21 Mấy hôm sauSau khi xuất viện, nó cũng Phong về nhà của hắn- Anh ơi - Nó gọi Phong- HẢ - phong trả lời- Ukm lát nữa anh làm cho em bột mì dán nhé - nó nhìn Phong bừng đôi mắt lung linh nhất- Ok cái này để anh làm cho - Phong cười rồi xoa đâu nó- Phong em ở...
22 Tới tốiSau khi ăn xong bữa tối nó cùng hắn và Phong xem phim ma- Haizzz buồn ngủ quá thôi em đi ngủ đây - nó nói ròi chyaj lên phòng- Tôi cũng đi ngủ đây - Phong nói rồi đi luôn- Ừ - hắn ừ rồi tắt tivi vào nhà bếp làm gì đóTại phòng nóCốc.
23 Ngày hôm sau- Oáp - nó ngáp- Hai người dạy đi dạy đi - nó lay lay hai con sói- Ư cho anh ngủ thêm chút đi - Phong nói rồi quận chăn lại- Anh anh dậy - nó quay sang lay hắn- Ư ngủ đi - hắn nói rồi ôm nó ngủ- haizzz phải dùng tuyệt chiêu sư tử hống mới đc.
24 Sáng hôm sauCốc. . . cốc. . . cốc- Anh vào nhé - Phong nói- Dạ - nó trả lời- Sao anh ko để em xuống ăn với mọi người cho vui - nó hỏi- Thôi tốt nhất em lên ăn trên này - Phong nói- Thôi để em xuống ăn với mọi người ko thất lễ quá anh mình là khách mà - nó nói rồi bước nhanh xuống giườngKhi nó bước xuống cầu thang thì thấy hắn và ả Linh đang hôn nhau, bỗng tim nó đau nhói 1 nhịp- A xin lỗi tớ vô ý quá - nó che mắt lại- Ơ - hắn nhanh chóng đẩy ả Linh ra- Á - ả Linh ngã đẹp 1 vố trên đất- NGhe anh giải thích chỉ là trò chơi thôi ko phải như em nghĩ - hắn nói với nó- Ớ thì em có nói gì đâu, mà chúng ta là bạn mà - nó cười gượng nói- Ừ.
25 Sáng hôm sau- Ô các bn xuống rồi sao - nó đang ăn cùng với hắn thì thấy ả Đoan và ả Linh xuống nói- Mau ngồi vào đi - hắn nói - Dạ - ả Đoan và ả Linh cùng đồng thanh- Ukm anh này, hôm nay có người mang hoa lan tới nhà mình thì anh nhận giúp em nhé - ả Linh cười nói- Hôm nay anh đi làm rồi - hắn nói- Ể thế sao, hôm nay em và bạn Đoan có hẹn với 1 số người bn của em - ả Linh làm bộ buồn bã nhìn về phía nó- A để mình giúp cho - nó cười nói- Thật ư cảm ơn bạn, bn cứ đem lãng hoa đó đặt ở trong phòng mình nha cảm ơn - ả Linh nói- Ừ mình sẽ để ở chỗ gần bàn trng điểm nhé - nó cười nói- Cảm ơn bạn nhiều - ả Linh cười nhẹ Khi mọi người đi hết chỉ còn lại nó 1 mình ở nhà- Haizzzz chán quá , thôi ngồi xem tivi vậy - nó nói rồi bật tivi lên xemKing.
