41 Anh biết tên khách sạn nơi cô thuê nhờ bức ảnh trên blog cá nhân cô đăng khi vừa đến nơi. Khách sạn không cho phép tiết lộ thông tin của khách hàng, nhưng may mắn là, quản lý ở đây trước kia đã có dịp cộng tác với anh trong một hợp đồng kinh doanh, coi như được ngoại lệ.
42
Giây phút nhỏ nhoi này liệu có thể tồn tại mãi? Cô không muốn nghĩ đến.
“Gia…Nhi…em…đừng…đi”
Cao Nguyên khẽ gọi trong cơn mơ màng, bất chợt cô nhìn thấy một giọt nước mắt chảy dài trên gương mặt anh.
43 Chuyến công tác những tưởng kết thúc sớm hơn dự định, sáng hôm sau Gia Nhi lại nhận được thông báo của trưởng phòng cùng đi với ông ta đến một địa điểm mới.
44 Trở về Sài Gòn, Gia Nhi tiếp tục với công việc hằng ngày, nhưng bận rộn hơn khi buổi đấu thầu chỉ còn hai ngày thôi sẽ chính thức diễn ra. Đợt mở thầu lần này có rất nhiều công ty về bất động sản thuộc công ty cổ phần Cao Nguyên tham gia.
45
Cao Nguyên cũng nhân cơ hội này đến gần Gia Nhi.
“Chúc mừng em nhé! Ôm một cái ăn mừng nào!” Anh dang hai tay ra, làm bộ dạng chờ cô tiến đến ôm anh, nhưng chỉ nhận được cú đấm nhẹ vào bụng.
46 Chủ nhật là một ngày thật hạnh phúc và vui vẻ khi Cao Nguyên được hẹn hò với Gia Nhi. Nhưng có điều, cô bảo anh nhớ đưa Nguyên Dương đi cùng, vì đã lâu rồi không gặp, cô thật sự rất nhớ cô bé đáng yêu ấy.
47 Đám tang Ngọc Hân rất nhiều người đến viếng. Tuy trước kia cô có đỏng đảnh thật, nhưng từ lúc trở thành vợ Huy, cô đã thay đổi khá nhiều. Đối với nhân viên trong công ty cũ, thỉnh thoảng đem cơm trưa đến cho chồng, cô luôn vui vẻ tươi cười, nói chuyện thân mật với họ.
48
Trước khi bước vào phòng tắm, anh không quên hôn lên trán cô. Cô mỉm cười hạnh phúc nhìn anh.
Thế nhưng, chỉ sau đó vài phút, sắc mặt Gia Nhi hoàn toàn thay đổi.
49
“Chết đi!!!”
Không biết đã chuẩn bị sẵn từ bao giờ, Huy rút con dao rọc giấy sắc bén từ trong túi quần, giơ lên hướng về phía Cao Nguyên.
“Đừng!!!.
50 Sau đêm hôm đó, Huy đi tự thú về tất cả hành vi tội lỗi của mình. Trước đó vài tiếng, công an giao thông cũng đã bắt được tên tài xế đâm chết Ngọc Hân.