Nắng Cuối Con Đường Chương 17 : Để Lộ Thân Phận Anh Em Và Mưu Kế Bữa Ăn...
Chương trước: Chương 16 : Ánh Trăng Buồn
Đã 5 ngày từ lúc gặp anh đến giờ nhưng chưa thấy anh nhập học hay anh học ở một lớp khác, nhà trường cũng đã sắp xếp lại lớp học theo trình độ , mà thôi cũng kệ nghe nói hôm nay có thầy giáo mới dạy âm nhạc đến dạy , chắc là một người bảnh trai lắm hay một lão già khó tính ! Mọi người vẫn đang bàn tán xôn xao thì cánh cửa mở ra bước vào là.... Kira đột nhiên đứng dậy la lên....
Anh sao anh lại ở đây ? Cả lớp dồn ánh mắt về nó nhất là nữ mà có 1 người thù hằng nó nhìn nó rất gian xảo
*Cười nhẹ* Từ hôm nay tôi sẽ là giáo viện dạy âm nhạc , toán cho các em ! Cứ gọi tôi là Hinattar - Giọng anh ngọt ngào đến nỗi con gái như con trai chỉ muốn anh nói mãi mà thôi .
Tiết âm nhạc rất xuông sẻ chỉ vì có trai đẹp nên đám con gái chết mê còn đám con trai trừ thanh niên nghiêm túc không xem a ấy là gái cũng chẳng cần quan tâm làm gì cả còn 20p là kết thúc tiết học , anh hứa đàn ọi người nghe một bản nhạc nên phải thực hiện . Bản anh chọn là Sinfonia Titanicmột bản nhạc nhẹ nhàng nhưng nói về một chuyến hành trình rõ gian khổ toát lên cảm xúc mãnh liệt cho người nghe... Ánh mắt ngưỡng mộ của rất nhiều người ! Anh đã chiếm được môt fan hâm mộ lớn nên Kira cũng chẳng để í đến làm gì ! Sau giờ học là giờ nghỉ ngơi buổi trưa!
Hina tối nay đi ăn tối với anh được không - Anh chạy theo nó bỏ mặc sự dòm ngó của nhiều người
Hì được chứ , anh nóin địa điểm đi rồi em sẽ đến ! - Kira mỉm cười với anh
Nhà của anh ! Anh đích thân nấu cho em - Anh trả lời ngay sau khi cô đồng í
Nhưng mà em có điều kiện
Em cứ nói đi - Anh liền chấp nhận
Thứ nhất là trên trường em có tên là Kira , thứ 2 em muốn dẫn bạn theo
Ừ cũng được thôi vì em là em gái anh cái gì anh cũng chều - Anh nói xong vẫn tay chào nó đi lên phòng giáo viên
Này con nhỏ đó lại quyến rũ đàn ông đấy , ngay cả thầy giáo mới đến mà cũng bị nó hớp hồn không biết nó có phải người hay yêu tinh - Nữ sinh 1 lên tiếng
Chắc là yêu quái rồi - Nữ sinh 2 nhếch môi
Còn Bên nam sinh thì... Có để í không ? Cả 2 người đều tóc bạch kim gượng mặt cũng khá giống hay mê cô ấy quá nên phẫu thuật chỉnh hình ?
Tiếng bàn tán òn ào và xôn xao càng ngày càng vang lên đến được tại của Kira , Shin và Asako thì họ lên tiếng
Kira , anh trai cô tại sao lại làm giáo viên ở đây , không phải là 2 người là anh em song sinh chắc là bằng tuổi rồi kia mà - Asako lên tiếng làm đám đông im lặng như muốn nghẹt thở chờ câu trả lời
Anh ấy là thiên tài kia mà , dù là anh em với nhau như tớ chẳng quan tâm ! Chỉ quan tâm sống ra sao cho đáng - Kira vừa nói vừa gỡ lens đang đeo trong mắt ra làm lộ màu mắt đỏđáng sợ ! Của anh cũng là màu đỏ nhưng anh hay cười nên làm nó không hề đáng sợ như Kira ... Khi nhìn thấy màu mắt và nọi người đã biết 2 ngươi họ chính xác là anh nên thật sự chẳng ai dám lên tiếng thêm một chút nào cả !
