21
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Kiều Lưu đứng yên bất động, y nhìn Chu Tử Chu, thần sắccó chút không rõ ——
Y nhớ tới một chuyện trước đây.
22
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Tại văn phòng chứng nhận học bổng.
“Bạn học nào muốn thông qua, phải ở trên bảng đăng kí ghi rõ tình huống trong gia đình.
23 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Động Bàng Geii
.
24 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Động Bàng Geii
.
25
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Đồ hoạ trong game rất đẹp, mái ngói đỏ thẳm cùng dây thường xuân trải rộng trên khắp tường thành, tranh vẽ được treo trên vách tường rất sinh động, quả thật là rất hấp dẫn với các em gái, cho nên có rất nhiều thằng con trai đều đổ xô nhau chạy vào trong game dựng cờ hiệu, thật ra chỉ là muốn gạ mấy em gái mà thôi.
26
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Buổi trưa ngày hôm sau Chu Tử Chu không có ăn ở trường, vừa tan học liền trực tiếp tham gia buổi gặp mặt của đồng hương với nhau.
27
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Yêu đương ở đại học hay là chia tay chia chân gì đó quả thật đều chỉ tựa như cơn gió, rất chóng vánh, sau khi buổi tiệc kia qua đi, Ninh Ngưng liền nhờ Phương Tình tìm Chu Tử Chu ra ngoài mấy lần, thế nhưng lần nào Chu Tử Chu cũng đều lấy lí do bận học để từ chối.
28
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Giọt nước bắn tới trên mặt Chu Tử Chu.
“Cậu làm gì vậy hả, đừng nghịch nước nữa. ” Chu Tử Chu lau đi mấy giọt nước bị Kiều Lưu vẩy tới, tuy rằng nước là nước lạnh, thế nhưng cậu chẳng hiểu tại sao lại cảm thấy giọt nước lưu lại trên mặt mình có chút nóng bỏng.
29
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Sau khi vũ hội giáng sinh chính thức được hạ màn. Đêm đó, trời đổ mưa tuyết, đèn đường cũng đã được bật, ánh sáng nhàn nhạt bao phủ lấy từng dãy phòng học cùng với khu hoa viên nhỏ trong học viện, có một chút kì ảo.
30
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Hội học sinh mở cuộc họp ở giữa trưa tại phòng phát thanh, nói là sau khi vũ hội giáng sinh qua đi, vẫn còn một ít vấn đề cần phải xử lý.
31
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Trong bệnh viện nhốn nháo vô cùng. Chu Tử Chu và Trì Vọng đi lên tầng thứ tám, liền nhìn thấy một người ở ngoài hành lang đi tới, Vương Thuỵ cầm thuốc lá vẫn chưa đốt ở trên tay ném vào thùng rác, đi về phía trước vài bước, vỗ vai Chu Tử Chu: “Tôi vừa nhận được tin nhắn của cậu liền chạy tới đây.
32
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Tàu điện ngầm vùn vụt vượt qua, Chu Tử Chu ở trạm tiếp theo liền đi xuống, trong đầu trống rỗng đứng ở đó không nhúc nhích, thật lâu mới đi ngược trở lại về trường học.
33
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
“Cậu ấy không có bệnh, cậu có thể đừng nói cậu ấy như vậy không. ” Tâm trạng của Chu Tử Chu vốn đang nôn nao, nghe câu này xong, lại không nhịn được nhíu lông mày.
34
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Chu Tử Chu cũng không phải là một tên ngốc thật sự. Thậm chí, cậu cũng từng trải qua tình cảnh như hiện tại.
35
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Chu Tử Chu cảm thấy rất xấu hổ, ngửa đầu nhìn trời, lại không dám nhìn Kiều Lưu, nhỏ giọng giải thích: “Cái cái cái, cái này, thời tiết này có chút lạnh ấy mà.
36
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Hợp đồng giấy trắng mực đen, bên A là Kiều thị, bên B là Chu Tử Chu. Trang cuối cùng còn có chữ kí của Chu Tử Chu cùng với chữ kí của ba Kiều Lưu, đột nhiên đập vào đáy mắt Kiều Lưu.
37
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Kiều Lưu ở đầu dây bên kia hô hấp rất nhẹ, nhưng lại rất lạnh. Chu Tử Chu không có cách nào từ tiếng hít thở đều đặn ấy tìm ra tâm tình của y, cũng không biết y nói câu này là có ý gì.
38
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Kiều Lưu không nghe thấy câu trả lời, cũng chẳng quan tâm, vốn là y cũng chỉ đang tự lẩm bẩm một mình. Y mở to đôi mắt có chút chua xót của mình ra, lại nhìn đồng hồ treo tường.
39
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Chu Tử Chu đi vào thang máy, lại bị mấy người vội vã khác chen vào, vừa vặn đem Lương Mạt và Kiều Lưu tách ra.
40
Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
“Cậu —— A. ” Kiều Lưu trợn tròn hai mắt, còn chưa kịp nói gì môi đã bị Chu Tử Chu chặn lại. Y không dám tin, thật sự rất kinh hoảng, hai tay theo bản năng níu lấy Chu Tử Chu.