Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ngận Thuần Ngận Ái Muội Chương 1118 Hoàng Nhạc Nhạc Thỏa Hiệp. (p2)

Chương trước: Chương 1118 Hoàng Nhạc Nhạc Thỏa Hiệp. (p1)



"Cha, nếu như là chuyện đầu tư cho mỏ vàng ở nước X thì không cần nói, con không đòng ý đâu!" Hoàng Vinh Tiến không đợi cha mở miệng, đã biểu thị thái độ phản đối.

"Con phản đối cũng vô dụng, không phải tiền của con! Con ở đây nghe là được rồi!" Hoàng Hiếu Phương nhàn nhạt nói, Hoàng Vinh Tiến nghe cha nói xong, bất đắc dĩ cười khổ, mình không có tiền, đúng là không được lên tiếng. Cho đến giờ, mình vẫn chỉ là một thằng con ăn chơi mà thôi, chỉ biết dùng tiền mà không kiếm tiền, cho nên trong nhà có những việc như vậy, cũng ít khi nào hỏi ý của mình.

"Nhạc Nhạc, con thấy thế nào?" Hoàng Hiếu Phương quay sang nhìn Hoàng Nhạc Nhạc

"Con không phải đã nói rồi sao, chờ Dương Minh đến đây, hơn nữa, trong lúc này, con cũng không muốn nói gì" Hoàng Nhạc Nhạc lắc đầu nói.

"Nhưng mà, tình huống bây giờ rất nguy cấp, Lý gia vừa gọi điện đến nói, nếu như không đưa tiền thuê đúng hạn, thì tướng quân Kars sẽ thu hồi mỏ vàng lại!" Hoàng Hiếu Phương nói : "Nếu bỏ lỡ cơ hội này, sau này sẽ không còn nữa!"

"Cha, mỏ vàng kia thật sự quan trọng như vậy sao, sản nghiệp của Hoàng gia chúng ta cũng không ít, tại sao lại phải ôm lấy cái mỏ vàng không chịu từ bỏ vậy?" Hoàng Nhạc Nhạc không hiểu được, hỏi : " Cha, con từ bỏ!"

"Đã đầu tư nhiều tiền như vậy, bây giờ từ bỏ, quả thật có chút đáng tiếc!" Hoàng Hiếu Phương nói : "Hơn nữa, Hoàng Hiếu Phương cha trong xã hội cũng là một người có uy tín, nếu như để cho người ta biết cha đầu tư thất bại, phải rút đuôi chạy về, thì người khác sẽ nhìn cha như thế nào?"

"Người khác nhìn cha quan trọng như vậy sao?" Hoàng Nhạc Nhạc nhíu mày hỏi : "Cha, chúng ta là thương nhân, chứ không phải là chính khách! Không cần quan tâm đến cái nhìn của người khác, chúng ta kiếm được tiền, chúng ta thành công, ai dám nói là cha đã thất bại?"

"Những cái này không cần con dạy cha! Cha hiểu hơn con! Nhưng mà cha không chịu nổi!" Hoàng Hiếu Phương khoát tay nói : "Được rồi, Nhạc Nhạc, chuyện con gả cho Lý gia, cha sẽ suy nghĩ lại một chút, nhưng mà tiền trong tay con, nhất định phải đầu tư cho mỏ vàng!"

"Được rồi, nếu như vậy, con cũng muốn hỏi Dương Minh một chút, dù sao tiền cũng là do anh ấy kiếm, nếu như anh ấy đồng ý, con sẽ không có ý kiến!" Hoàng Nhạc Nhạc không còn cách nào, nên đem quyền quyết định đổ lên đầu Dương Minh.

"Được! Con hỏi Dương Minh đi, cha sẽ nói chuyện với Lý gia!" Hoàng Hiếu Phương thoáng cái đã quyết định, Hoàng Vinh Thiên và Hoàng Vinh Tiến đành phải cười khổ, Hoàng Nhạc Nhạc thì không để ý gì, theo nàng thấy, chỉ cần có Dương Minh, mọi chuyện đều được giải quyết cả, không biết vì sao mà Hoàng Nhạc Nhạc lại có niềm tin này.

