41 Tiêu Nhiên vẫn như trước đây, tiếp tục cuộc sống của mình, làm công việc của mình. Mấy ngày trôi qua, tất cả mọi người bắt đầu không tiếp tục soi mói chuyện này nữa, cũng thấy Tiêu Nhiên vẫn như trước, tự nhiên sẽ mặc kệ, cho dù mọi người có suy đoán cũng chỉ giấu trong lòng.
42 Không nhận được hồi âm của Dĩ Nặc, Lam Tang cũng không bất ngờ, liên lạc với đàn anh Trịnh Nhược Hạo cùng nhau ăn cơm, tình cờ nhắc đến Dĩ Nặc. Còn tưởng rằng chỉ là người trùng tên, kết quả thật không thể ngờ, nhìn thấy tấm hình đồng nghiệp của bọn họ chụp chung với nhau, gương mặt ấy đã vài năm không gặp nhưng chỉ nhìn thoáng qua là có thể nhận ra.
43 Dĩ nhiên mẹ Khương biết có hỏi Tiêu Nhiên cũng sẽ không biết được gì. Bà cũng không thể trông cậy có thể nghe được gì từ miệng cô bé có đôi mắt hiền lành kia, cho nên cuối cùng bà vẫn không biết trước kia Lam Tang và hai người họ đã xảy ra chuyện gì.
44 Chuyện của Lam Tang làm Dĩ Nặc hơi lo lắng, vì vậy gọi điện thoại cho Nhược Hạo, nói đại khái tình hình cho anh nghe, Nhược Hạo hơi bất ngờ, nhưng vẫn đồng ý bảo vệ Lam Tang.
45 Sau khi Dĩ Nặc nổi giận với Tiêu Nhiên, ngồi buồn bực trong thư phòng, mẹ Khương đẩy cửa bước vào, “Hai đứa cãi nhau rồi hả?”Anh không nói chuyện, mẹ Khương hơi tức giận, “Xem ra con không thật sự nghiêm túc yêu đương rồi, lại vì ‘người yêu cũ’ mà cãi nhau với bạn gái mình, con thật là không có đầu óc!”“Mẹ, sao mẹ biết? Vừa rồi mẹ nghe lén sao?” Lúc này Dĩ Nặc mới lên tiếng.
46 Cuối cùng thì Tiêu Nhiên vẫn ôm tâm trạng lo lắng bất an mà trốn chạy khỏi mối quan hệ giữa hai người, cô đã sớm nghĩ tới có một ngày mình sẽ như thế này.
47 Dưới bầu trời xa lạ, sắc tóc màu mắt không giống nhau, ngôn ngữ không giống nhau, món ăn cũng không giống nhau. Ở đây không có cha mẹ, cũng không có anh ấy.
48 Dĩ Nặc đi tìm Tiêu Nhiên, khi vẻ mặt Tú Đình kinh ngạc nói với anh là Tiêu Nhiên đã trở về nước thì bắp thịt trên mặt Khương Dĩ Nặc đều co quắp, nghiến răng nghiến lợi, cô bé này hoàn toàn không muốn gặp anh sao?Nhưng mà khi Tú Đình giao cho anh một túi đồ, sau khi nói là trước khi Tiêu Nhiên đi để lại cho anh thì anh mở túi đồ ra, nhất thời cảm thấy cả người chảy đầy mồ hôi.
49 Thật ra thì Mễ Hân là người vô tội nhất, anh là người yêu tổ quốc, yêu đồng bào, nhiệt liệt hưởng ứng xã hội chủ nghĩa, luôn chống đối những người tham ô, nhận hối lộ.
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Nữ Cường
Số chương: 17