61 Nhỏ đi ra cổng nhưng không mở ,nhỏ đi trần ra ngoài không ô cũng chả giày dép. Nhỏ cố giữ bình tĩnh rồi nhìn về Kun : _Anh về đi _Tại sao thấy anh hai lại tránh ? _Em.
62 Từ lúc nhỏ ngất đi khiến ai cũng lo lắng,cứ thay phiên nhau mà chăm sóc nhỏ, chỉ mong sao nhỏ sớm tỉnh lại. Thời gian cứ trôi và gần một , hai giờ sáng nhỏ mới tỉnh.
63 Nhỏ cứ khóc nấc lên, mái tóc giờ đã rối lên. Miệng nhỏ gào thét , tay thì cứ đánh vào lồng ngực ủa Kun. Nhìn nhỏ thế này mà mọi người xót xa. Ngoài cửa Nhất Bảo chợt lên tiếng :_Phải chăng ,đó là giới hạn của Phàm ?Ken nghe câu hỏi rồi lắc đầu:_Cầu mong đó không phải là giới hạn của chị ấy_Tại sao_Nhất Bảo chớp mắt ngạc nhiên _Vì còn nhiều chuyện mà Phàm phải đối mặt_Thần Nam nhẹ nhàng giải thíchTiếng thở dài vang lên , Nhất bảo vỗ vào vai anh ý nói xuống lầu.
64 Nhỏ nhìn về phía trước _là nơi mà ngày nào nhỏ cùng Du Nguyên ôn bài , là nơi mà cả hai cùng chơi đùa bên nhau. Nhưng giờ đã không còn gì, nhỏ hít một hơi mạnh rồi đi lại nơi đó.
65 _Em muốn kể anh nghe vì em muốn những nơi chúng ta ngồi , những nơi ta đi đều gắn liền một câu chuyện ,một kỉ niệm. Dù cho nó có buồn hay vui thì chúng cũng sẽ khắc sâu trong lòng và nỗi nhớCậu nhìn nhỏ rồi im lặng.
66 _Tiểu Phàm ,tụi này biết cậu sốc thế nào nhưng tụi này vẫn phải nói. Dù Song Lam đã đi nhưng cậu vẫn còn bọn tớ nữa , đúng chứ ? Chị em chúng ta luôn là một nhà , vui buồn gì hãy cùng nhau chia sẽ , biết chứ ? Lúc cậu vui chúng tớ sẽ nở nụ cười ,lúc cậu buồn chúng tớ sẽ an ủi cậu Nhỏ nghe mà rơi lệ , nhỏ ôm chầm lấy cô bạn ấy.
67 Nhỏ bước đến phòng giám thị thì nghe tiếng gọi :
_Em làm bài xong chưa Phàm?
Nhỏ quay sang ,thì ra là thầy giám thị. :
_Dạ rồi, mà thầy có thấy ai tìm em không ?
_À có ,có cô Kỳ Như gì đó nói là muốn gặp em
Nhỏ gật đầu rồi đi lên lầu , bước đi từ từ vì nhỏ biết có người đã đi theo nhỏ, nhỏ khẽ cười.
68 Nhỏ nhìn bóng cậu khuất rồi mới rơi lệ và lúc giọt lệ vừa rơi cũng là lúc tình yêu của nhỏ dành cho cậu đã vỡ _mãi mãi không thể ghép lại được. Cũng phải thôi các cậu , Phàm đã quá thương tâm rồi ,đúng chứ ? Nhỏ ngồi đó một lúc đến khi cửa mở tung ra là anh và Kid.
69 "TÀ ĐA " Đã tới chương 70 rồi ! Tác giả cũng cám ơn các bạn đã quan tâm truyện và theo dõi truyện. " XIN CÁM ƠN ".
Có vài độc giả chắc cũng thắc thắc về tác gỉa nhỉ ?
_Tên : Nguyễn Thị Khánh Ngân
_Nick name : Mèo mập ,mèo ú ,mèo bụng mỡ, meo meo, mèo điên
_Ngày chào đời :01-07-2002
_Nặng : 50 kg (có béo không nhỉ ??)
_Cao : 1m52
_ Cung hoàng đạo : Cự giải
_Màu sắc: hồng ,trắng , xám
_Con vật yêu thích : Mèo, chó con
_Idol: Khởi My , Miu Lê , Thùy Chi ,.
