61 Đến khi vị dũng sĩ thứ tư bước vào Đại Sảnh Đường thì những học sinh trong trường Hogwarts từng biết đến Harry đều không khỏi ngây ngẩn nhìn cậu, dạo gần đây cách ăn mặc của Harry đã dần dần khá hơn trước, nhưng vẫn chỉ dừng lại ở mức giống như mọi học sinh bình thường khác, tuy nhiên đêm nay cách ăn mặc của cậu lại khiến cho những người có mặt tại đây cảm thấy vô cùng tao nhã như một quý công tử thực thụ: Cậu mặc một thân lễ phục trường bào màu xanh sậm nhìn qua cũng biết là được may từ loại vải pháp thuật cao cấp, mặt trên trường bào còn xen lẫn những đường ám văn màu bạc dưới ánh đèn thấp thoáng tạo thành những tia lưu quang, nhìn chung trường bào cũng không quá mức hoa lệ; màu xanh ôn nhu kết hợp với màu đen từ hắc diệu thạch trên cúc áo cổ tay, áo bào, hay mặt dây chuyền, viền cổ áo, vốn là những vị trí không dễ nhìn đến, nhưng lại giống như những ánh sao ẩn hiện, càng giúp Harry tăng thêm vài phần tao nhã.
62 Harry giả bộ như muốn đi lấy đồ uống để dời khỏi sàn nhảy, rồi men theo mặt tường lén lút thoát khỏi lễ đường nhốn nháo ra ngoài tiền sảnh, nhanh chóng bước xuống những bậc thềm để ra hẳn tòa lâu đài.
63 “… Giáo sư, có thể mời ngài khiêu vũ một bài không? Ngay tại chỗ này. ” Harry nắm lấy áo choàng Snape, đôi mắt tràn ngập chờ mong cùng khẩn cầu, đối với Snape mà nói, đôi khi thẳng thắn cầu khẩn sẽ có hiệu quả hơn là vòng vo.
64 “Draco?!” Harry có chút ngạc nhiên, “Nếu như tôi nhớ không nhầm thì bạn nhảy của cậu là Parkinson, đáng ra lúc này cậu đang phải ở trong đại sảnh cùng bạn nhảy của mình mới đúng chứ, để bạn nhảy của mình lẻ loi như vậy không giống tác phong của một Slytherin chút nào.
65 “Malfoy… sao ngươi lại đi cùng với Harry?” Hermione nhìn Draco tràn ngập đề phòng.
“Potter, ngươi đã gặp bạn của ngươi rồi, ta nghĩ hai người có rất nhiều chuyện để nói với nhau, như vậy ta xin đi trước một bước.
66 Chỉ cần là người quen thuộc Dumbledore, đều nhận ra được sau khi trận đấu thứ hai chấm dứt tâm tình của ông không tốt chút nào. Dumbledore đã không ngờ cuộc đấu Tam Pháp Thuật lần này lại phát sinh việc ngoài dự liệu của ông như vậy, không, chắc chắn mọi chuyện bắt đầu chệch đường ray ngay từ sự việc trốn nhà ngoài ý muốn của Harry, không ai biết được cậu bé đi nơi nào mãi cho đến khi Harry xuất hiện một lần nữa tại quán Cái Vạc Lủng, Dumbledore sớm đã có dự cảm mơ hồ rằng có điều gì đó đang dần thoát khỏi tính toán của ông, nhưng tỉ mỉ tìm kiếm thì lại không tra ra được chỗ nào không đúng.
67 Vào tuần cuối cùng của tháng năm, Harry bị giáo sư McGonagall giữ lại cuối giờ học Biến Hình, để nói cho cậu biết vào chín giờ tối ngày hôm nay bốn vị quán quân sẽ tập trung tại sân bóng Quiddtich để nghe tuyên bố về cửa ải thứ ba của cuộc thi đấu, Harry đáp lại bâng quơ, không hề chú ý tới ánh mắt giáo sư McGonagall nhìn cậu đã mang theo chút lo lắng.
68 Lúc này, một người đàn ông bỗng bước ra từ sau một thân cây cao lớn.
“Ông Crouch?!” Harry cùng Krum nhìn nhau, thoáng kinh ngạc, nhưng đũa phép hai người vẫn giơ cao chỉ vào ông Crouch.
69 Hai mươi tư tháng sáu, cửa ải cuối cùng của cuộc thi đấu Tam Pháp Thuật rốt cuộc bắt đầu. Trước khi cuộc đấu diễn ra, bởi các dũng sĩ không cần tham gia cuộc thi cuối năm, cho nên gia quyến của bọn họ được mời tới để cùng nhau vượt qua quãng thời gian rảnh trước cuộc thi đấu, đương nhiên Sirius cùng Remus chính là gia quyến được mời đến của Harry.
70 Theo quán tính, Harry té nhào trên mặt đất, Chiếc Cốc Lửa cũng bị văng ra xa, giờ đây cậu đã hoàn toàn khẳng định so với Khóa Cảng thì bột Floor có vẻ thích hợp với học sinh năm hai hơn.
