Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ngận Thuần Ngận Ái Muội Chương 1126 Phát Hiện Bị Lừa. (p2)

Chương trước: Chương 1126 Phát Hiện Bị Lừa. (p1)



Nghe cha phân tích xong, Hoàng Vinh Thiên cũng chậm rãi thở dài, việc đã đến nước này, nếu như không có gì xảy ra, thì vẫn có thể tiếp tục sống tốt.

"Cha, việc đã như vậy, còn cần phải nói cho Nhạc Nhạc biết, dù sao số tiền này cũng là của em nó!" Hoàng Vinh Tiến nghe cha nói xong, tuy rằng không hiểu chuyện kinh doanh, nhưng mà nghe có thể kiếm ra tiền, nên cũng đành chấp nhận.

"Được rồi, cũng nên nói với Nhạc Nhạc, con đi gọi đi!" Hoàng Hiếu Phương cũng không sợ Hoàng Nhạc Nhạc sẽ đổi ý nữa, tiền đã chuyển rồi, cho dù có đổi ý cũng không làm được gì.

Và quả thật, sau khi Hoàng Nhạc Nhạc biết chuyện này, cũng không nói gì với Hoàng Hiếu Phương, chỉ nhàn nhạt nói : "Biết rồi" sau đó trở về phòng của mình.

Giờ phút này, Hoàng Nhạc Nhạc đã hoàn toàn thất vọng về cha của mình rồi, nàng không ngờ rằng cha lại gạt tiền của mình như vậy! Hoàng Nhạc Nhạc không còn tâm tư nghe cha nói chuyện nữa, mặc kệ luôn.

Nếu như làm vậy có thể khiến cho cha áy náy, và về sau không can thiệp vào chuyện của mình nữa, Hoàng Nhạc Nhạc cũng nguyện ý làm.

Chẳng qua, sau hai ngày liên tiếp, Hoàng Hiếu Phương vẫn chưa nhận được điện thoại của Lý Chí Thành, ông ta đã có chút sốt ruột, nên đã gọi điện cho Lý Chí Thành.

Giờ phút này, Lý Chí Thành đã chuyển số tiền ấy vào trong tài khoản riêng của mình, ông ta cũng không sợ Hoàng Hiếu Phương làm gì mình cả.

"Alo? Là Hoàng tiên sinh à, có chuyện gì sao?" Lý Chí Thành nói.

"Lý tiên sinh, chuyện mỏ vàng thế nào rồi? Khi nào thì chúng ta có thể đến châu Phi để tiếp nhận mỏ vàng và khai thác?" Hoàng Hiếu Phương sốt ruột nói.

"Cái này, tướng quân Kars vẫn chưa trả lời tôi, tôi cũng không rõ nữa!" Lý Chí Thành cố nén cười nói, thầm nghĩ, khai thác à? Khai thác cái rắm!

"Được rồi, vậy ông thúc giục tướng quân Kars đi, chúng ta đi sớm một chút, không phải là kiếm tiền sớm một chút sao!" Hoàng Hiếu Phương nói.

"Ừ, vậy cũng được, để tôi liên hệ với tướng quân Kars!" Lý Chí Thành nói.

"Có tin tức gì thì báo cho tôi biết" Hoàng Hiếu Phương dặn.

"Không thành vấn đề!" Lý Chí Thành ngoài miệng nói như vậy, như trong lòng lại nghĩ, chờ đi, chờ đến chết cũng không có tin đâu.

Sau một ngày lo lắng, Hoàng Hiếu Phương vẫn không nhận được tin tức củ a Lý Chí Thành, trong lòng liền luống cuống, vội vàng tìm đến Hoàng Vinh Thiên và Hoàng Vinh Tiến để phân tích.

"Vinh Thiên, Vinh Tiến, các con góp ý giúp cha với, tại sao bên tướng quân Kars vẫn chưa có tin tức vậy? Đã ký hợp đồng được mấy ngày rồi, theo lý thuyết, hẳn là không có vấn đề gì sao?" Hoàng Hiếu Phương lo lắng nhìn hai người con trai của mình, nói.

"Cha, bên Lý gia nói như vậy sao?' Hoàng Vinh Thiên hỏi.

