Nắng Cuối Con Đường Chương 15 : Phía Sau Một Nụ Cười
Chương trước: Chương 14 : Idol School.....(p3)
Khung cửa sổ hiu hắt ánh trăng , chiếu cái bóng của anh nó vào trong căn phòng kính , điều hòa chợt hạ nhiệt một cách bất thường , sự lạnh lẽo và im lặng trông thật đáng sợ ! Bất giác bị phá vỡ bởi người hầu…
*Cóc cóc* Tôi mang kem đến
Vào đi – Kira làm giọng lạnh
Khi mở cửa vào , luồn khí nóng tràn vào cô ấy nghe rất ấm áp và nhớ về 2 người mà luôn bên cô , mỗi người đề có một cái gì đó cũng ấm áp như vậy ! Người hầu đi vào , nghe lạnh đến rợn sóng lưng với khung cảnh này (tg: ai mà yếu tim chắc chớt) . Đặt lên bàn 2 ly kem theo yêu cầu của chủ nhân mình … Ly của nó là một ly toàn là Bạc hà cùng phủ lên một chút socôla tươi … Anh nó thì khác hoàn toàn là socola nhìn là hiểu tính cách , nhưng mà dù socola có đắng thế nhưng khi ăn và cảm nhận nó lại ngọt khi vào cuống họng.
Em đang suy nghĩ cái gì vậy ? – Anh nó lên tiếng
Hông có gì cả
Em đừng trả lời lạnh như vậy với anh chứ , đã bao lâu an hem mình chưa gặp lại mà sao em thay đổi nhiều đến vậy ? – Anh trai nó đặt một loạt câu hỏi mà nó chẳng muốn trả lời
Anh có chuyện gì đúng không ? – Ánh mắt nó giờ là một ánh mắt buồn thẳm nhìn về phía đôi mắt đối phương ép buộc đối phương phải trả lời , một câu trả lời thích đáng
K…Không có gì đâu , chỉ là nhớ em thôi – Anh ấy trả lời một cách ngập ngừng
Ừ , em hiểu rồi – Kira lặng người múc từng muỗng kem cho vào miệng
Em bây giờ ở đâu , hay về sống cùng anh ở biệt thự mà anh mới xây – Tiếng nói như lọt vào tai nó
Thôi được rồi , em không muốn làm tiểu thư , em muốn làm một đứa con gái bình thường như bao người khác ! Em chán rồi , về đây – Kira đứng dậy xoay bước đi trong ánh trăng hắt vào cửa ngày càng mờ (Mây che)
Hinattar nhìn ngắm ánh trăng suốt 5p rồi chợt tức giận lạ thường….. Ánh trăng lại rực sáng lên trong cơn ghen tức của người anh trai ... Kira , tại sao em dám grrrrr…bla…bla
Kira đi xuống khỏi quán , nhìn lên khung cửa sổ thấy bóng anh đang rất giận , nó chỉ biết nhắm mắt quay đi về phía con đường vắng đêm khuya 8h22p …. Ánh đèn chập chờn tắt rồi lại mở , con đường có từng tiếng động lạ thường … Tiếng chu của tó vang ra , như đang có bóng ma xuất hiện đâu đó , tiếng con mèo hoang vang lên xung quanh . Tiếng đập chai của những gã xỉn và nó đang gặp rác rối . Tiếng bước chân dường như đang chậm lại , tiếng con gió ùa về càng lúc càng mạnh mẽ đến khó tả . Mùi hơi men từ hướng gió trước mặt ùa vào mặt nó . Ánh mắt đó tỏ ra khó chịu …
Cô em đi đâu mà giờ này mới về ? – Gã say xỉn đứng trước mặt cầm trai rượu tu liên tục
Kira chỉ bước sang bên kia mà đi tiếp , phía đâu 1 bóng người qen thuộc đang tình làm anh hùng và nhìn xaxa trên cây cũng có 2 bóng người hướng đôi mắt về người con gái đang bị bao vây bởi một dám say xỉn và xì ke … Kira cứ bước đên khi bị một bàn tay kéo nhẹ lại và suýt té về đằng sau nó đã tung một cú đá cho hắn ngã lăn ra đất nào biết hắn là tên thủ lĩnh nhưng mà đụng tới Kira thì khó mà nhai ! Nhưng mà người say mờ , chúng thấy vậy chỉ biết xong vào mà thôi , từ đâu bay xuống đánh tan tác bọn sở khanh nhưng không hề biết hành động của mình là như thế nào !
Asako sao ông ở đây ? – Kira nhìn chằm chằm
À Ờ thì rảnh đi ngang wa thôi – gãi đầu
Sao cũng được nhưng mà tks nhé ! – Kira mỉm cười
Nè nè , quên tui nữa sao ? – Shin nhìn Kira ấm ức
^^~ ừm – Cảm ơn nhé
Ánh mắt của một người vẫn hường về nơi Kira đứng và bắt chợt bước ngược hướng , ánh mắt buồn của cậu ta cứ lặng mà bước …. Những hình ảnh xưa chợt ùa về rất nhanh ! Ánh trăng lập lờ và soi rõ gương mặt đó , là anh , anh đã theo nó từ lúc nó quay bước đi khi nhìn thấy anh sao . Ánh mắt anh bắt đầu rỉ nước , có phải tính cách và cảm xúc của cả 2 đều trái nược nhau . Đúng là điều này chỉ có song sinh mới hiểu nổi mà thôi…..
À mà nè ! 2 cậu ! Tui cảm thấy buồn , có thể nào đi dạo không ?
Đi dạo ở đâu ? – Đồng thanh
Đi đi rồi biết – Kira bước tiếp và tiến sâu vào trong màn đêm
Cô tính dẫn tôi đi đâu vậy ? Chỗ này nhìn nguy hiểm quá à – Asako nhăn nhó
(tg: Cái đồ nhát cấy , thý Kira nhà ta hem , đâu biết sợ là gì đâ , nhìn đi , nhìn đi !)
*Asako : Câm nín là điều bà nên học nhá , tự bà viết tự bà phán à ?*
(TG: hơ muốn ta i té xuống hố hông)
*Asako: Ta thách*
Xem tiếp: Chương 16 : Ánh Trăng Buồn