71 Tối hôm nay, gia đình Dursley trú tại căn nhà số 4 đường Privet Drive đang tất tả chuẩn bị những món ăn phong phú nhất để chúc mừng hai ngày nữa đứa con trai quý tử Dudley của họ sẽ về nhà nghỉ hè, kỳ nghỉ hè năm nay sẽ không còn những bữa ăn giảm béo thống khổ nữa, bởi năm học vừa rồi Dudley bé bỏng đã dũng cảm xin gia nhập câu lạc bộ Quyền anh ở trường, nhờ vậy mà cậu quý tử của họ đã khỏe mạnh rắn chắc hơn rất nhiều, dĩ nhiên, đối với vợ chồng Dursley mà nói, thì Dudley cục cưng từ nhỏ vốn đã rất khỏe mạnh.
72 Lời Lucius vừa nói ra khiến đầu óc Snape không khống chế được lại nhớ về phần ký ức mà bản thân vẫn luôn cố gắng chôn sâu trong tâm khảm…
“Giáo sư, thầy tìm con?” Đôi mắt tràn ngập kinh hỉ cùng chờ mong, Harry thật không ngờ Snape lại chủ động tìm cậu, phải biết rằng trong khoảng thời gian này vẫn luôn chỉ có cậu tự mình bám chặt lấy giáo sư không buông, chứ chưa bao giờ giáo sư chủ động tìm đến cậu a.
73 “Đồ ranh con hỗn láo, mày nghe cho rõ đây, ngoan ngoãn ở yên chỗ này cho tao! Đừng để tao thấy hay nghe ngóng được bất luận chuyện kỳ quái gì, bất kể cái gì, hiểu chưa?!” Vernon Dursley vừa mang Harry về đến nhà liền hùng hổ nhốt cậu bé vào phòng ngủ phụ trên lầu hai, ông còn thô bạo lặp lại lời cảnh cáo một lần, “Ngày mai Dudley sẽ từ trường trở về, tao không muốn vì mày mà tâm tình Dudley bị ảnh hưởng, mày phải ở yên trong phòng này, không được gây lên tiếng động gì, hiểu chưa? Nếu như mày còn muốn ở lại đây!”
Nhìn cánh cửa phòng bị dượng đóng sập lại vẫn còn khẽ rung lên, Harry chỉ còn biết nhún vai, đi về phía chiếc giường cũng chẳng mấy êm ái trong góc phòng.
74 Ngay khi nhận được thư của Snape, Lucius liền ngạc nhiên nhíu mày: Cậu bé Chúa Cứu Thế này còn chưa quay về Hogwarts, sớm biết thế lúc đó đã dẫn theo cả cậu bé lẫn Severus độn thổ.
75 Đáng tiếc là, sau khi trở lại Hogwarts, người đầu tiên Harry phải gặp lại không phải là vị giáo sư không biết thương thế ra sao của mình, mà ngay lập tức bị đưa đến phòng hiệu trưởng để gặp Dumbledore.
76 Harry đứng giữa hành lang hầm, vẻ mặt giống như vừa gặp quỷ nhìn chằm chằm vào cánh cửa đã quá đỗi quen thuộc, chính xác là nhìn vào tay nắm cửa hoàn toàn kinh ngạc khi ở đó cư nhiên —— cư nhiên đã đổi về hình khắc con rắn, ngay khi cậu đang tính mặt dày gõ cửa không mở không ngừng, thì nhìn đến tay nắm cửa cư nhiên đã đổi về như cũ, điều này làm Harry có cảm giác như mình dùng hết sức tung nắm đấm, nhưng cuối cùng lại đấm vào một bịch bông.
77 Sau đó, trong khoảng thời gian trước kỳ nghỉ hè, Bộ Pháp thuật vẫn không ngừng cử người đến dò hỏi Harry về chuyện đã xảy ra trong cửa ải cuối cùng của cuộc thi đấu Tam Pháp Thuật, cố gắng tìm chứng cứ.
78 “Harry, suốt hai tháng —— suốt hai tháng nghỉ, mình đã gửi hơn hai mươi bức thư, trong khi bồ chỉ trả lời lại một bức, thậm chí bức thư chỉ có vẻn vẹn một câu, tốt nhất bồ nên có một lời giải thích hợp lý cho việc này… Là một người bạn, dưới tình huống như vậy mình có thể không lo lắng sao… Ngay từ năm thứ nhất bồ đã gặp phải bao nhiêu chuyện nguy hiểm như thế, vậy mà suốt kỳ nghỉ lại bặt vô âm tín…” Ngay khi tìm thấy Harry trên chuyến tàu tốc hành Hogwarts, Hermione lập tức bắt đầu xả ra oán giận tích lũy suốt mấy ngày qua của mình.
79 “Harry, muộn thế này bồ còn muốn dẫn mình đi đâu? Nếu như để thầy giám thị bắt được lại bị trừ điểm cho coi!” Hermione ôm theo một cuốn sách dày bị Harry kéo ra khỏi phòng sinh hoạt chung.
80 Đối với Slytherin, một khi đã cùng nhau đối phó một người, thì chắc chắn sẽ không bao giờ thất bại, nhất là khi còn có một tên Gryffindor giảo hoạt đứng đằng sau hỗ trợ.