Nắng Thích Mưa \"chị Dâu ?\"
Chương trước: [ngoại Truyện]
Ngày hôm sau...
"Renggg...Renggg...Renggg"-Tiếng chuông điện thoại của Hân Di .
-Dương Hạ , anh bắt máy dùm em đi mà .Cô đập tay cạnh mình trong khi vẫn còn mơ màng....Nhưng hóa ra Hạ Dương đi làm từ sớm , mặc cho chiếc điện thoại đang reo
-Huh?? Anh đâu rồi ? . Song cô nhìn số máy trên điện thoại
-Quái lạ , ai lại gọi mình vào giờ này ?...Lẽ nào sếp ?-Vừa nghĩ đến boss cô nhìn lên giờ trên điện thoại-Không thể mới 7h lại gọi mình...thông báo rõ ghi ca mình 8h30 cơ mà...không thể-Số máy lạ đấy laij gọi thêm lần nữa - Không khỏi tò mò cô nhấc máy .
-Alo ?
-Hân Di . Đầu mày bên kia gọi tên cô khiến cô giật mình
-Ai vậy ạ ?
--Em Khả Ý đây , chị ra ngoài đi em ở ngoài cổng này !
-Ủa!? Ờ em ! . Hân Di chạy vội ra sân thấy một cô gái mặc đồ công ty , đuôi tóc ngựa nâu không thể nhầm khỏi là Khả Ý
.....
-Sao em lại đến đây ?
-Chị không định mời em vào nhà sao ?-Khả Ý đùa
-À...em vào đi rồi mình nói chuyện nhá
......
Ly cafe nâu sẫm nóng hổi thơm mùi sữa từ từ được Hân Di rót vừa ly khói nhẹ bay phấp phản .
-Của em này . Hân Di đặt tách caffe trên bàn , tiếp tục hỏi vấn đề khi nãy
-Em cảm ơn . Khả Ý nhận lấy cần chiếc muỗn nhỏ đânh đều lớp sữa phía dưới
-Mà sao em lại đến đây ?
-Em muốn đón chị đi làm cùng sắp 8h rồi nhỉ !
-Ôi!! Chuyện này anh Dương tý sẽ đón chị ấy mà , không cần em phải phiền như vậy đâu ! Hihi !
-Em chỉ muốn gần chị hơn thôi , chị dâu ^^Khả Ý nhấp miệng ly caffe rồi cười
"...Chị dâu"-Hai tiếng này khiến cô cảm thấy lạ lẫm
-Chị...À....thật ngại quá . Hân Di ngập ngừng vì có lẽ Khả Ý không biết sự thật
-Còn 15p nữa là tới giờ rồi , mình đi thôi chị ! . Khả Ý hỏi
Hân Di nhìn chiếc đồng hồ nhỏ trên tay mình nói :
-Chắc giờ này anh ấy chuẩn bị về đón chị rồi , hay em cứ đi trước đi ! Câu từ chối ẩn ý thoáng qua
-Thôi mà , em đã đến tận đây rồi cơ mà !
-Vậy...hmmmm để chị gọi anh Dương đã ! . Hân Di lấy chiếc điện thoại trong túi liền bấm số Hạ Dương
---
Tiếng nhạc piano giao hưởng mặc định của đầu dây bên kia đã cất lên , được vài ba giây , bên kia nhấc máy :
-Alo ! Anh Dương , em...
"Giật"
-Anh hai , em sẽ đưa đi dâu đi làm , anh không cần lo đâu nhé ! Khả Ý cầm điện thoại Hân Di nói chuyện như một câu quyết định đóng chắc vừa nói dứt câu tiện bấm nút tắt
"Tút...tút...tút"
-Oke rồi chị không cần lo nữa đâu . Khả Ý cười tươi như chuyện êm đềm , cầm tay Hân Di dắt tận ngoài xe
-----Đầu dây bên kia-----
Vừa nghe xong Hạ Dương giật thốt lên , biết điều chẳng lành sắp-sẽ xãy ra :
-Này ! Tan làm để anh đón Hân Di
"Tút...tút...tút"
-Aizzzzggi!Con bé này ! Thật phiền phức ! Hạ Dương tay ấn thái dương , ngã người ra phía ghế sau trên chiếc xe của mình