26 Ngày hôm sauTại phòng ả Linh- Hôm nay nhất định con bé đó phải bị đuổi ra khỏi nhà - ả Linh nhìn ra cửa sổ nói- Nhất định - ả Đoan cười nóiTại phòng ăn- anh bn BĂng đâu rồi - ả Linh nói- em ko cần quan tâm vết thương thế nào rồi - hắn hỏi- Đỡ hơn rồi, may hôm qua, bn Đoan đã giứ em thoa thuốc và an ủi em nên em cũng ổn rồi-------Nó bước xuống------------ A bạn Băng buổi sáng tốt lành - ả Linh nói- Ukm cảm ơn - nó cười gượng nói- Ukm mình sẽ tha thứ cho bạn về việc ngày hôm qua, mình ko trách bạn, nhưng bạn phải nói xin lỗi mình - ả Linh cười nói- Mình sẽ ko xin lỗi, nếu mình xin lỗi coi như rằng mình thừa nhận mình làm, cho lên mình sẽ ko xin lỗi - nó thẳng thắn nói- Băng à, mình và bn chơi nhau cũng lâu, bn mau nhận lỗi đi, mình ko muốn hai bn ghét nhau đâu - ả Đoan nói- MInh nói là Mình ko xin lỗi, mình ko có lỗi để phải xin lỗi - nó nói rồi đứng lên- Cô lên xin lỗi đi là vừa - hắn nói rồi cùng bước đi- Sao ngay cả anh mà cũng ko tin em sao - nó nói- Mắt thấy, tai nghe, băng chứng đã rõ ràng cô chối vào đâu đc - hắn nói rồi bước đi- Hừ - nó hừ nhẹ rồi cũng lên phòng- Đòi đấu với tôi, cô mơ đi - ả Linh cười nham hiểm nói- Chúng ta lên đi thôi, kêu người thực hiện kế hoạch đi - ả Đoan cười - Ok - ả Linh nói rồi cùng ả Đoan đi ra khỏi nhàTới chiều khi tất cả mọi người đã về nhà- Anh anh về rồi - ả Linh cười ôm tay hắn- Ừ - hắn cũng cười lại- Bác quản gia Băng đâu - hắn hỏi- Dạ tiểu thư vừa đi ra ngoài về hiện đang ở trên phòng - bác quản gia nói- Ừ.
27 Sáng hôm sauSau khi nó thu dọn hành lí xong thì đi xuống gặp hắn và 2 ả hồ li kia đang nói chuyệnNó hôm nay mặc quần bò dài màu trắng rách te tua, đi giày thể thao trắng trong cute lắm cùng với chiếc áo sơ mi kẻ sọc màu đỏ cá tính, nó đội mũ có chữ "EXO" đính ở đầu.
28 Xem tập này năm chính có thể giữa đc nữ chính ở lại ko nhé ọi người đón xem_____________________________________________________________- Yêu tôi nược cười - nó nói- ANh thật lòng yêu em hãy tin anh - hắn chắc chắn nói- Vậy sao anh ko nghĩ lại lúc tôi còn là vợ chưa cưới của anh, bao nhiêu lần anh hành hạ tôi, anh đánh tôi, ko những thể phản bội tôi, những lần tưởng trừng như anh sẽ thay đổi, sẽ quay lại và coi tôi như 1 người vợ thì anh lại hắt hủi tôi - nó nói- Anh xin lỗi, đó là anh sai, lúc đó anh ko suy nghĩ chín chắn, ko nhận ra tình cảm của mình đã dành cho em hết rồi - hắn bi thương nói- Thanh xuân đời người có mấy khắc mấy giây quý giá đến thế mà Hàn Lệ Tuyết băng tôi lại dành hết cho anh người ko xứng đáng - nó nói- Xin em đừng nói thế, vì chính anh cũng hối hận lắm, hối hận vì chính bản thân đã bị quyền lực làm ờ mắt - hắn cúi gằm xuống để cho nó ko thấy những giọt nước mắt đang khẽ lăn- Tôi chìm trong đâu khổ triền miên nhưng cớ sao.
29 2 năm sau Tại Việt Nam thân yêu- Thưa chủ tịch, chiều này chủ tịch có 5 cuộc hẹn với công ty M. K, công ty Hoàng Gia, công ty Thế Giới, công ty J. J và công ty Phantom - thư kí nam nói- Thư chủ tịch trưa nay sẽ có hẹn ăn chưa với giám đốc Phạm của công ty nhật gia - 1 thư kí nữ nói- Đc rồi - nó lạnh lùng nóiVề đến nhà nóCăn nhà đã đc hoàn thành khi nó đi, lúc Phong báo cho nó đã hoàn thành thì nó rất vui- Đã 2 năm rồi nhỉ, mẹ ba con đã về nhà của chúng ta - nó nhìn căn nhà đc trang trí như trước khi nó còn sống với bố mẹ" Rầm" 1 người con trai tuấn tú ko kém phần thanh lịch mang dáng vẻ lo lắng đi đến chỗ nó- BĂng em vẫn ổn, anh mừng quá - người con trai đó ôm nó- Hai à, bỏ em ra -nó lạnh lùng đẩy chàng trai đó ra- Em vẫn còn giận anh à - chàng trai đó nói- Tôi hận anh thì có ích gì, anh là người thân cuối cùng của tôi, nhưng nó đã ko còn kể từ khi anh bỏ đi từ cái năm ấy - nó nói lạnh lùng đến thấu xương- Anh xin lỗi, em có thể tha thứ cho anh ko - chàng trai đó nói- THa thứ nghe có vẻ dễ nghe nhỉ - nó nói ko 1 dòng cảm xúc nào_______________________________________GTNVHàn Gia Lâm : là anh trai của nó, rất phong độ, đào hoa , anh cùng rất gỏi rang, anh ko dựa vào tài sản thừa kế của ba mình mà tự lập 1 công ty cho riêng mình và sống tự lấp lúc 18 tuổi, vẻ đẹp của anh ko thể chê chỗ nào đc, anh có mái tóc màu vàng óng ả đôi mắt màu đại dương xanh thẳm giống nó, rất yêu thương nó nhưng vì khi mẹ nó mất, anh đã ko về mà ở bên 1 người con gái, đó chính là Đoan, anh yêu Đoan xay đắm nhưng ả chỉ lợi dụng anh để có đc sự giàu sang, nhiều lần anh đã đánh và mắng nó chỉ vì ả, cái chết của mẹ, anh là người duy nhất ko biết, đến tận khi nó chuẩn bị đi rồi thì anh mới biết đc bộ mặt thật của Đoan và hận Đoan vô cùng, nhưng khi anh quay lại thì đã biết đc nó đã đi, anh đã ân hận chính bản thân mình vì đã đói sử với nó như thế.
