41 Chương 40: Mưu lược Tối đó, thứ sử Lương Châu, Chu Phưởng đại tướng quân,ngay tại lều lớn trong quân bên bờ sông Độn Dương, mở yến tiệc khoản đãi chúng ta.
42 Chương 41: Vượt song Màu đỏ của mặt trời từ tầng tầng đám mây chiếu rọi ra, sắc xanh màn trời vô cùng trong suốt. Từng đàn chim trắng xám bay lượn đầy trời, tiếng hót thanh thúy làm cho lòng người phấn chấn.
43 Chương 42: Tình ý Chỉ nghe thấy tên lính kia hô nhỏ một tiếng, hai chúng ta song song ngã vào đám đất đá trên bãi sông. Còn chưa chờ hắn có bất kỳ động tác nào, dao găm trong giày của ta đã áp sát ngực hắn.
44 Chương 43: Đỗ Tăng Ánh lửa như một mũi đao nhọn, cắt rời rừng cây vốn sâu và đen. Ta còn chưa đi ra cánh rừng, đã nhìn thấy lửa đốt đỏ rực một góc trời.
45 Chương 44: Giật mình Tình thế xoay chuyển thật sự rất nhanh!Ta không nhịn được run giọng ghé đến bên tai Chu Phưởng, nói: “Tướng quân, đó là đồ đệ của ta, Hoắc Dương.
46 Phiên ngoại: Lâm Phóng [ Thượng ]Nàng chạy. Trong yến tiệc ăn mừng của chấn vũ đại tướng quân Chu Phưởng, ở trước mặt tướng sĩ quan binh. Nàng cư nhiên chạy.
47 Chương 45: Phu thê Kinh Châu không có tuyết, ở Kiến Khang tuyết lại đọng dầy đến hơn hai tấc. Đèn đuốc mới lên, bóng đêm thuần hậu. Những hòn đá bên đường trống trải lạnh lẽo, dưới chân tuyết đọng dẫm lên nghe thấy âm thanh giòn vang.
48 Chương 46: Vòng tay Đầu mùa xuân hơi thở thực buốt giá, không biết có phải gió đến từ sông Tần Hoài hay không, cho nên đặc biệt thấm lạnh. Ta mở to hai mắt, bên ngoài cửa sổ mặt trời chiếu rọi tuyết trắng, lóng lánh sáng ngời.
49 Chương 47: Dạ yến Hôm sau, lại ngoài ý muốn trời trong lành. Mây trắng mỏng treo trên bầu trời xanh nhạt, trên nóc nhà có chim hót líu lo. Ta tỉnh lại vỗ vỗ cái đầu đau nhức, Tiểu Lam vừa lúc bưng nước ấm đẩy cửa vào, gió lạnh liền lọt vào trong phòng, ta không nhịn được co người rụt vào trong chăn.
50 Chương 48: Côn Ninh Khi nàng nhắc đến danh tự của ta, ngữ khí rõ ràng nặng thêm mấy phần. Ta thấy được, trong mắt nàng, tràn đầy hận ý cùng tức giận. Lâm Phóng, sư phụ cùng các tướng sĩ có liên can đều đứng dậy, đi đến khoảng trống trong phòng, hướng về công chúa quỳ xuống.
51 Chương 49: Lâm Phóng Đại trạch ở Côn Ninh này, kỳ thật đã có chút cũ xưa. Nhưng mẹ ta lại cực kì yêu thích hành lang uốn khúc mái hiên vách của nó nên cầu cha mua lại.
52 Chương 50: Mộ Dung Khải Tháng chín, ở Kinh Châu khí trời đã trở lạnh. Nhưng mà trời xanh vẫn kéo dài ngàn dặm, quan nội vẫn còn khí hậu của mùa thu thì quan ngoại* đã là đồng tuyết bao la.
53 Chương 51: Hoàng Vương gia Qua mấy ngày, lệnh cấm ở Tam vương phủ biến mất, Hoàng Vương gia có thể tự do đi lại. Chỉ là nghe Mộ Dung Khải nói, Tam vương phủ không thể ung dung tự tại như ngày xưa.
54 Chương 52: Vây săn Mùng năm tháng chạp thời tiết tốt, khí trời ảm đạm nhiều ngày gần đây đã sớm bị quét sạch, sáng sớm một ngày mùa đông lại hào quang vạn trượng.
55 Chương 53: Tri tâm Mặt trời dần ngả về phía Tây, trên sườn núi đã thổi lên kèn tập kết. Năm sáu người chúng ta bảo vệ Mộ Dung Hoàng, trở về nơi tập trung.
56 Chương 54: Quyết gãy Tại Thổ Cận đã vô cùng lạnh, vì vậy vừa nghe nói phải đi Thiên Sơn, ta như lâm đại địch, ngay tại chỗ nhanh chóng mua vài cái áo bông lớn.
57 Chương 55: Vĩnh viễn không chia lìa Khuôn mặt Lâm Phóng gần trong gang tấc, hắn lập tức buông vai ta ra, hai cánh tay chống xuống dưới nền đất. Trên người bỗng nhiên nhẹ hẳn đi, hắn xoay người ngồi ở một bên, cầm tay nâng ta dậy.
58 Chương 56: Sư thúc Ngày hôm sau ta tỉnh lại, nhìn sang bên cạnh chỉ thấy vạt áo trắng cùng cái cằm đường nét nhu hòa tinh xảo của Lâm Phóng. Nhìn chằm chằm nửa buổi vào khuôn mặt đang ngủ, trong lòng bỗng nhiên không biết phải làm sao.
59 Chương 57: Chúc Dung Thời gian chúng ta dừng lại ở Quan Ngoại, nhiều hơn so với dự tính. Một tháng tiếp theo, Lâm Phóng, ta cùng Hoắc Dương đều ở trong sơn cốc của sư thúc.
60 Chương 58: Đường về Mấy ngày trong cốc trôi qua rất nhanh, ta cùng Hoắc Dương dường như điên đảo luyện tập, đâu quản ban ngày ban đêm. Nửa đêm đang ngủ, bỗng nhiên linh quang chợt lóe, lại ra đất tuyết múa đao suốt đêm.