41 Cô nhìn rồi cười nhẹ nói : _Trên máy bay khi dùng bữa ,tôi thấy anh để đồ ăn nguội rồi lát lại bỏ đi không đụng đến mà những người bảo vệ anh cũng không biểu hiện gì thì đã thể hiện rõ đó là thói quen của anh, tôi đoán đúng chứ ? Anh bất ngờ vì đó giờ ngoài người mẹ của anh thì hầu như không ai biết cả.
42 Lát sau , bánh cũng chín , cô ráng ngồi dậy nhưng thiếu chút nữa là khụy xuống bởi tê chân. May là phản xạ nhanh nên cô vịn tường kịp. Nhích từ từ bước , cô nhìn đồng hồ , thoáng chút lo lắng ' Anh chưa về sao ?''.
43 Anh khẽ nhép môi ‘ Không ai ngăn cản được Hàn Nguyên ta đâu ?’’. Con cún nhìn về phía con người lạnh lùng kia mà lộ vẻ mặt ngán ngẩm. Bởi bên ngoài lạnh lùng nhưng bên trong thì không phải , vừa khùng vừa điên vừa ….
44 Anh bỏ ngay chén cháo dở dang và lấy nước súc miệng ngay. Vì thói quen ăn uống của anh rất cao nên đồ ăn phải ngon và chất lượng. Cũng vì thế nên anh tự học nấu ăn để an toàn cho bản thân.
45 Hôm sau , trời vừa hửng sáng , cô gái trên chiếc giường bừng tỉnh. Chớp đôi mi dài để thích nghi ánh sáng vươn nhẹ đôi vai rồi ngồi dậy. Cũng như bao người , mái tóc cô rối bù xù cùng quần áo sộc sệch, che miệng ngáp to rồi cô rời khỏi giường.
46 Anh và cô quay sang nhìn , cô hơi bất ngờ vì vị khác này , bước vô im lặng rồi chợt mang tới dãy âm thanh hỗn độn này vào đây ! Anh thì tỏ vẻ bất ngờ , chuẩn bị nói gì thì bị cướp lời:_Hàn Nguyên ! đấy là ai ? tại sao , ai cho anh quyền cho con gái vào nhà ? tại soa , chỉ có em mới được bước vô nhà này thôi , còn lại biến hết !Đôi mắt trong veo của cô gái kia hiện lên sự tức giận , anh lên tiếng :_Tôi lấy quyền của một con người được chưa ! Mời cô rời khỏi đây !Rồi một giọt nước mắt rôi trên đôi gò mà gầy gò của cô gái kia làm cho cô xót xa , đôi chân không tự chủ được mà bước đến , anh kêu tện cô nhưng cô không nghe.
47 Đấy là sự việc mà 2 tháng qua Song Lam phải trải qua ! Giờ chúng ta quay về với thực tại nhé !Nó và anh dần dần thân nhau hơn nhưng nó luôn giữ đứng khoảng cách vì nó biết , bản thân nó đã làm rất nhiều sai trái và đối xử không tốt với cô.
48 Taxi dừng tại cửa hàng lưu niệm, nó bước xuống trả tiền rồi cất bước đi vào ! Cơn gió chợt thoáng qua làm mái tóc của nó cũng bị cuốn theo , người đi đường nhìn một cách ngây dại.
49 Một mình trên đến sân bay , nó qua vài lần kiểm sát xong rồi kéo đồ lên máy bay ! Chọn toa bình thường xong rồi ngồi xuống. Khẽ nhắm mắt rơi vào giấc ngủ say , nó qua mệt mỏi rồi nhỉ ? Sau vài tiếng , bị đánh thức bởi vị khách tốt bụng , nó mỉm cười cám ơn rồi xuống sân bay.