Chờ Hoàng Vinh Thiên, Hoàng Vinh Tiến và Hoàng Nhạc Nhạc đi ra ngoài, Lao Feng liền gọi điện cho Lý Chí Thành.

"Alo, Hoàng tiên sinh à, thế nào? Ông rốt cục đã suy nghĩ xong chưa?" Lý Chí Thành nói.

"Phương diện tài chính hẳn là không có vấn đề, nhưng mà Nhạc Nhạc kiên quyết không chịu gả cho Thiên Giai, cái này tôi cũng không có biện pháp, thanh niên bây giờ đều coi trọng yêu đương tự do, không muốn bị ép duyên" Hoàng Hiếu Phương nói.

"Ơ?" Lý Chí Thành nhíu mày nói : "Nếu không có đám hỏi, Lý gia chúng tôi dựa vào cái gì mà tham dự vào?"

"Không phải đã đem một nửa quyền kinh doanh cho các người rồi sao?" Hoàng Hiếu Phương cũng hiểu được Lý gia có chút quá đáng, đã có một nửa quyền kinh doanh rồi mà còn muốn đám hỏi.

"Quyền kinh doanh là quyền kinh doanh, không có đám hỏi, lấy cái gì bảo đảm sau khi chúng ta hợp tác thuận lợi sẽ tiếp tục?" Lý Chí Thành cười nhạt nói : "Châu Phi loạn như vậy, nói không phải là xúc phạm, nhưng trong lúc tôi còn sống thì không sao, nhưng khi tôi mất, Thiên Giai lên nắm quyền, rồi trực tiếp đá Hoàng gia của các người ra, đến lúc đó ông làm sao?"

Ý của lời này có chứa một sự uy hiếp rất lớn, Hoàng Hiếu Phương đương nhiên nghe ra, trong lòng tức giận, nhưng lại không tìm được lý do để phản bác.

Người ta nói như vậy, không phải là có lòng tốt "nhắc nhở" mình sao? Ám chỉ rằng, nếu như không có quan hệ đám hỏi, thì hợp tác không lâu dài, mà người của Lý gia không chỉ cầm tiền, mà còn cầm mỏ vàng, đến lúc đó đá Hoàng gia ra, rồi độc lập kinh doanh, xem làm được cái gì người ta?

Hoàng Hiếu Phương vừa sợ vừa giận, nhưng mà cũng không có biện pháp! Hít một hơi thật sâu nén giận, nói : "Được rồi, để tôi khuyên Nhạc Nhạc!"

"Ừ, ông cứ khuyên nó đi, nhanh lên, bên này rất khẩn trương rồi!" Lý Chí THành nói. Thật ra, trong lòng ông ta cũng rất sốt ruột, ông cũng không muốn bỏ qua một cơ hội kiếm tiền tốt như vậy, dù sao thì không cần bỏ ra một đồng nào cũng có được một nửa quyền sở hữu mỏ vàng, chỉ cần dựa vào quan hệ là được.

Loại chuyện tốt như vậy, đi đâu mà tìm chứ? Mà Hoàng Nhạc Nhạc gả cho Lý Thiên Giai, hoàn toàn chỉ là một điều kiện phụ mà thôi, nếu Hoàng gia không có điều kiện phụ này, thì Lý Chí Thành cũng sẽ đồng ý.

Nhưng mà, bây giờ còn có khả năng, nếu chỉ cần tạo một chút áp lực cho Hoàng Hiếu Phương, không chừng sẽ có thể thành.

Hoàng Hiếu Phương biết tính tình của Hoàng Nhạc Nhạc, đã nói nhiều lời như vậy, cũng không có hiệu quả gì, nếu như tiếp tục khẳng định cũng không có kết quả.

Bây giờ, thấy thái độ cứng rắn của Lý gia, điều này làm cho Hoàng Hiếu Phương lo lắng, không biết nên làm sao cho đúng.

"Cha, thế nào rồi?" Lý Thiên Giai đến phòng làm việc của Lý Chí Thành, lo lắng hỏi.

"Hoàng gia trả lời, tài chính không có vấn đề, nhưng mà chuyện Hoàng Nhạc Nhạc gả cho con, nàng ta không đồng ý, con thấy thế nào?" Lý Chí Thành hỏi.