"Bên Lý gia, cha vừa gọi điện qua, Lý Chí Thành nói tướng quân Kars vẫn chưa liên hệ" Hoàng Hiếu Phương nói : "Cha đã kêu ông ta chủ động liên hệ với tướng quân Kars, ông ta nói liên hệ xong sẽ báo cho cha biết"

"Bây giờ cũng chỉ có thể chờ tin thôi!" Hoàng Vinh Thiên thở dài : "Con sợ Lý gia không giữ lời!"

"Trước đó con đã nhắc nhở cha, mà cha không để ý, bây giờ nghĩ lại thấy nó kỳ kỳ! Không được, cha phải gọi điện thúc giục Lý gia!" Nói đến đây, Hoàng Hiếu Phương vội vàng cầm điện thoại gọi cho Lý Chí Thành.

"Alo, là Hoàng tiên sinh à, ông xem, tôi vừa định gọi điện cho ông!" Bên kia điện thoại truyền ra giọng nói của Lý Chí Thành.

"Ồ, ngài cũng muốn gọi điện cho tôi?' Hoàng Hiếu Phương vội nói.

"Đúng vậy, là như vậy, tôi gọi điện cho tướng quân Kars, ông ta nói mỏ vàng có vấn đề!" Lý Chí Thành nói.

"Mỏ vàng thế nào, khi nào thì chúng ta có thể đi?"

"Mỏ vàng xảy ra chút chuyện, tướng quân đang nghĩ biện pháp giải quyết!" Lý Chí Thành nói.

"Xảy ra chuyện? Xảy ra chuyện gì?" Hoàng Hiếu Phương căng thẳng, vội hỏi.

"Mỏ vàng bị một lực lượng vũ trang không rõ chiếm giữ, tướng quân Kars đang suy nghĩ biện pháp đuổi lực lượng này đi!" Lý Chí Thành nói.

"A? Bị người ta chiếm? Sao được? Chúng ta mới là người nhận thầu hợp pháp mà!" Hoàng Hiếu Phương cả kinh, vội nói.

"Chúng ta là người nhận thầu hợp pháp, đúng vậy, tướng quân Kars cũng không nói là không phải của chúng ta! Chẳng qua, mỏ vàng bị người ta chiếm, theo lý thuyết đây là tranh giành cá nhân, chúng ta cần phải tự đứng ra đuổi lực lượng này đi, tướng quân Kars ra mặt giùm chúng ta, đã là rất tốt rồi!"

"Vậy khi nào thì chúng ta mới đi lấy mỏ vàng?" Hoàng Hiếu Phương vội hỏi.

"Cái này tôi cũng không rõ ràng, phải chờ xem tin tức bên tướng quân Kars thế nào" Lý Chí Thành nói.

"Ai da, sao lại thế này, tại sao lại có người làm chuyện này!" Hoàng Hiếu Phương bất đắc dĩ nói.

"Tôi cũng không có biện pháp, ai biết được sẽ xảy ra chuyện này!" Lý Chí Thành cũng tỏ ra bất đắc dĩ nói.

"Vậy được rồi, nếu ông có tin tức gì thì gọi cho tôi!" Hoàng Hiếu Phương đành phải cúp điện thoại.

"Cha, bên Lý gia nói thế nào?" Hoàng Vinh Thiên cũng nghe ra có chuyện không thích hợp, chờ Hoàng Hiếu Phương cúp điện thoại xong liền hỏi.

"Không được rồi, mỏ vàng đã bị người ta chiếm lấy, không biết bao giờ mới có thể lấy về, tiền nhận thầu cũng đã giao rồi, chẳng lẽ tương lai còn phải đưa nữa sao?"

"Vậy có thể rút lại tiền, chờ khi nào có được mỏ vàng lại thì mới chuyển không?"

"Cũng đúng! Không được, để cha gọi điện cho Lý Chí Thành, nói chuyện với hắn!" Hoàng Hiếu Phương gật đầu, cầm lấy điện thoại gọi cho Lý Chí Thành.

"Alo? Hoàng tiên sinh, sao ông lại gọi điện nữa?' Lý Chí Thành mơ hồ cảm thấy Hoàng Hiếu Phương tựa hồ đã nhận ra cái gì đó, nhưng mà không dám khẳng định,vì thế vẫn hòa khí nói.