30 Sáng hôm sau- Dậy đi Băng, dậy đi - Lâm lay lay người nó- CHo em ngủ lát đi - Nó tiếp tục rúc đầu vào chăn- Haizzzz hôm nay hai anh em mình đi chơi công viên em nhớ ko - Lâm nói- Nhớ lát em xuống - nó nói- Rồi anh sẽ đợi - Lâm cười rồi xuống nhà1 tiếng sau- Em xog chưa hả Băng - Lâm hét từ tầng 1 tới tầng 5- Dạ xuống ngay - nó hét lại trong khí vẫn ở trên giường5 tiếng sau- Em xong chưa hả Băng - Lâm hét 1 đợt nữa- Em đang xuống - Nó hét khi đang đánh răngTối- Em xong chưa - giọng ỉu xìu- Đây anh - nó xuống tới nơi- Hớt ngày rồi đó - Lâm bức xúc nhìn nó- Em xin lỗi mờ - Nó cười - Haizzz giờ làm gì đây - Lâm hỏi- Ukm đi ăn đi anh - Nó nói- Ờ đc thôi - Lâm nói- Yehet - nó vui sướng- Đi thôi anh ko muốn như sáng đâu - Lâm kéo nó ra ngoài xe nói- Ờ nhanh thôi - nó cũng đi theo LâmTại nhà hàng Pháp nổi tiếng nhất thành phố A- Cho tôi hết các món trong thực đơn này - Lâm nói- Chị cho em 6 trai cola nhé - Nó nhìn chị phục vụ cười- Dạ xin quý khách vui lòng đợi - nhân viên toát mồ hôi khi lượng ăn của hai anh em nó quá khủng mà thân hình lại mảnh khảnh thế kia @-@- LÁt đi ăn kém hông chỗ này ko lấp đc dạ dày anh - Lâm nói- Ok - NÓ nóiSau Khi ăn xong, Anh em nó phóng xe tới quán kem- Chị cho em hết thực đơn nhé chị - Nó nói- Dạ quý khách đợi 1 lát - nhân viên tiếp theo sửng sốt- Ăn xong anh em mình đi ăn KFC nhé em biết 1 chỗ làm rất ngon đó anh - nó nói - ok - Lâm trả lờiSau khi ăn kem xong, Lâm và nó tới quán làm KFC nổi tiếng nhất thành phố- Chị ơi cho em 10 phân KFC cỡ khủng nhé chị - Lâm nói- Dạ.
31 Xin lỗi các đọc giả vì thời gian chểnh mảng của mình lúc trước mong các đọc giả bỏ qua, mình sẽ cố gắng viết thật hay, thay cho những chương bỉ ném đá, cảm ơn đã theo dõi chuyện của mình ________________________________________________________________________________________________Sáng hôm sauTại bàn ăn- Sao vậy Băng, nhìn em xanh sao đi rất nhiều đó - Lâm lo lắng hỏi han- KO sao, anh ăn đi đừng để ý em, mà lát nữa anh có rảnh ko - Nó lạnh lùng hỏi- Uk có, anh luôn luôn dành thời gian cho bảo bối của anh mà - Lâm cười xoa đầu nó- Vậy lát anh và em đi thăm mọ mẹ và đi thăm ba luôn - nó nói giọng thoáng buồn, làm cho tim Lâm quặn đau- Ừ, ăn đi - Lâm cười 1 nụ cười buồn nhìn nó1 lát sau, khi đã ăn xong, nó và Lâm mỗi người 1 xe phóng đi tới khu Nghĩa Trang của Gia tộc họ Hàn, nó và Lâm đi vào sâu bên trong, mộ của mẹ nó đc xây cách li, vì nó muốn mẹ yên nghỉ thật thoải mái.
