181 Gã Heracrov tái xuất với một sức mạnh vượt trội hơn cả trước đây rất nhiều lần. Hơn nữa, những nhát cắt của tôi trước kia không hề có dấu hiệu gì là để lại di chứng cho hắn cả.
182 - Vậy… em biết chính xác khi nào thì Nhi về không? - Em không rõ nữa… chỉ thấy nó cuống cuồng lên kêu sẽ về gấp, chắc 2-3 ngày nữa thôi!- Oh! Cám ơn em nhé! - Không có gì! – Thúy mỉm cười.
183 2 chiếc mô tô cứ cắm đầu phi như vậy thẳng ra biển. Tại đây, tên chạy chiếc cá mập mới nhá đèn ra hiệu giảm tốc lại, tôi thấy vậy thì cũng nhả ga và cho xe từ từ tấp vào lề đường.
184 Sáng hôm ấy Hanako bị đám quỷ cái ấy lôi xềnh xệch xuống khu vực nhà hàng, tôi cũng phải lẽo đẽo theo sau. Người dân thành phố này đặc biệt yêu mến nhạc rock hơn những nơi khác nên band nhạc của mấy cô nàng này rất được yêu mến tại đây.
185 Tối hôm đó, tôi đã trang bị đầy đủ những gì cần thiết. Bộ trang phục đen bó giúp cho các cử động không thể phát ra một tiếng động nào dù là nhỏ nhất, còn có thể dễ dàng ẩn thân vào màn đêm.
186 Tôi và Hanako gặp nhau tại một con hẻm đã hẹn trước rồi cùng nhau quay về lại gara. Lúc này trời đã khuya, gara lại chỉ còn một mình thằng Duy ở đây. Trông thấy tôi chơi nguyên set đồ đen thủi đen thui bước vào, nó liền trợn mắt giật mình lên tiếng: - À đù! - Tao đây! – Tôi tháo trùm đầu.
187 Artor hóng giọng rồi bắt đầu giải thích:- Eos là một tổ chức được lãnh đạo bởi một gia tộc biệt lập với xã hội có từ rất lâu rồi… - Àh… là đám người tách biệt ra khỏi xã hội để tiến hóa theo cách của mình àh…- Haha… đúng rồi đấy… Chính vì thế nên chúng tôi là một tập hợp của những thiên tài đấy… - Haiz… vậy mấy người muốn gì? – Tôi hất đầu hỏi.
188 Tôi phi một mạch ra sân bay, gửi xe rồi chạy lung tung khắp nơi để tìm Nhi. Nhìn đồng hồ thì giờ đã hơn 8h rồi, vậy mà tìm mãi vẫn không thấy ẻm đâu. Tôi nghĩ thầm: “hay là về bên kia rồi!”.
189 - Khen em mà cũng khó khăn! - Hứ! ai mượn anh khen! - Ờ… Nhớ đó! - Hìhì…Bữa tôi kết thúc, tôi và Nhi lại quay trở lại nhà Em. Đây là ý của tôi, bởi vì tình hình hiện giờ rất căng thẳng, không thể cứ lang thang ngoài đường lâu, sẽ bị úp sọt như lúc trước nữa là cái chắc… Về đến nhà chúng tôi ngồi ở bàn ăn nhà bếp coi TV, tôi ngạc nhiên hỏi Em:- Ủa mà nhà em dọn đi mà điện vẫn chưa cúp àh?- Àh!.
190 Sáng sớm khi mặt trời còn chưa thức dậy, Nhi tròn mắt nhìn lên trần nhà với vẻ mặt đờ đẫn, ẻm lên tiếng:- Hix… rốt cục rồi cả đêm cũng không ngủ… - Sao vậy? – Tôi nằm ngay bên cạnh, khoanh tay sau đầu hỏi lại.
191 - Em thì thấy thế này! - Tôi lên tiếng. - Hử? – Boss tỷ tròn mắt. - Chị đang nằm trong trường hợp mà bản thân có đầy đủ nguồn lực, lại là hàng độc nữa nên sẽ rất cuốn hút đàn ông, em đảm bảo xung quanh chị không thiếu gì người để ý đến chị đâu… - Thật á? - Yub! Nhưng giống lúc đi mua xe vậy… vì là hàng khủng, hàng độc nên mặc định giá sẽ rất cao.
192 Dựng xe vào bãi, tôi hớt hải chạy vào trong quán tìm Thím thì thấy ổng đang đợi sẵn. Tôi bước lại ngồi xuống đối diện và lên tiếng:- Cháu đến rồi đây! chuyện là sao vậy bác?- Àh! tui đã nhờ người điều tra ra được người có tên Heracrov mà cậu nói rồi… - Thật ạ? - Có phải người này không? - …Thím đặt lên bàn một tấm hình 4x6.
193 Vài ngày sau, sau một ngày đi chơi với Nhi thì đến tối Em bỗng có một cuộc điện thoại gọi tới. Em bắt máy lên nghe một lúc rồi quay qua tôi làm bộ mặt nũng nịu xin xỏ:- Anh!.
194 Tôi mỉm cười quyết định tha cho hắn. Vừa tháo gậy cất lại vào ba lô thì bỗng nghe một tiếng “Xoảng!” thật lớn phát ra từ bên hông căn nhà. Ngước lên nhìn thì tôi thấy bóng thằng Duy văng ra khỏi cửa sổ và lao xuống con suốt phía sau, bay theo ngay phía sau nó là Heracrov lao ra theo.
195 Ngồi dỗ dành cho Nhi nín khóc thực là một việc khó khăn và cũng thêm phần đau lòng nữa. Tuy vậy nhưng tôi lại cảm thấy rất hạnh phúc vì mình là người duy nhất có thể biến một cô nàng cá tính mạnh mẽ, từng một thời gánh cả trường như Nhi lại chịu nhõng nhẽo, chịu để cho tôi che chở như mọi cô gái khác.