"Là như vậy, Lý tiên sinh, ông xem, nước X không phải là một nơi chiến loạn sao, ông xem có cách nào nói chuyện với tướng quân Kars, cho chúng tôi rút tiền về không?" Hoàng Hiếu Phương hỏi : "Chờ bên kia xử lý xong rồi chúng tôi lại chuyển tiền qua?"

"Điều này sao có thể? Ông cho rằng đây là trò chơi của con nít rồi sao? Muốn chuyển là chuyển, muốn rút về là rút về? Tướng quân Kars cũng không phải là một người rãnh rỗi, làm gì có thời gian làm chuyện này cho chúng ta?" Lý Chí Thành kiên quyết từ chối ; "Hơn nữa, người ta giao mỏ vàng cho chúng ta với giá rất rẻ rồi, chúng ta còn làm phiền như vậy, không phải là chọc giận người ta sao? Lỡ như người ta không chịu giao cho chúng ta thì sao? Hơn nữa, thay đổi thất thường như vậy, tướng quân Kars nhất định sẽ tức giận, trực tiếp thu lại mỏ vàng của chúng ta thì sao? Ngoài ra, tiền cũng không thể chuyển về được, chúng ta không phải là đành câm miệng luôn sao?"

"A? cái này..." Hoàng Hiếu Phương nghe Lý Chí Thành nói xong, bắt đầu có chút lo al81ng, quả thật, trong một quốc gia chiến loạn như vậy, không thể dùng lý lẽ thường để nói chuyện.

"Cho nên, chúng ta chỉ có thể im lặng chờ mà thôi!" Lý Chí Thành thấy Hoàng Hiếu Phương không nói nên lời, trong lòng vô cùng đắc ý.

"Như vậy thì... được rồi!" Quả thật, Hoàng Hiếu Phương cũng không biết nói gì, đành phải im lặng đồng ý với cách nói của Lý Chí Thành.

"Ừ, như vậy đi, tôi còn có chút chuyện, có tin gì tôi sẽ thông báo cho ông biết" Lý Chí Thành nói.

"Được rồi, chỉ có thể như vậy!" Hoàng Hiếu Phương thở dài, bây giờ quyền chủ động nằm trong tay người ta, ông ta không còn một biện pháp nào.

"Được rồi, không nói nữa, tôi đang họp!" Nói xong, Lý Chí Thành liền cúp điện thoại.

"Alo? Alo?" Hoàng Hiếu Phương còn muốn nói cái gì đó, nhưng mà nghe thấy Lý Chí Thành muốn cúp điện thoại, cho nên đành phải gác máy.

Ơ? Hoàng Hiếu Phương bỗng nhiên phát hiện ra điện thoại vẫn còn đang kết nối, lẽ nào Lý Chí Thành không có cúp? Hoàng Hiếu Phương vội vàng đặt điện thoại vào sát lỗ tai : "Alo? Alo? Lý tiên sinh!"

"Hắc hắc, tên Hoàng Hiếu Phương ngu ngốc này, xem ra ông ta vẫn chưa ý thức được mình bị lừa!" Trong điện thoại truyền ra giọng nói của một người đàn ông, hình như là con trai của Lý Chí Thành, Lý Thiên Giai.

"Đúng vậy, cha nói là tướng quân Kars sẽ không chuyển tiền về rồi, nhưng mà khẳng định là ông ta sẽ còn gọi điện nữa!" Lần này là giọng nói của Lý Chí Thành.

"Thế nếu ông ta còn gọi nữa thì làm sao?' Lý Thiên Giai hỏi.

Loading...

Xem tiếp: Chương 1127 Hoàng Lão Phát Bệnh.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Chú, Mượn Đùi Ôm Một Chút

Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh

Số chương: 192


Có Thể Quay Lại Nhìn Em Không?

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 60


Em Là Nam, Anh Cũng Yêu 3

Thể loại: Đam Mỹ, Đô Thị

Số chương: 57


Bình Hành Tình Nhân

Thể loại: Trọng Sinh, Đam Mỹ

Số chương: 10


Vợ Luôn Nghĩ Tôi Không Yêu Em Ấy

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 67