70 2 phút sau ,Kid mở cửa vào :
_Vết thương thế nào rồi ?
_Không nặng lắm đâu anh Kid
Kid thở dài , ngồi thằng xuống đất, nâng chân nhỏ lên một cách nhẹ nhàng :
_Thần Nam,mở thuốc ra giùm anh !
Anh im lặng nghe theo.
71 Quay lại chuyện của cô và nó nhé ! Nếu quên các bạn đọc lại chương 51 nhá !
Hàn Nguyên nhìn cô , hình như đã phát hiện gì đó. Và đúng như anh nghi ,chiếc lược vừa chải xong là cô chao đảo nghiêng người té xuống.
72 Cô ngất đi , may là có anh đỡ. Nó rối trí chuẩn bị tháo giày ra thì :
_Cô mau thay đồ nhanh đi ,mang theo chút tiền cùng giấy máy bay nữa. Nghi Nghi sẽ đưa cô đi , nhanh
Nó hoàn hồn đáplại :
_Chị tôi nhờ vào anh vậy !
Nó nói xong liền vào nhà thay đồ.
73 Các bạn ,từ lúc này thì Kỳ Như đã bại lộ và Du nguyên đang tìm Phàm
Kid bắt đầu thuật lại mọi chuyện và cứ ngỡ khi nghe xong nó sẽ hét toáng lên hay văng tục câu nào đó nhưng không ,
_Được , mau đưa em về
_Em không tính gì hết sao mà đòi về nhà ?
Nó bình tĩnh đáp nhưng đôimắt sắc bén :
_Em có nói là về đâu à ?
Ken nãy giờ im lặng nghe vậy liền nói:
_Không lẽ chị muốn tới nhà Du Nguyên?
Nó im lặng rồi đi vào xe , nó ngáp dài vì mệt mỏi.
74 Nhìn bóng lưng tức tối của Kỳ Như rời đi , nó hả hê ngả lưng về sau ghế khép hờ mắt. Phong thái của nó làm cho cậu nhíu mày:
_Cô về đây không sợ bị lộ sao ?
Nó vẫn khép mắt ,hờ hững đáp:
_Tôi xuất hiện ở thân phận SONG NHẠC
Cậu bỗng dưng cảm thấy sợ nó , e dè hỏi :
_Vậy.
75 Nó rời trường với sự lưu luyến không ngừng. Ra khỏi trường nó vẫy một chiếc taxi rồi rời đi , vào xe nó nhấn điện thoại :
_Alo ,Hàn Nguyên à
_Tôi đây
_ANh nói với chị tôi là Bạch Phàm vẫn khỏe ,3 ngày nữa tôi về.
76 Nó cảm thấy tò mò tính đi lên thì phát hiện một tiếng động, nó quay sang về phía một căn phòng. Côp giữ bình tĩnh nó đẩy cửa vào. Đập vào mắt nó là căn phòng màu trắng tao nhã , gió thổi lùa qua màn làm bay phất phới.
77 Ăn Nhiệt nói một cách nhẹ nhàng nhưng mang đầy sự xem thường và bình thản. Mi Nô tức giận , bỏ ngày bộ dạng nhu mì. ngước nhìn An Nhiệt :
_CẬU ĐỨNG ĐÓ, ĐÚNG ĐÓ.
78 An Nhiệt đứng lặng nhìn Mi Nô. Đôi mắt khép hờ suy nghĩ những gì mà Mi Nô nói , thật sự cậu chưa thông. Mọi chuyện đến quá đột ngột , mặc dù vẻ ngoài cậu bình tĩnh nhưng bên trong đã bị khuấy động không ít.
79 Nhỏ nhìn theo bóng của An Nhiệt rồi bần thần. Nhỏ suy nghĩ rất nhiều thứ , về tình yêu , về gia đình , về cuộc sống. v. v nhỏ mệt mỏi về mọi thứ. Đang suy nghĩ thì nhỏ chợt nghe ai đó gọi tên mình , rồi chưa gì đã thấy MI Nô đi vào :
_B
.
80 Sau thời gian chưa viết nên tác giả sẽ viết tên không xưng anh hay cô v. v. v
Nhìn bóng dáng An Nhiệt rời đi , Bạch Phàm cũng chả thiết tha nhìn nữa.