1 Đại Lục, 2019.
Hương Đảo, thành phố ven biển chí tuyến Bắc.
Một buổi sớm đầu mùa hè, ánh bình minh vừa hé lộ, bầu trời xanh thẳm không một áng mây, những cơn gió nhẹ thổi qua tán cây, vang lên từng đợt âm thanh nho nhỏ… Giang Dật Lãng mang theo bảng vẽ đi lên Phượng Hoàng sơn, dự định vận động đơn giản một chút và vẽ phong cảnh.
2 Cuối tuần.
Mang theo tâm trạng bất an, Giang Dật Lãng hồi hộp bấm số điện thoại.
Phía bên kia, sự nhiệt tình của Hứa Chính khiến y ngạc nhiên, hắn cẩn thận chỉ đường tới nhà mình.
3 Sáng sớm, Giang Dật Lãng thức dậy làm bữa sáng, Hứa Chính ngồi một bên xem qua mấy trang bài tập của y.
Hứa Chính vừa xem vừa hỏi: “Tiểu Lãng, em học khoa nào thế?”
“Thiết kế kiến trúc, em hy vọng có thể làm nhà thiết kế ở Lâu Vũ, chính là thiết kế nhà kiểu âu.
4 Qua vài ngày, Hứa Chính gọi điện cho Giang Dật Lãng: “Tiểu Lãng… anh nghĩ chúng ta cần nói chuyện cho rõ ràng một chút. ”
“Được, anh tới nhà em đi. ”
“Tiểu Lãng, anh cảm thấy chúng ta gặp nhau bên ngoài vẫn tốt hơn.
5 Gặp lại Hương Đảo sau bao ngày xa cách, tâm trạng Hứa Chính thực sự phập phồng, bởi tại thành phố này đã xảy ra rất nhiều chuyện khiến nhiều người khó có thể quên mất.
6 Ngay sau hôm Giang Dật Lãng nằm viện, Lí Thế Quý tự mình tìm tới Hứa Chính.
Trong văn phòng của Hứa Chính, Lí Thế Quý thêm mắm thêm muối nói cho hắn về chuyện đã xảy ra với Giang Dật Lãng.
7 Buổi sáng thức dậy, lưu luyến nhìn Hứa Chính rời đi, Giang Dật Lãng thực sự không thích như vậy chút nào. Y thậm chí muốn dừng công tác một thời gian, vậy thì sẽ được ở bên Hứa Chính nhiều hơn, chẳng qua y cũng hiểu, Hứa Chính nhất định sẽ phản đối.
8 Giang Dật Lãng về muộn. Vừa vào cửa, Hứa Chính đã đi lại đón.
“Tiểu Lãng, về rồi. ”
“Ân. ” Giang Dật Lãng trả lời một tiếng, áo khoác cũng chưa cởi liền nhào vào trong lòng Hứa Chính.
9
Sau khi vết thương được cắt chỉ, Hứa Chính trở về nhà.
Bởi vì thân thể chưa hoàn toàn hồi phục nên Hứa Chính chưa thể lập tức bắt đầu công tác, vì thế hắn xin nghỉ phép, ở nhà nghỉ ngơi một thời gian.
10
Khi Lí Thế Quý nhận được điện thoại của bệnh viện thì đã là buổi chiều ngày hôm sau.
Bước vào phòng bệnh, Lí Thế Quý trông thấy Giang Dật Lãng nằm trên giường bệnh, sắc mặt tiều tụy dọa người.
11
Đại đô hội, 2019. (phần này chắc sai vì mở đầu là năm 2019. Vũ nghĩ là 2029 thì hợp lí hơn. )
Sáng sớm cuối tuần, Hứa Chính vừa mặc áo khoác vừa nói chuyện cùng Giang Dật Lãng: “Tiểu Lãng, tối nay chúng ta ra ngoài ăn cơm nhé?”
“Được.