Được rồi , tôi cảm thấy đói bụng rồi , chúng ta đi ăn được chưa ? – Shin giải vây
Đi thôi – Kira đứng dậy bước đi , từng bước chân như muốn in dấu xuống đất , đám đông tách ra làm 2 không ai dám ngẩng đầu vì sợ bị ăn đập
Trong đám đông , Chibi đang đứng đó nhìn và ấm ức hỏi trời tại sao lại cho Kira tất cả những gì cô ta muốn và cô ta có tất cả những gì những người khác ao ước . Nhưng có ai biết Kira đã trải qua bao nhiêu gian khổ ? Chibi lên kế hoạch vì chắc chắn rằng lễ hội cuối tuần này Kira cùng đi chung với 2 người họ , nếu bắt được Kira thành công thì chắc sẽ thủ tiêu được ! Cô ta chỉ biết nghĩ chứ chưa biết được hậu quả nghiêm trọng mà sắp phải đối mặt vì Kira đâu phải dạng muốn đụng đến là được đâu.
Này 2 cậu đến nhà a trai tôi ăn tối cùng không ? Lúc nãy 2 cậu nghe rồi mà – Kira tỏ ra hồn nhiên so với vẻ lạnh lùng của mình
Nếu cho đi thì đi thôi ! – Asako và Shin củng đồng thanh
Vậy là đi chứ gì , lát ra về lo mà chuẩn bị đi , khoảng 6h anh tôi cho người đến đón lúc đó đừng kêu đợi chờ là vô vọng ! – Tỏ ra thẳng thắng
Mà anh cô thích người đến mặc đồ ra sao ? – Asako dò hỏi còn Shin cũng ngồi lắng nghe
Anh ấy rất thích đơn giản – Kira cười
Đơn giản – cả 2 lại cùng trả lời
Ừ càng đơn giản càng tốt như là chuẩn bị đi dự tiệc ở các buổi party hay sinh nhật nơi sang trọng vậy ! – Cô liếc nhìn sắc mặt 2 người họ nhưng trông có vẻ rất bình tĩnh
Vậy ừm cũng đơn giản quá ha , đơn giản khiến cho người ta sởn gai óc – Asako tỏ ra như thể sắp đối mặt với gì đó rất nguy hiểm
Như vậy là tay nghề lựa đồ của anh có thể được phát huy – Shin cười tỏa nắng và tự tin với sự lựa chọn của mình
À mà nói cho nghe , anh ấy trái ngược với tôi , anh ấy thích màu đen , thích những người biết ăn nói lễ độ , đừng cố chọc giận anh ấy điều này thì Shin biết rồi chứ nhỉ ? Còn nữa một điều vô cùng quan trọng lien quan đến tính mạng 2 người – Kira cố tình tạo ra 1 bầu không khí lạnh lẽo và căng thẳng
Là gì – 2 người tiếp tục đồng thanh
Anh ấy không thích những người ăn uống để thừa lại đồ ăn trên dĩa , ăn phải sạch sẽ và gọn gàng – Kira cười phì vì khuân mặt đơ như cây của họ nhưng bị phản kháng lại một chút đó là
Người ăn uống không sạch sẽ , không gọn gàng là Kira – Asako lên tiếng ,Shin thì gật đầu
Người chọn đồ không hợp cũng là Kira – Asako lại nói tiếp và Shin vẫn gật đầu như trên
Người hay chọc giận người a vẫn là cậu – 2 người như tấu hài một người nói 1 người gật đầu
Thôi được rồi , thường ngày ăn mặc ra sao mà chẳng được ? Chỉ khi nào đi đâu thì mới phải trangbị đầy đủ chứ, giống như cái mặt nạ này vậy – Kira chỉ lên mặt
Ừ nhỉ , soa lạ nhỉ ai đó đã hứa gỡ bỏ mặt nạ rồi mà ?! – Asako châm chọc
Anh cũng không muốn thấy cái mặt nạ này tồn tại – Shin thêm vào
Her được rồi được rồi mệt quá tháo ra chứ gì ? để tối đi bây giờ không tiện . Các cậu quên cái vụ tôi đi học không mang mặt nẹ bị truy lùng ra sao à ? – Kira ương bướng cãi lời
Cả 2 củng lắc đâu
Thôi không nói nhiều nữa , ăn xong rồi tiếp tục cuộc chiến – Kira đánh trống lãng
Không biết rằng anh có dự định gì nhưng nếu anh đã mời đi như vậy thì không đơn là một bữa ăn bình thường , mình cũng nên tính toán tất cả mọi thứ , nhưng nếu đi 1 mình thì quá nguy hiểm , đưa 2 người này đi thì chắc đã làm ăn được gì vì Anh là một người phức tạp ngay cả mình cũng chẳng lường trước được điều gì đâu mong rằng đây chỉ là một bữa ăn bình thường mà thôi !