32 Sáng hôm sau- A - nó vươn vai" Reng. . . . . reng. . . . . reng "Chuông điện thoại nó vang lên- Alo - nó nói- Băng hả sao hôm qua em ko về nhà - Lâm hỏi trong giọng nói có phần lo lắng- Hôm qua phải sử lí nhiều tài liệu nên em ngủ quên ở công ty luôn - Nó cười nói-THế hả đã ăn gì chưa - Lâm hỏi- Em ăn rồi anh đừng lo - nó nói- Ừ vậy thôi nhé - Lâm nói rồi cúp máy- Haizzzz thứ kí Kim - nó gọi- Dạ thưa chủ tịch - Thư kí Kim nói- Mang cho tôi 1 tách cafe - nó nói- Nhưng thưa chủ tịch ngài vẫn chưa.
33 Sáng hôm sau- Băng ơi - Lâm đi vào phòng gọi nó, mọi thứ thật bừa bộn, giấy tờ tài liệu tứ lung tung khắp sàn nhà, nhưng chủ nhân căn phòng lại ko còn ở trong phòng nữa- Đi đâu rồi nhỉ - Lâm lắc đầu rồi đi raTại công ty"píp "- Thư kí Kim vào đây tôi cần anh giúp 1 số việc - nó lạnh giọng nói- Vâng thưa chủ tịch - Thư kí Kim nói1 Lát sau- Chủ tịch người có gì căn dặn - Thư kí Kim hỏi- Tôi muốn xây khu nhi viện, lấy tên của công ty chúng ta, như thế giá cổ phiếu sẽ đc tăng cao - Nó nói- Dạ tôi sẽ làm ngay thưa chủ tịch - Thư kí Kim nói rồi đi ra- Thư kí Trần chuẩn bị xe cho tôi - Nó nói- Dạ vâng thư chủ tịch - Thư kí Trần nói rồi đi làm ngaySau khi nhận đc xe nó phóng tới công viên hoa anh đào, nơi này làm cho nó cảm thấy thoải mái nhất, thật thanh bình ước chi khoảng thời gian này ngừng lại, ước chi nó là 1 người bình thường thì tốt, chẳng phải gánh vạc bất cứ thứ gì như bao người bạn cùng trang lứa tuổi 1 cuộc sống giản dị ấm cúng- Em mệt mỏi sao - 1 giọng nói trầm thấp lạnh lùng vang lên phá tan bầu ko khí của nó- Anh tới đây làm gì, anh cho người theo dõi tôi sao - Nó nhìn người đó nói- Em chỉ đúng đc 1 phần - Người đó cười nhẹ rồi tới ngồi cạnh bên nó- Phần còn lại là tôi sai sao - nó nhìn người đó nói, người đó ko ai khác chính là hắn- Uk anh tới đây là muốn gặp em chứ ko phải theo dõi - hắn nhìn nó cười- Vậy à tiếc là tôi phải đi rồi - Nó phủi quần rồi đứng dậy đi thẳng ko quay lại nhìn hắn- Đợi tôi với, sao em đi nhanh thế - hắn đuổi theo nó- Đừng đi theo tôi - nó lạnh lùng rồi chạy thật nhanh đi- Khoan đã - hắn cũng chạy theoCả hai người đuổi nhau như những cặp tình nhân.
34 Sáng hôm sau- A - hắn tỉnh dậy, đầu đau nhức, hắn nhìn xung quanh hắn, 4 bức tường màu trắng và thoang thoảng mùi thuốc khử trùng thì nhíu mày- A bác sĩ bệnh nhân đã tỉnh - khi cô y tá vào kiểm tra tình hình bệnh nhân thấy hắn tỉnh lại vội vã đi chạy đi gọi bác sĩ 1 lúc sau- Cậu đã tình rồi à - bác sĩ cười xã giao nói- Vâng, cô thể cho tôi xuất viện ngay đc ko - hắn lạnh lùng nói- Với tình trạng này tôi khuyên cậu nên nằm viện ít nhất 5 ngày - bác sĩ khuyên nhủ hắn- Ko cần.
