1 Dành tặng Maggie
Người bạn đầu tiên và tốt nhất của Jack Reacher ở Hoa Kỳ
Chương 1
Thứ Sáu. Năm giờ chiều. Có thể là thời điểm khó khăn nhất để di chuyển qua một thành phố mà không bị ai nhìn thấy.
2 Gã đàn ông trong chiếc minivan bấm nút bộ phận điều khiển từ xa trên tấm che nắng và cánh cửa nhà để xe cuốn lên. Gã lái xe vào bên trong và lại bấm nút, cánh cửa hạ xuống phía sau gã.
3 Viên phụ tá văn phòng công tố hỏi, "Rosemary Barr là ai? Hắn có vợ rồi à?"
Emerson nhìn quanh căn phòng. "Trông không giống như vậy. "
Viên chỉ huy đội đặc nhiệm SWAT hỏi, "Định tự tử à?"
Emerson lắc đầu, "Hắn phải nốc hết mớ thuốc ấy, với nguyên chai Jack Daniel nữa.
4 Chương 2
Reacher đang trên đường đến với họ vì một người đàn bà. Ông ta đã qua đêm thứ Sáu ở South Beach, thành phố Miami, trong một câu lạc bộ salsa, với một cô vũ nữ đến từ một du thuyền.
5 Reacher nghĩ, Vinh dự cho tôi quá. Bà nhân viên tiếp tân ghi tên của ông lên tấm thẻ vào cửa dành cho khách và luồn nó vào một chiếc vỏ plastic. Ông kẹp nó lên áo và đi tới chỗ thang máy.
6 Chương 3
Reacher xê dịch, tựa lưng vào cánh cửa sổ và quay nghiêng để nhìn xuống quảng trường. Và để khỏi nhìn thấy khán giả của mình.
Ông hỏi, "Có phải cuộc nói chuyện này được bảo mật không?"
Helen Rodin đáp, "Có.
7 Chương 4
Reacher thuê phòng ở một khách sạn trong khu thương mại tên là Metropole Palace, nằm cách đường số Một hai khối phố về phía Đông, gần như cao ngang khu phố mua sắm chính.
8 Reacher nói, "OK, vậy là đủ rồi. "
Bellantonio nói, "Rất tốt, phải không?"
"Vụ tốt nhất mà tôi từng được thấy. "
"Tốt hơn cả trăm nhân chứng.
9 Gã quay người xua đồng bọn ra cửa. Chúng đi thành hàng một và len lỏi giữa bàn ghế. Giày chúng gõ lóc cóc trên sàn gỗ. Con nhỏ Sandy lẽo đẽo theo sau.
10 Chương 5
Reacher thức giấc lúc sáu giờ. Tắm bằng nước lạnh, khá lâu, vì căn phòng nóng. Nhưng áo ông đã khô. Nó cứng như bìa, và vẫn còn giữ đúng cỡ.
11 Ông quay cửa kính xuống. Làn đường bên tay trái của họ sạch sẽ và phẳng phiu, nhưng khoảng phân cách nơi họ đậu xe lại phủ đầy đá dăm, rác và bụi do những chiếc xe chạy ngang phủ lên nó từ nhiều năm.
12 Chương 6
Reacher đi thang máy lên tầng trên cùng của tòa cao ốc kính đen và tìm thấy một cầu thang bảo trì dẫn lên sân thượng. Ông chui ra qua một căn buồng bé tí bằng kim loại hình tam giác bên cạnh bồn nước và thiết bị vận hành thang máy.
13 "Cô nàng đó và bốn tên kia được một gã bạn của họ tên là Jeb Oliver điều động. Hắn trả cho mỗi người một trăm đô la. Tôi nghĩ là hắn được năm trăm cho riêng phần mình.
14 Chương 7
Căn phòng được sưởi nóng quá mức. Thậm chí có thể nướng chín gà trong phòng. Một cửa sổ rộng có rèm lá sách trắng đóng lại che ánh nắng. Chúng sáng lên khiến căn phòng chìm trong một ánh sáng dìu dịu.
15 "Trong trường hợp tôi bị bắt. "
"Ông sẽ bị bắt. Tôi sẽ biết là ông thực hiện chuyện đó. "
Reacher mỉm cười, "Cô khai tôi ra à?"
Helen đáp, "Tôi sẽ phải làm thế.
16 Chương 8
Reacher thức dậy lúc bảy giờ sáng rồi đi ra ngoài xem có đuôi không, và tìm một tiệm tạp hóa. Ông đi quanh co trong nửa dặm mà không thấy có ai đi theo.
17 Chương 9
Reacher không đến phi trường. Ông biết không nên làm thế. Giới chức quân sự cao cấp phải ngồi máy bay loại nhỏ rất nhiều, cả loại cánh cố định lẫn cánh quạt, và họ không thích thế.
18 Ông đáp, "Anh thuê một căn phòng không xa đây lắm. Anh sẽ loanh quanh đây thôi. "
Bà đáp, "OK. "
"Trừ phi anh vào tù rồi. "
Cô bồi bàn quay lại và họ gọi đồ tráng miệng.
19 Chương 10
Reacher đang ngủ trên giường trong căn phòng số 310 ở khách sạn Marriott. Ông nằm ngửa, như một người chết. Ông và Hutton đã trò chuyện quá lâu trong quán cà phê đến nỗi bà suýt muộn cuộc hẹn.
20 "Tại sao?"
"Hắn giết cô gái tối hôm qua. Gã lớn tuổi quá già và có vẻ như Charlie rất nhỏ con. Và chứng cứ vật lý cho biết rằng đó là một cú đấm tay trái.