81 Nghiêm Lương Hùng si mê sắc đẹp, đặc biệt ưa thích người có vóc dáng yểu điệu như Hàn Tĩnh Y, dung mạo non nớt ngọt ngào. Tự nhiên Hàn Tĩnh Y vui lòng thuận theo, nắm chặt lấy người có tài nguyên xuất sắc, ngược lại cũng tạo ra một ít tiếng tăm.
82 "Tôi thật sự không thể uống, dị ứng với cồn, một ly đã say. . . "
"Uống một chút thôi!" Rõ ràng Nghiêm Lương Hùng rất bất mãn việc cô từ chối.
Không thể uống rượu? Vậy thì đúng rồi! Người phụ nữ này uống say, sẽ dễ sắp xếp hơn nhiều.
83 "Một ly rượu, có được không? Tôi chỉ có thể uống một ly. . . " Vân Thi Thi cẩn thận nói.
Nghiêm Lương Hùng yêu thích chính là biểu hiện miễn cưỡng non nớt của cô, thoải mái cười to nói: "Được! Một ly thì một ly, phải một hơi uống cạn, không được uống từng ngụm!"
Vân Thi Thi khẽ cắn răng, quyết tâm, bưng ly rượu tây được đổ đầy trước mặt lên uống một hơi cạn sạch.
84 Giới giải trí chưa bao giờ thiếu kiểu nam nghệ sĩ đẹp trai, nhưng mà ở trong một nơi dơ bẩn phức tạp như vậy, nếu như không hiểu được chút thủ đoạn, đi tranh đi cướp, sớm muộn gì cũng bị đào thải.
85 àn Tĩnh Y có nằm mơ cũng muốn đóng vai nữ chính! Tuy cô ta làm nghề hơn một năm, gia nhập nghề cũng coi như thời gian dài, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Vương!
Thậm chí, người thật còn đẹp trai chói lóa hơn so với trong tạp chí!
Hàn Tĩnh Y không uống nhiều rượu nhưng lại cảm giác mình say rồi.
86 "Tinh Trạch. . . "
"Đừng gọi tôi là Tinh Trạch, tôi và cô rất quen nhau sao?" Cố Tinh Trạch lạnh nhạt liếc mắt nhìn cô ta.
Nghiêm Lương Hùng cũng không biết nên để mặt mũi ở đâu, lập tức dùng ánh mắt ra hiệu, Hàn Tĩnh Y vội vã bưng ly rượu lên kính: "Xin lỗi! Tinh.
87 Lúc nãy cô ta có uống chút rượu, nên hơi say, Cố Tinh Trạch lại ở bên cạnh nâng cao giẫm thấp, tự nhiên tâm tình cô ta rất không thoải mái, đặc biệt là bị nam thần trong mắt mình hạ thấp, dựa vào việc kính rượu, cô ta dứt khoát hành động.
88 Hàn Tĩnh Y lại càng thấy khó chịu hơn, ở bên cạnh mở miệng nói: “Hừ! Tôi có chỗ nào không sánh được với người phụ nữ ti tiện kia, tôi thấy nhất định cô ta là hồ ly tinh chuyển thế, trời sinh mê hoặc đàn ông.
89 "Là tôi đang giải vây giúp cô. " Cố Tinh Trạch nói như chuyện đương nhiên.
"Cô nhất định là người con gái rất hiểu chuyện?" Cố Tinh Trạch nhìn cô, đột ngột nói: "Vừa rồi chắc chắn chịu uất ức rất lớn, nhưng không thấy cô chảy một giọt nước mắt.
90 Đầu óc Vân Thi Thi mơ hồ, cô cũng không quen biết người đàn ông trước mắt.
"Ông là ai?”
Nụ cười trên mặt Lý Hàn Lâm không đổi, tiến lại gần cô nhẹ giọng nói: "Cậu Vân ở trên xe chờ cô.
91 Trên ghế lái, đôi mắt thâm thúy của Mộ Nhã Triết vẫn nhìn về phía trước, tay cầm lái không khỏi siết chặt.
Chạy như bay trên đường, ngoài cửa sổ xẹt qua cảnh đêm mập mờ.
92 Anh cũng không hiểu, tại sao anh lại mất khống chế? Anh chỉ biết tim mình như bị vật gì đó hung hăng xé. Hôm nay, anh căn bản không cách nào ức chế lửa giận, xen lẫn với không chịu thừa nhận những thứ như ham muốn, ghen tị, không cam lòng.
93 Còn chưa kịp đợi cô chuẩn bị tinh thần phòng bị, người đàn ông bước một bước dài, đem cô ép tới góc tường, thân hình cao lớn đem cô bao vây trong bóng tối, giam cầm cô vào góc tường, không thể chạy thoát, cũng không thể lui được.
94 Trong giới giải trí, giống như cô phô trương sự lẳng lơ, giao du giữa đám đàn ông, một lòng nhớ tới mơ ước gả vào nhà giàu có, thậm chí không tiếc dắt con đi lập gia đình, có quá nhiều.
95 Cho dù là cha ruột, cậu cũng nhất quyết không cho phép mẹ mình gặp chút uỷ khuất nào.
Cho dù. . . Đời này không nhận nhau, không gặp lại!
Mộ Nhã Triết ngây ngẩn, trong lúc nhất thời, còn chưa tỉnh hồn lại.
96 Vân Thi Thi nhìn chén nước đường đỏ được bưng tới, vô cùng cảm động nói: "Hữu Hữu thật ngoan!"
Uống nước đường đỏ, Vân Thi Thi đi nghỉ ngơi sớm.
Bây giờ trong lòng cô rất loạn, hốt hoảng lo sợ, nhưng không có chỗ thổ lộ.
97 Hành động của cậu, lập tức khiến hội đồng quản trị nổi giận.
Một thương hiệu chuyên cung cấp đồ chơi hàng hiệu, lại đi đầu tư một bộ phim điện ảnh thanh xuân, quyết định này dù sao cũng hơi không thể tưởng tượng nổi.
98 Người kia vừa nghe lại càng vui vẻ: "A! Chỉ dựa vào cô là một sinh viên đại học không chút tiếng tăm, Cố Thiên Vương là nhân vật thế nào? Đừng có mù quáng muốn trèo cây cao.