21 Sau khi bác sĩ ra về, Lại Văn được tiêm vào một ít thuốc an thần, Tứ Phương nhẹ vỗ vào lưng cô , “Ngủ đi, bảo bối, ngủ đi một chút. ” Chờ Lại Văn nhắm mắt lại, Tứ Phương mới ra ngoài dặn dò Tiểu Vũ “Cậu đưa cô ấy đến ký túc xá trường học, phái hai người ở xung quanh bảo vệ.
22 Rất nhiều cảnh sát trang bị súng ống vây quanh ba tầng biệt thự, xung quanh bị bao vây đến con kiến cũng chui không lọt. Tứ Phương không nghĩ tới giây phút này lại đến sớm như vậy, anh nhìn tiểu Vũ đang đứng ở một bên, tiểu Vũ cũng không e ngại nhìn lại anh , “Đúng vậy, là tôi báo cho cảnh sát, lúc các ngươi bố trí cho tiểu Thạch có nghĩ tới tôi hay không?” Tứ Phương muốn nói cậu vốn sẽ đi cùng với anh , nhưng mà hiện tại nói cái này thì có ích lợi gì đâu? Cảnh sát lấy việc giết người ,tàng trữ súng ống, rửa tiền đen để định tội danh bắt Tứ Phương.
23 Trong sàn nhảy, cả trai lẫn gái liều mạng vặn vẹo cơ thể , nào nhiệt tình, nào cơ thể, nào xinh đẹp, nào phóng khoáng. Ca khúc chấn động , ầm ĩ đến nỗi nếu ai muốn nói chuyện đều phải hét to lên mới có thể nghe thấy.
24 Từ ngục giam phía đông đi ra, Lại Văn lên xe trở về nội thành, lại chuyển xe đến khu phố trung tâm mua sắm. Tuần sau Tứ Phương sẽ được thả ,cô thật sự quá mừng rỡ , đợi lâu như vậy cuối cùng anh cũng được mãn hạn thả ra.
25 Buổi tối trước khi đi ngủ ,Lại Văn lại tới gõ cửa phòng tiểu Vũ. Tiểu Vũ còn đang suy nghĩ Lại Văn có chuyện gì , nhìn thấy cô tiến vào vội vàng hỏi ”Sao vậy ?” Lại Văn ngồi xuống bên giường cô “Muốn thông báo với em một chút, chị nghĩ mình nên chuyển đi rồi tìm một phòng ở khác , nơi này em nên tìm thêm người mới tới ở đi.
26 Ăn xong cơm trưa, Tứ Phương đi rửa chén, Lại Văn ngồi ở trên ghế sa lon ngủ gật , tối hôm qua cô đã không ngủ, hôm nay lại kích động hưng phấn như vậy , hiện tại trong long đã an tâm ,hạnh phúc, không khỏi thể xác và tinh thần buông lỏng, dần dần ngủ gật.
27 Ngày hôm sau khi Lại Văn cùng Tứ Phương rời giường đã nhìn thấy Tiểu Vũ thu dọn đóng gói đồ đạc. Lại Văn đi làm cho Tứ Phương bữa sáng rồi cô giúp Tiểu Vũ dọn dẹp này nọ.
28 Nói là muốn tùy tiện đi dạo, nhưng vừa lên xe taxi, Tứ Phương đã nói muốn đi đến bách hóa Vĩnh Thái. Lại Văn quay qua hỏi anh “Đi vào trong đó làm gì vậy ?” “Mua quần áo “ “Anh muốn mua quần áo sao?” “Là em muốn mua.
29 Tứ Phương ngồi xổm xuống đất nhặt lấy mấy mảnh thủy tinh, Lại Văn đi từ phía sau ôm lấy cổ anh “Chúng ta đi gặp mẹ anh được không?” Tứ Phương quay đầu nhíu mày hỏi “Sao đột nhiên lại nghĩ đến việc đó ?” Lại Văn tựa vào sau lưng anh nói “Hôm nay Trần Cúc Anh nói về mẹ em như vậy, thật sự trong lòng em cảm thấy rất khó chịu, bà ấy mất quá sớm , em lại không có chút ấn tượng nào về bà , cha em đến một chữ cũng không nói cho em biết về bà , cho tới bây giờ em thật sự cũng không biết mộ của bà đang ở nơi nào.
30 Thời tiết mùa hè thật giống như vẻ mặt của trẻ con , thay đổi bất thường. Lúc Lại Văn đi làm vẫn là ngày nắng, đến lúc tan tầm buổi tối lại có mưa to.
31 Giữa trưa Tứ Phương nấu cơm, ăn cơm xong Tứ Phương cũng giúp cô dọn dẹp một chút, cũng không ngừng ở bên tai cô nói “Cái này không cần mang theo. ” Lại Văn đưa tay lấy lại “Em muốn mang đi “, lặp lại vài lần như vậy, lửa nhỏ bùng lớn, “Anh bỏ lại hết thế này là có ý gì , không cho em mang theo gì để dùng sao.
32 Rạng sáng hai giờ, Tứ Phương cùng Lại Văn từ một góc hẻo lánh men theo mặt tường ra đến tiểu khu,hai người đi thẳng đến nhà ga, tùy tiện chọn hai vé tàu đi về phía nam , mua vé lên xe.
33 Lại Văn đóng cửa, đi vào phòng bếp, cùng Tứ Phương nói một chút , Tứ Phương trầm mặc một lúc ”Vậy được rồi” anh nói. Xuống dưới lầu, người phụ nữ kia mở cửa , Lại Văn nhớ rõ buổi sáng cậu bé có nói qua , cô ấy gọi là Hà Toa Toa.
34 Ăn xong lẩu về nhà, thời điểm lên lầu, vừa vặn gặp được Hà Toa Toa ôm con xuống lầu, Lại Văn nhìn cô chào , lúc tiếp tục đi lên , ma xui quỷ khiến thế nào Lại Văn lại quay đầu nhìn thoáng qua, vừa vặn nhìn thấy Hà Toa Toa nhìn theo bóng dáng Tứ Phương.
35 Cô bé người làm giữa trưa gọi điện thoại cho Tứ Phương, nói là thiếu vài loại hoa, cần bổ sung một chút. Tứ Phương ăn qua cơm trưa, để cho Lại Văn ở nhà nghỉ ngơi, anh liền đi đưa hoa cho cửa hàng.
36 Tất cả cửa hàng trên thị trấn đều bị Lại Văn hỏi qua , không thu hoạch được gì. Cô thật sự lo lắng anh sẽ bị tai nạn xe cộ, một đường lại một đường , từ đầu tới cuối , không bỏ qua ngõ nhỏ nào , cẩn thận tìm kiếm.
37
38 Đây là khu phố trung tâm đầy sa hoa của Vĩnh Châu, bố cục cao tầng , xen lẫn với khuôn viên xanh hài hòa , thiết bị đầy đủ, giao thông thuận lợi, đương nhiên, giá phòng cũng rất xa xỉ.
39 Buổi sáng, Lại Vũ nắm tóc, từ trong mộng đẹp tỉnh lại, hắn mở to mắt, lại hoảng sợ, Lại Văn quần áo chỉnh tề, ngồi trước giường nhìn chằm chằm vào hắn.
40 Khi Lại Văn tỉnh lại, bốn phía đã là một màu tối đen, chờ ánh mắt chậm rãi thích ứng với bóng đêm, cô phát hiện mình đang ở trên chiếc giường đã ngủ hôm qua , đúng là phòng ngủ Lại Vũ.