50 Nó cẩn thận đỡ cô xuống , đứng dậy thoải mái như nhà mình và nói :_Hàn Nguyên , nước ở đâu ?Anh nhìn nó trả lời theo phản xạ :_Đi thẳng quẹo phải là tớiNó nháy mắt ra dấu Ok rồi đi vào lấy , nó từ sau bếp vọng lên :_Hai anh chị uống táo hay dâu em đem lên ?Cô nhìn anh , anh hiểu ngay vì ở cạnh cô bao lâu đương nhiên anh hiểu chứ :_Táo !Nó lại vọng lên :_Em lỡ chặt dừa rồi uống đỡ nhá !Cô đơ mặt , cười xuề xòa với anh , anh lắc đầu nhún vai , đúng là song sinh nhưng không phải là giống nhau hoàn toàn.
51 Dừng đôi chút về cô nhé. Mình sẽ quay lại nhỏ và cậu một chút nhé. Và trong thời gian trước đó thi2 cô cậu này đã là một cặp. Diễn biến thế nào thì Ngoại truyện sẽ nói đến.
52 Là Du Nguyên, cậu nhìn nhỏ ngây ngốc. Đôi chân sải dài bước đến trước mặt nhỏ. Nhưng có lẽ trong đôi mắt nhỏ giờ đây không có gì cả. Cậu cũng không ngần ngại đứng yên mặc cho mưa tạt vào người,ướt đẫm một mảng áo.
53 Qúa khứ mọi chuyện, nhỏ và cậu Hôm ấy, buổi sáng nắng mai tuyệt đẹp. Nhỏ và cậu đã phải đối mặt với sóng gió và thử thách. Chuyện nhỏ và cậu thích nhau ngầm đã sớm được mọi người biết và cô cũng biết khi chat vs nhỏ qua mạng.
54 Nhỏ chợt quay sang nói, giọng hơi trầm :_Du Nguyên anh mau đứng lênCậu không nhìn mà đáp:_Anh xem cho cô ấy đãNhỏ dần phát cáu :_Anh. . được ,anh cứ xem đi rồi sáng mắt.
55 _Tôi chưa từng sai ,Thần Nam_Cậu chưa từng sai nhưng bây giờ, cậu đã sai một cách nặng nề !Nhất bảo nhìn anh em cãi nhau thì liếc nhìn cậu :_Du Nguyên cậu mau can đi_Phải đó !Mọi người ồn ào cãi vả nhưng trong đầu nhỏ thì trống rỗng, còn trái tim thì đau đớn.
56 Nhỏ khoác tay Kun xong lí lắc nói :_Hai , lát xuống canteen mua đồ ăn sáng cho em nhá ! Em chưa ăn sáng !Kun nhìn nhỏ nói xong hỏi:_Em không giận hai chứ ?Nhỏ nghe xong liền đùa giỡn thúc vào tay Kun rồi cười tít mắt:_Sao lại phải giận ! Dù gì cũng khó xử cho anh và cả em! Nếu em không gây rối thì anh cũng không bị kẹt giữa như vậy đâu ! _ừ_Mà hết tháng này.
57 Cậu chợt buông Kỳ Như ra rồi đứng dậy mở cửa, xoa đầu ảo não vì không biết ai đến. Vừa mở cửa cậu đã ngạc nhiên _là Thần Nam,một người ít nói ,trầm tính ít cúp học mà giờ lại cúp học đến đây.
58 Nhỏ đưa bàn tay lên bấm chuông ,chưa tới 1 phút cửa đã tự mở. Nhỏ đi dọc lối vào nhà, nhà nhỏ to lắm chứ ! Nhưng bên trong ngôi nhà to ,kiêu sa ,lộng lẫy là gì?.
59 Tiếng bước giày vang lên và bà vú cúi đầu :_Chào cậu chủ!Nhỏ dường như không nghe thấy và cũng giả vờ như không có ai bước vào nhà , hắng giọng nói :_Con đi trước! Lần sau con lại tới.
60 Nhân viện chưa đợi chờ mà theo bản năng trả lời:_Thưa quý khách ,hàng đó trưng bày nên không thể bán được !Nhỏ gật đầu rồi chuẩn bị rời đi. Một tiếng nói trầm ấm cất lên :_Tôi tặng cô nhưng có điều kiện !Nhỏ quay lại nhìn, còn nữ nhân viên thì liền lên tiếng :_Cậu chủ ,đó là.