41 - Nghe nói hình như là bị ngã từ cửa sổ trên tầng bốn xuống.
- Chính là căn phòng bị ám đó phải không?
- Thảm thật.
- Tôi đã bảo mà, lời đồn là có thật mà mấy người không tin.
42 Nơi Zumy được đưa vào là một tòa khu cho khoa nghiên cứu y học. Từ bề ngoài nhìn vào không khác gì những tòa nhà khác. Nhưng khi cô Thầu đi đầu đẩy cửa vào, bên trong lại là thế giới hoàn toàn khác.
43 Trên đường đi về, tôi có ghé qua quầy tạp hóa của trường. Mua ít lon nước và mấy vật dụng cá nhân, cà thẻ cũng không tốn bao nhiêu điểm.
Bật nắp một lon trong đó uống trước, tôi mới nhấc bước về ký túc xá.
44 Tôi và Sarrchi thống nhất với nhau, mùng một tháng sau sẽ cùng nhau tới chỗ KanSai học trưởng giúp làm nhiệm vụ. Vì vậy trong thời gian này, hầu như tôi chẳng thấy bóng dáng cô nàng đâu.
45 Tôi rõ ràng thấy được, một tia khí đen từ vết cắt do đoản kiếm của tôi đâm vào người Sandy toát ra.
Nhíu mày nghi hoặc, ngay tức khắc tôi lùi lại ra sau mấy bước.
46 Tôi có chút ngạc nhiên nhìn Demon, thầm nghĩ chẳng nhẽ "nó" cũng biết chọn người? Nhưng dù sao, Demon không bị gì là tốt rồi, nếu không nói cậu ta còn rất tiêu sái đi nghiên cứu cửa sổ kia.
47 Tiếng động rất nhỏ, nếu không để ý kỹ chưa chắc đã nghe thấy.
Tôi bình tĩnh nhìn Sandy, nhấn vào nút mật âm trên hệ thống. Đây là trong lúc vô tình tôi phát hiện ra trong khung đối thoại, vẫn chưa thử nghiệm.
48 Nói cách khác, những việc mà tôi và Demon đã đối phó với Sandy hay như bản thân cô ấy bị biến thành hình dạng như vậy. Sandy đều rõ ràng tỉnh táo.
Này cũng quá tra tấn tinh thần rồi!
Tôi không tiếng động vỗ vai an ủi, Sandy như không cảm giác được, đầu vẫn chôn vào đầu gối, chỉ có giọng nói giống như máy móc phát ra: “Trước khi hai người đến, tôi tận mắt nhìn bản thân từng chút từng chút bị ăn mòn, không cảm thấy đau đớn, chỉ thấy trống rỗng và kinh hoảng.
49 "Thôi làm nhanh lên, thời gian không còn nhiều. " Demon nhìn đồng hồ trên tay, thu hồi lại cây thương.
Tôi nhìn theo động tác của Demon, bất chợt hỏi: "Cây thương của cậu có tên không?"
"Có!" Demon nhìn tôi gật đầu, sau đó liền thẳng chân đá cửa.
50 Khoảng cách từ khu lớp học về phòng ký túc không quá xa, xuống tầng một còn đi qua một khu căng tin. Tôi rất ít khi xuống căng tin mua đồ, trừ lúc buổi trưa sẽ có thời gian ăn trưa, nhưng thể chất của tôi ăn gì cũng như nhau cả, nên đại đa số tôi đều về phòng ăn đồ Ruby nấu thuận tiện nghỉ ngơi.
Thể loại: Đam Mỹ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 15