến đây, Trần Mộng Nghiên cũng có chút hài lòng... cũng không ngượng ngùng nữa, vui vẻ gật đầu : "Được, đây là anh nói đó nha, anh trở về liền đi coi phim với em...."

"Ừ, nhất định rồi!" Dương Minh cười quỷ dịnh, làm cho Trần Mộng Nghiên càng thêm khẳng định, Dương Minh nhất định là cũng đang nói đến chuyện kia.

"Vậy anh nói chuyện với Giai Giai đi... em... đi xem TV... tiết mục em thích sắp đến giờ chiếu rồi..." Trần Mộng Nghiên nhất thời ngượng ngùng, vội vàng chạy khỏi màn hình máy tính, nhưng mà cũng không phải là nói dối, bởi vì chương trình vào bếp cũng sắp chiếu rồi...

Loading...

Xem tiếp: Chương 1149 : Lực Lượng Phía Sau Của Elise. (p1)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hào Môn Kinh Mộng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 351



Cô Dâu Hai Trăm Triệu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 24



Lưu Quỷ

Thể loại: Đam Mỹ, Đô Thị

Số chương: 154