41 _ ý !!!! Anh kia đẹp trai quá à,i lớp diu. - một cô chu cái mỏ đỏ chót ra thổi trái tim về phía hắn làm hắn sởn gai ốc. . . _ woa anh ơi,anh rảnh không tối nay mình đi chơi nhé.
42 ↓↓↓↓↓↓↓ Cùng thời điểm đó ở trường thì hiện giờ đã quá tiết một, hắn đứng trên bảng mà thỉnh thoảng cứ nhìn ra phía cổng trường như đang đợi ai đó đến, lòng thì cứ thấp thỏm một điều bất an nào đấy báo với hắn rằng sắp có chuyện không hay xảy ra.
43 . . . Em dừng lại anh nhé. . . . . . . . . . . . bởi đường anh đi thật rộng và dài. . . . . . . . . em nhỏ bé lơ ngơ. . . . . . . . . . . . . . . . . .
44 Khi ba hắn nói chuyện điện thoại xong thì lại nhìn vào phòng cấp cứu và nó cũng không ngoại lệ, lòng bồn chồn cầu mong cho hắn sẽ không sao nhưng mãi mà cửa phòng cấp cứu không có gì là mở ra.
45 * BỐP * Sau khi hét lên thì hắn được ăn ngay cái gối vào mặt từ bàn tay của nó, khó chịu ném cái gối đi rồi thều thào : _ sao em đánh anh. _ thầy lại còn hỏi hả, thầy là cái đồ biến thái ( chưa biết ai là biến thái đâu ) _ em nói ai hả, biến thái là em đó, lợi dụng lúc anh hôn mê rôi hôn trộm anh, nếu vậy thì những này qua em đã làm gì anh rồi, anh còn trai tân đó nha - hắn cười đểu nhìn nó, nghe vậy mà mặt của nó không khác gì quả gấc, cúi đầu xuống mà không giám nhìn hắn, xấu hổ quá đi thôi.
46 Eo ơi, Quỷ nói hay ghê, hai ông ý mà gay không biết sẽ như nào nhỉ hí hí, có quyến dũ không nhỉ * mơ mộng * ----- chap mới ---- _ tụi bây lườm nhau đủ chưa hả, tao móc mắt cả hai đứa ra bây giờ - nó trống nạnh lên, nghe vậy mà hai đứa vội thu mắt về nhìn đi chỗ khác mà trong lòng không ngừng rủa vả nhau mong đối phương chết đi, chết bờ chết bụi đi, chết mất sác đi ( heo : * chắp tay * mô phật, tội lỗi tội lỗi.
47 Mới đến cửa lớp thì chẳng biết Ánh Nguyệt từ đâu ra đứng chắn trước lối đi của nó, khó chịu nhìn ả rồi lên tiếng : _ cô tránh ra cho tôi đi, có biết chắn đường người khác là bất lịch sự lắm không hả ????.
48 ------♥♥------ Yêu rồi hứa. . . . . . . . . . . . rồi tính chuyện tương lai. . . . . . . ___ rồi làm sai___ °°°°° RỒI CÃI°°°°° •°•°•rồi mất nhau mãi mãi•°•°• ~ Về đến nhà nó lên thẳng phòng nằm ôm chăn khóc, tại sao hắn lại làm vậy chứ.
49 Rời khỏi môi nó thì nó lôi cổ áo hắn xuống rồi thì thầm vào tai : _ em cũng yêu anh lắm. Hắn nở nụ cười hạnh phúc và nắm tay nó về lớp, hai đứa đi khỏi nhưng nào hay biết là đã có một người không nên thấy đã thấy chuyện này, hẳn là ai cũng biết người đấy là ai rồi nhỉ ? Vâng !!! Là Ánh Nguyệt.
50 °°°°°°°°°°°° Nó nhanh chóng rời khỏi rồi chạy một mạch lên lớp, nước mắt rơi ướt đẫm gương mặt xinh đẹp của nó. . . Nó đau lắm. . . Nó hận lắm. . . Hận hắn đã lừa gạt tình cảm của nó, hận hai người họ.
51 _ A, con c. h. ó này bỏ tay ra - Ánh Nguyệt nước mắt lưng tròng nhìn cô bằng ánh mắt căm phẫn, cô không nói gì mà còn cố siết mạnh hơn rồi nói : _ hừ.
52 Nó chạy lên lớp ôm balo và bỏ về nhà làm bọn trong lớp không hiểu cái mô tê gì hết. Về đến nhà nó liền nằm ườn ra giường mà khóc. . . Ánh mắt nó bất chợt rơi vào cái thiệp màu hồng mà hôm nọ nó vứt vào góc tường.
53 _ mẹ kiếp, con c. h. ó - hắn chửi ả ta rồi chạy ra cửa, còn nó nghe xong thì bất ngờ lắm, là cô ta sao ?? Nó không thể tin được nên hỏi lại Gia Bảo : _ anh.
54 * RẦM * Cửa phòng tắm được nó " nhẹ nhàng " đóng lại gây ra tiếng chói tai, ở bên trong nó ôm mặt xấu hô tự lấy tay cốc vào đầu mình rồi than. _ trời ơi !!! Xấu hổ quá đi, xấu hổ chết mất huhuu giờ làm sao đây, chắc không giám nhìn mặt anh í mất, trời ơi.
55 Đôi môi đỏ thường ngày giờ đây đã thay bằng màu tím tái, cậu như cảm nhận được cơ thể nhỏ đang run lên thì tim quặn thắt vội lấy áo của mình khoác lên cho nhỏ.
56 Ánh Nguyệt cười như điên như dại làm mấy tên áo đen đó cũng phải rùng mình, họ không thể nào mà hiểu nổi tại sao một cô gái xinh đẹp vậy lại có thể độc ác như thế chứ, một tên ra hỏi ả : _ tôi đã giải quyết con bé đó cho cô rồi, tiền của chúng tôi đâu.
57 Niềm vui của Heo là được hàn hạ nhân vật. Hắc hắc _ Linh à, cậu bình tĩnh lại đi - mẹ hắn tuy miệng nói như vậy nhưng vẫn không kìm được nước mắt đang rơi.
58 Nhà hắn ----- -------- * cốc cốc cốc * Hắn đang xem lại hình của nó thì tiếng gõ cửa vang lên, lẳng lặng ra mở cửa thì hóa ra là mẹ hắn. _ có gì không mẹ.
59 _ BẢO NHƯ. _ ơ. . . Anh. . . anh. Trước mắt hắn là một Bảo Như bằng xương bằng thịt nhìn hắn không chớp mắt. tâm trạng của hắn thì sao nhỉ ??? Như nói ở trên rồi đấy, vội cháy lại ôm chặt lấy nó mà không giám buông vì hắn sợ ! Sợ đây chỉ là ảo ảnh nếu như buông ra nó sẽ đi mất.
60 Sáng hôm sau, một màn chia tay sướt mướt đã xảy ra, tạm biệt nơi đồng ruộng nầy để nó về với nơi đã sinh ra nó, nơi nó đã xa cách ba năm nay, vè với thành phố nhộn nhịp và về với ba mẹ bạn bè nó.
Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 75