35 1 tuần sauTại chỗ nó- Thưa chủ tịch, bộ phận marketing gửi kế hoạch của tuần này và bộ phận thiết kế gửi các mẫu thiết kế mới cho chủ tịch - Thư kí Kim đưa cho nó 1 đống tài liệu- Đc rồi anh cứ để đấy - nó lạnh giọng nói rồi cúi đầu làm việc, từ hôm chuyện đó xảy ra, nó chỉ cặm cụi chúi đầu vào làm việc như là 1 cách để ko nghĩ đến nó nữa" Cốc.
36 Sáng hôm sauTại cổng công ty của dòng họ Vương1 số thư kí nữ đều đứng ở cổng công ty để chụp ảnh Phong"Bíp" Tiếng còi xe ô tô của Phong vang lên, anh bước xuống xe- kyaaaaaaaaaaaaaaaa anh ấy đến rồi kìa - 1 nữ nhân viên hô lên- Anh ơi quay mặt vào đầy - nữ nhân viên khác cũng hét lên-.
37 1 tuần sauTại bệnh viện, lúc này, Phong đã tỉnh dậy sau 1 tuần hôn mê dài"Bịch" Nó mở cửa phòng bệnh, thấy Phong đã ngồi trên giường chăm chú làm việc trên latop của mình- A anh sao anh ko nghỉ thêm đi đừng làm việc nhiều quá, sẽ ko tốt cho tình trạng sức khoẻ của anh đâu - nó lo lắng đến cạnh giường Phong đặt túi hoa quả lên bàn, giật cái latop của Phong phồng má nói- Anh ko nghe em sao - nó ra vẻ giận dỗi- Ko đâu anh nào giám, anh thật sự đã khoẻ rồi mà - Phong cười rồi với tay lấy lại latop- Đâu có đc, anh phải nghỉ ngơi đi - nó thấy Phong định lấy latop thì giơ cao hơn nữa- Băng à - Phong nhìn nó bằng đôi mắt cún con, - Haizzzz chịu anh luôn - nó ko thể chống cự lại đc vẻ mặt hết sức cute của Phong nên cũng đành đầu hàng- Hihi cảm ơn em nha - Phong cười khi dành lại đc latop của mình- Tuy làm việc nhưng anh cũng phải nghỉ ngơi đều đặn nha - nó cười rồi lấy hoa quả ra gọt cho Phong - Ok Bằng hỉu anh nhất mà yêu em nhất luôn ý - Phong nịnh nó- Rồi rồi - nó cười rồi đưa cho Phong miếng táo- Cảm ơn - Phong há miệng ăn miếng táo-----------------------------------------------------------------------------------------------Tại văn phòng của hắn- Chết tiệt - hắn đập bàn- Chủ tịch xin bớt giận - thư kí rối rít nói- Cái tổ chức sát thủ đó làm ăn kiểu j vậy hả - hắn tức giận nói- Chủ tịch, họ nói là ko thể làm đc nữa vì chủ tịch Băng đã cho người điều tra về cụ ám sát hôm đó và cho truy nã người bắn chủ tịch Phong hôm đó - thư kí của hắn giải thích cho hắn hỉu- Hừ đáng chết mà, vậy cho người của bang chúng ta đi bắt cóc hắn rồi đưa đến nhà kho đường xxx khu zzzz cho tôi - hắn nói Cô đc lắm Băng ạ, cô yêu thằng đó đến thế ư, vậy tôi sẽ cho cô phải nhìn thấy cảnh người mình yêu chết trong tay mình, để rồi cô phải đau khổ tột cùng, tôi sẽ làm cho cô phải hối hận khi ko yêu tôi, dù thế nào đi chăng nữa tôi sẽ khiến cô là của tôi Băng ạ !- vâng thưa chủ tịch - thư kí của hắn nói xong rồi đi ra ngoài-------------------------------------------------------------------------------------Tại bênh viện- Anh à, anh nghỉ ngơi đi nhá, em đi có chút chuyện, tối em tới thăm anh - nó nói rồi đứng dậy- Uk đến sớm nha, ở bệnh viện 1 mềnh thực chán nản à - Phong cười nói với nó-uk pp anh - nó nói rồi hun lên trán Phong 1 cái rồi đi ra khỏi phòngPhong ko nói gì, tim anh đập rất mạnh, giở anh rất hạnh phúc mà cũng đau khổ tới nhường nào, em chỉ coi anh là anh trai thôi sao Băng ko thể cho anh 1 cơ hội à, có lẽ em là tình yêu đầu của anh mà cũng là tình yêu cuối cùng của cuộc đời anh, có lẽ anh sẽ là anh trai của em thôi ko thể thay thế đc người đó trong lòng em !Anh sẽ đóng chặt trái tim mình lại sẽ ko để nó giao động khi em khóc, khi em cười, khi em buồn, khi em vui nữa anh sẽ mãi đi phía sau em và dỗi theo em, dù đúng hay sai, anh vẫn mãi yêu em Băng ạ !Tại chỗ nó- Phong à, em xin lỗi chỉ tại em mà liên luỵ tới anh - nó khóc, 2 hàng nước mắt tuôn rơiNó biết ai là kẻ hại Phong và người đó lại là người nó yêu và cũng là người nó hận vô cùng.
