21 Natsu đứng tựa lưng vào bức tường bên ngoài phòng y tế , thở hắt ra đầy chán nản. Thì ra đấy là bí mật mà Lucy luôn cố che giấu. Ung thư là bệnh rất nặng , vậy mà chị ấy vẫn kiên cường đến thế , vẫn tươi cười , vẫn hết mình.
22 - Cậu. . . cậu biết từ bao giờ ? - Lucy lắp bắp hỏi.
- Sáng nay , khi em đi mua kẹo mút về cho chị. - Natsu trả lời.
Lucy gật gật đầu ra bộ đã hiểu , rồi cô thở dài.
23 Natsu đứng ở trạm xe bus , co ro trong cái lạnh của cơn gió heo may. Lucy đã hẹn cậu là 8 giờ sáng phải đứng chờ cô ở trạm xe , nhưng cuối cùng 8 giờ 30 phút rồi vẫn không thấy tăm hơi bóng dáng nàng đâu cả.
24 Sau khi ăn xong , cả hai ngồi một lúc để Natsu lấy lại tinh thần. Rồi thì Lucy lại kéo Natsu đi chơi "Angry Birds" phiên bản dễ thăng.
Ai cũng biết trò chơi huyền thoại đấy rồi , nhưng những người nguy hiểm nhất hành tinh ở đây đã sáng tạo ra một trò chơi dựa trên game này.
25 Theo những gì Lucy tìm hiểu được từ cô nàng mộng mơ Juvia , thì khi trở thành một cặp đôi , người ta phải biết sinh nhật của nhau để tặng quà. Lucy thì biết rõ Natsu rồi , nhưng có cái sinh nhật thì chẳng nhớ luôn , cô còn thoải mái cho rằng nó không quan trọng lắm.
26 Sân sau trường Fairy Tail vào buổi sáng của những ngày cuối thu nhìn ảm đạm hơn hẳn. Ở đó , Natsu và Lucy đang tận hưởng thời gian cúp học quý giá cùng nhau.
27 Tiếng chuông của đồng hồ báo thức reo lên in ỏi , phá bĩnh giấc ngủ ngon lành của Lucy. Bực tức , cô đưa tay lên gạt phăng nó xuống dưới sàn nhà. Cũng may đồng hồ của Lucy là loại siêu bền , nên nó vẫn ổn.
28 - Cuốn tiểu thuyết đó được chế viết trước cả khi phát hiện mình bị bệnh cơ. Nhưng ngẫm lại. . . Nó cũng thật là trùng hợp , nhỉ ? - Lucy nhoẻn miệng cười vô tư.
29 Sau khi biến phòng y tế thành kho chứa đồ , biến phòng giáo viên thành không gian lớp mẫu giáo , biến phòng hiệu trưởng thành sàn nhảy thì Lucy đã thấy mệt.
30 - Thế. . . chị lên đường nhé ! - Natsu đứng nghiêm túc , tay đưa lên đầu chào theo nghi thức của quân đội. - Chúc chị có những ngày vui vẻ ở bệnh viện.
31 Lucy bừng tỉnh. Đập vào mắt cô là khung cửa sổ ngập tràn ánh nắng. Cô nhanh chóng nhớ ra mình đang ở bệnh viện. Ara , chán thật.
Vào bệnh viện thì bị gò bó hơn lúc còn ở trường , vì không thể tự do chạy nhảy được nữa mà phải ở yên trong phòng , tự giải trí bằng việc nào đó cho đến khi bác sĩ tới khám , hoặc không thì đi dạo quanh khuôn viên bệnh viện rồi trở về phòng theo giờ quy định.
32 - Mou. . . . - Lucy lẩm nhẩm ở miệng , rồi cô lao đến , nhảy lên ôm chầm lấy Natsu. - Chế nhớ cậu dã man ý !!!
Cú nhảy của Lucy làm Natsu hơi mất thăng bằng , cậu hơi ngả ra đằng sau , nhưng rồi đã đứng thẳng lại.
33 Lucy nhìn ra ngoài cửa sổ , tuyết đã bắt đầu rơi từ hôm qua , đến nay khi nhìn ra ngoài thì muôn vật đã nập trong sắc trắng tinh khôi của tuyết. Không biết tuyết dày thế này thì Natsu có đến được hay không nữa , đạp xe đạp giờ này chắc khóc ra tiếng Mán.
34 Natsu ngồi trong phòng bệnh của Lucy , lơ đãng đưa mắt nhìn ra cửa sổ. Bầu trời mùa đông luôn mang những sắc thái ảm đạm , nhưng hôm nay có vẻ tươi sáng hơn mọi ngày.
35 Thông báo luôn kẻo viết lên wall các bạn không để ý =))) Hầu hết các fic là do mình viết chính , Crystal viết phụ - các bạn đều biết rồi. Tuy nhiên fic "Để tôi chỉ cho chị thấy" là của Crys lên ý tưởng và viết gần hết , mình chỉ tham gia viết vài chap thôi ( arc cuối thì phần lớn là mình nhé , mình thích viết kết lắm =)))~).
36 Sau lễ tổng kết , Natsu phải năn nỉ gãy lưỡi với cô Crystal mới được cô giao cho chiếc chìa khoá của con xe motorbike cưng. Cậu đi được , nhưng cô Crystal sợ cậu không giữ xe , dù sao chiếc xe đó cũng là thứ giúp cô Crys ghi điểm với cô Rika mà.
37 - Tại sao ông lại ở đây ?
- Con vẫn khỏe mạnh , thật tốt quá. . . - Bố của Lucy thở phào nhẹ nhõm , nhưng ánh mắt chú nhìn Lucy có vẻ đau buồn.
- Tôi hỏi lại , tại sao ông lại ở đây ? - Lucy tiếp tục , không hề màng đến câu nói vừa rồi của bố mình.
38 Natsu mở cửa phòng bệnh ra , nhưng bên trong lại trống không chẳng có ai cả. Cậu đi vào bên trong , đặt túi đồ ăn vặt lên trên bàn. Tình cờ cậu nhìn thấy trên bàn một tờ giấy chi chít chữ.
39 => Chơi tiếng Anh cho deep =)))
Sân thượng được bài trí như một lễ đường tuyệt đẹp , và ở giữa khung cảnh đó là Natsu đang đứng , cậu mặc bộ vest đen lịch lãm , trên tay cầm bó lan tường.
40 Sáng hôm sau , Natsu vẫn đến thăm Lucy như thường lệ. Tuy nhiên lần này cậu không còn thấy Lucy tươi cười chào cậu như mọi lần khác , chỉ có một căn phòng trống không , dường như Lucy đã không còn ở đây nữa.