"Cái này..." Trong lòng Lý Thiên Giai mất hứng, mình kém sao? Hoàng Nhạc Nhạc tự nhiên không thích mình? Nhưng mà, vì lợi ích của gia tộc, chuyện của Hoàng Nhạc Nhạc chẳng đáng là bao : "Nếu thật sự không được thì thôi"

"Ừ, ta cũng nghĩ như vậy, dù sao thì mỏ vàng ở châu Phi là một cơ hội khó kiếm, tận dụng thời cơ, nếu không sẽ không đến nữa!" Lý Chí Thành gật đầu nói : "Chúng ta có được một nửa mỏ vàng rồi!"

"Đích thật là vậy, cha, chuyện của Hoàng Nhạc Nhạc Hoàng Nhạc Nhạc, nếu không được, thì để con tự mình tranh thủ!" Lý Thiên Giai gật đầu nói.

"Nếu con có thể nghĩ như vậy thì tốt rồi, ta chỉ sợ con sẽ có ý kiến!" Lý Chí Thành nói : "Bây giờ con gọi điện cho Thiên Vũ, kêu hắn nói với tướng quân Kars, tài chính của chúng ta sẽ đến nhanh thôi!"

"Tốt, để con đi gọi điện, tránh để thời gian dài, bên tướng quân Kars lại xảy ra chuyện" Lý Thiên Giai nói xong, vội vã rời khỏi phòng, đi gọi điện cho em trai.

Lý Thiên Vũ đang trốn không xa mỏ vàng, đợi người của tướng quân Kars đến, đuổi Dương Minh ra ngoài, nhưng mà, bên đại ca vẫn không có câu trả lời, làm cho hắn lo lắng.

Tài chính không đưa, thì cho dù có đuổi được Dương Minh đi, cũng sẽ không giao mỏ vàng lại cho mình, cho nên tất cả đều phải đợi điện thoại của đại ca.

Một tiếng chuông điện thoại vang lên, Lý Thiên Vũ vui vẻ, lập tức nghe máy : "Alo..."

"Thiên Vũ, đại ca đây, cha đã liên hệ với Hoàng gia, tài chính không có vấn đề!" Lý Thiên Giai nói.

"Ồ? Hoàng gia đã đồng ý điều kiện của chúng ta?" Lý Thiên Vũ cũng vui vẻ nói, chuyện mỏ vàng này đã giao cho hắn phụ trách, như vậy thì sau này hắn có chổ đứng trong công ty rồi.

"Chuyện của Nhạc Nhạc có chút thay đổi, Hoàng gia không đồng ý, nhưng mà chuyện tài chính thì đã đồng ý rồi" Lý Thiên Giai nói.

Lý Thiên Vũ mặc kệ Hoàng Nhạc Nhạc có chịu gả cho Lý Thiên Giai hay không, chuyện này không có quan hệ với hắn, chỉ cần có tiền là được rồi, hắn vẫn sẽ là người phụ trách mỏ vàng.

"Ồ, tài chính đến là được rồi, còn chuyện kia, tình yêu là tự do mà, nếu anh thích Hoàng Nhạc Nhạc thì tự mình theo đuổi nàng ta đi!" Lý Thiên Vũ hưng phấn nói.

"Haha, em cũng nghĩ vậy sao? Anh cũng dự định làm vậy!" Lý Thiên Giai không biết Lý Thiên Vũ đang nói cho có lệ.

"Đúng vậy, em đang nghĩ như thế đó!" Lý Thiên Vũ nói : "Đại ca, em liên hệ với tướng quân Kars, báo chuyện này cho ông ta biết"

"Được, vậy anh không quấy rầy em nữa, một hồi liên hệ xong thì gọi cho anh, báo cho anh biết kết quả!" Lý Thiên Giai nói xong, liền cúp điện thoại.

Loading...

Xem tiếp: Chương 1119 Khống Chế Tất Cả Lực Lượng Vũ Trang. (p1)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Cho Đến Khi Vật Đổi Sao Dời

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 40


Cảm Ơn Em Vì Đã Ở Bên Anh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 43


Ngoảnh đầu nhìn lại

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 5


Mãi Luôn Bên Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20


Đôi Nhạn Quay Về

Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh

Số chương: 66