21 Cô y tá cũng trấn an mọi người: - Cô bé như một thiên thần vậy, đẹp ngay cả khi đứng giữa ranh giới sự sống và cái chết, gia đình đừng quá lo lắng, được truyền máu kịp thời, cô bé sẽ sớm tỉnh lại.
22 Anh định bắt em truyền lại máu cho anh hay sao mà lại không biết giữ gìn sức khỏe như thế? - Em đã tỉnh lại! - Anh xúc động. Anh bám vào thành giường, cố gắng bước đến gần cô.
23 Một tháng sau Vân xuất viện, cô sống lại là nhờ phép màu theo vị bác sĩ nói nhưng có lẽ phép màu đó chính là nhờ sự quan tâm chăm sóc tận tình của Phong.
24 - Ở đây không có sóng mà anh. Cô tựa đầu vào vai anh: - Anh này… - cô ngập ngừng - … Quân đã nói cho em biết việc anh phải đi học kinh doanh. - Vì anh đang cố thuyết phục bố sẽ không đi nên chưa nói với em.
25 Cô ngồi bó gối trên chiếc ghế xoay, giờ này chắc chắn Phong đang ở sân bay. Cô thầm khao khát anh sẽ lại bất ngờ xuất hiện bên cạnh cô như mọi lần nhưng hôm nay, cô biết điều đó là không thể.
26 Bern hoa lệ. Phong vừa học vừa làm thực tập sinh cho một công ty của Việt Nam đặt trụ sở tại Thụy Sĩ mà bố anh đã liên hệ. Bằng năng lực thực sự của mình, anh được giám đốc rất trọng dụng.
27 - Cháu không phải ngại, ở đây con bé cũng không có nhiều bạn, có cháu làm bạn chắc con bé sẽ vui lắm. Đêm, sau khi hoàn thành hết công việc, Vân với chiếc điện thoại, thấy cuộc gọi nhỡ từ Phong, cô gọi lại nhưng cũng không thấy Phong bắt máy, lệch sáu múi giờ khiến cô và anh chẳng khi nào có thể nói chuyện với nhau trọn vẹn.
28 Anh chàng bồi bàn cầm lấy chiếc điện thoại, Thúy Vy ngồi sát lại anh, nghiêng đầu và mỉm cười trong khi anh hết sức bối rối. - Chụp một bức ảnh kỉ niệm thôi mà anh.
29 Alone Cafe. Cô ngồi đó đưa mắt nhìn lơ đãng ra xa, nơi đây gắn với bao kỉ niệm của cô và anh. Alone cafe – đúng như tên gọi của nó, cô đang thực sự cảm thấy cô đơn.
30 - Vân à! Anh xin lỗi nhưng hãy nghe anh giải thích, mọi chuyện không như em nghĩ đâu. – Giọng anh trở nên hối hả. - Anh không cần nói nữa. - … - Em tin anh.
31 Mấy mùa đông lạnh lẽo trôi qua, có những lúc Vân thấy mình thật cô đơn và mệt mỏi, có lúc cô ước ao có một bờ vai cạnh mình để dựa vào nhưng rồi nghĩ về Phong, về quãng thời gian cô đã cố gắng chờ đợi, cô lại thấy mình thật mạnh mẽ.
32 - Và bây giờ là nhân vật chính của buổi tiệc hôm nay, anh đã trở về sau ba năm học và làm việc tại Thụy Sĩ. Vân hơi giật mình trước câu nói của anh chàng MC, cô ngước lên, cảm giác vỡ òa khi chàng trai mặc sơ mi trắng xuất hiện.
33 Mọi người đều đưa mắt tìm kiếm cô gái may mắn đó, anh tiếp tục: - Phóng viên Thùy Vân! Em có nghe rõ những điều anh vừa nói không? Cả hội trường im lặng, cô xúc động nhìn anh.
34 Say you will, say you will be mine I just keep missing you tonight I feel so unsure, I feel so alone I just don’t dare to open my eyes. Into deep, going in too deep I can’t get you out of my mind Baby no matter just how hard I try I don’t want to be alone tonight.