38 Chiều hôm đóLúc này Phong đang rất cô đơn 1 mình ngồi trong phòng, 1 mình tương tưNhớ lại lúc anh và nó đã từng vui vẻ với nhau, ko lo nghĩ gì cả thất nhớ quá- Nhìn lại, chúng ta đã đi đc khá dài rồi em nhỉ - Phong nói 1 mình, tự an ủi mình- Anh nhớ em, ko biết em có nhớ anh ko Băng hay em luôn nhớ về hắn - Phong nóiBỗng " Rầm "1 tiếng đẩy mạnh phá tan ko khí tĩnh lặng của căn phòng- các anh là ai - Phong giật mình nói- là ai ko cần biết, mau làm cho hắn bất tỉnh đi - 1 tên cầm đầu nói- Ukm.
39 1 tuần sauTrong 1 tuần vừa qua, Lâm và Phong ở bên cạnh chăm sóc nó và cũng giành rất nhiều thời gian để đưa nó đi chơi, ăn những món ăn thật ngon tuy rằng rất bận nhưng vẫn muốn ở bên cạnh nóTrong 1 tuần này, hắn vùi đầu vào công việc, ko quan tâm mọi thứ bên ngoài chỉ cúi đâu vào làm việc Lâm từng liên lạc với hắn nhiều lần nhưng hắn ko nghe máyTại bệnh viện- Anh này, tại sao anh lại giành nhiều thời gian cho em vậy - nó hỏi Lâm, giờ trong nó xanh xao vô cùng- Anh chỉ muốn bù đắp cho em trong thời gian em phải đau khổ thế thôi - Lâm cười nhẹ, lòng anh đau nhói- Vậy tại sao em đc ra viện rồi lại phải nhập viện - Nó hỏi tiếp- Chỉ là anh lo vết thương của em chưa lành mà thôi - Lâm nói giọng hơi khàn anh luôn muốn mỉm cười trước mặt nó, chí ít trong thời gian này, anh sẽ luôn cười sẽ ko để nước mắt rơi để nó ko phải lo lắng mà ra đi- Anh à sao anh lại khóc - nó đưa tay lên mặt Lâm, lau nhưng giọt nước mắt đang rơi như mưaAnh ko thể kìm đc lòng mình nữa, anh càng kiên cường bao nhiêu thì đau lòng bấy nhiêu, nước mặt chảy ra lúc 1 nhiều hơn- Đừng khóc anh có chuyện gì thì cư nói với em - NÓ ôm Lâm vào lòng nói- Chỉ là anh nghĩ tới 1 câu truyện buồn nên mới khóc thôi - Lâm trấn an nó- Vậy ạ thế anh hãy nghĩ tới những chuyện vui đi như vậy anh sẽ ko khóc nữa, anh hãy nghĩ tới khi ba ra tù, lúc đó chúng ta sẽ đoàn tụ gia đình và sẽ tạo nên nhiều kỉ niệm đẹp hứa với em nhé đừng bao giờ khóc nữa - nó đưa ngón út lên trước mặt Lâm- Ừ chắc chắn đó - anh xúc động nói - Anh.
40 1 tuần sau Tại nhà nó- Anh hai à em về rồi - nó mở cửa đi vào phòng Lâm nhưng ko thấy anh ở đó, nó cảm thấy có lỗi với anh nên lấy máy đt ra gọi cho anh.