21 Khải Thiên chau mày. Tuy vậy vẫn mở miệng nói với giọng nhẹ nhàng:
- Lát đi net không?!
Ya, bộ cậu bị khùng hả? Tôi ra đấy làm gì. Ngồi ngắm máy tính chắc? Xin lỗi, tôi ứ rảnh.
22 - Các cậu đang làm cái gì vậy? - Tuấn Kiệt đứng ở cửa lớp, nói vọng vô, mặt đằng đằng sát khí, tay siết chặt thành nắm đấm.
Bây giờ, mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía Tuấn Kiệt.
23 Khải Thiên dựa lưng vào giá sách, chân phải duỗi, chân trái co lại, tay trái đặt lên đầu gối, mặt không biểu cảm.
Qua cửa sổ, vài tia nắng len lỏi chiếu vô.
24 Tú My cho dù có là antifan, nhưng cũng chỉ là một cô gái 14 tuổi được đi học giáo dục đoàng hoàng. Cũng biết phép lịch sự tối thiểu, đây là nhà người ta, cô lại là khách, không được có hành vi bất kính không để ai trong mắt.
25 Lúc tôi tỉnh dậy, trời vẫn mưa ào ào, những hạt mưa đập vào ô kính cửa sổ nghe rất nhức óc.
Xem cách bày trí căn phòng, có vẻ đây là phòng y tế.
Cả căn phòng, ngoài tôi ra thì chẳng có ai.
26 - Tố Thanh! Tuyết Linh! - Bảo Vy đi đến gần bọn tôi, ngồi xuống chiếc ghế trống cạnh Tố Thanh - Các cậu cũng đến xem sao?
- Không phải đâu! - tôi bĩu môi, phủ nhận - Là do Tố Thanh kéo tớ đến xem đấy!
Tố Thanh nhe răng cười xuề xòa, nói:
- Dù sao cũng đến xem rồi mà!
Tôi không nói gì thêm, quay đầu nhìn hướng khác.
27 Hai tháng sau. . .
- Tuyết Linh! Tuyết Linh! Coi này!
Tôi dừng bút, ngước đầu dậy, hất cằm hỏi:
- Hửm? Chuyện gì thế, Tố Thanh?
Tố Thanh giơ màn hình điện thoại ra trước mặt tôi, nói:
- Cậu coi đi! Đây là bạn gái thứ năm của Khải Thiên rồi đấy!
Tôi trầm ngâm nhìn vào màn hình, tấm tắc khen ngợi:
- Hmm, nhìn dễ thương thật đấy!
Tố Thanh nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng, liền đưa tay giật lấy cây bút trong tay tôi, cằn nhằn:
- Cậu thôi đi, Tuyết Linh! Đừng có học nữa.
28 Ngọc Lệ mắc bệnh ung thư, sẽ chẳng sống được bao lâu nữa. Những lúc cuối đời, cậu ấy muốn chuộc lại những lỗi lầm đã gây ra.
Bố mẹ cậu ấy là giám đốc của một tập đoàn lớn.
29 Hà Nội. . .
- Aizzz. . .
Tôi ngồi phịch xuống chiếc ghế sofa, đôi mắt tùy tiện quan sát xung quanh.
Hừm, đây chính là nhà của Ngọc Lệ sao?
Đúng là nhà giàu có khác.
30 Ba năm sau. . .
Đã ba năm trôi qua kể từ cái ngày Khải Thiên đi du học.
Tôi vẫn còn nhớ cái ngày ấy, cái ngày tôi nhìn thấy cậu trên màn hình tivi.
31 Những năm đầu thế kỉ XXI, điện thoại cảm ứng còn chưa được ra đời, con người ta liên lạc với nhau chủ yếu bằng cách sử dụng bộ đàm, điện thoại bàn hoặc phổ biến nhất chính là dòng điện thoại Nokia 520.
32 Ngày 12/12/2017, bộ fic này đã ra đời. Tôi biết nó chẳng hay ho gì, nếu không muốn nói là nó nhạt nhẽo và nhảm nhí. Nhớ ngày ấy đầu óc bị nhiễm teenfic nặng nề, văn phong dở tệ nhưng vẫn muốn viết một câu chuyện riêng.