21 Chương 21 – GIÓ LẠI ĐỔI CHIỀU Bạch Đào vừa dứt lời, mọi người đồng loạt dồn mắt vào cổ tay Liễu Vĩnh, mỗi người một vẻ mặt. Ở vườn hoa, Chu Minh Dương đã được nghe Lâm Mị mắng nhiếc Tô Trọng Tinh và La Minh Tú, đối với chuyện nhà cỏ, hắn đoán cũng không sai là mấy, lúc này hắn nghiêng đầu, nhếch miệng mỉm cười, chà chà, khả năng là Liễu Vĩnh trúng mị dược trong nhà cỏ, nhưng không muốn vướng vào tội danh “dụ dỗ vị hôn thê của người khác”, nên cố gắng kiềm chế không ra tay với Lâm Mị, sau đó đi đến vườn hoa thì gặp và đánh ngất Bạch Đào, chuẩn bị xuống tay lại bị mình đánh động, sợ quá chạy mất, sau khi mình đi hắn lại quay lại tiếp tục giở trò? Con hầu này không muốn chọc giận tiểu thư, định tư lợi từ chuyện này sao? Gượm đã, nếu Liễu Vĩnh thực sự ra tay, dựa vào bản lĩnh của hắn, tự nhiên sẽ tìm được cách đối phó chu toàn, vì sao đến cả lời bào chữa cũng hoang đường thiếu sức thuyết phục đến vậy, thật khiến người khác khó lòng mà tin tưởng? Lâm Mị thấy Bạch Đào tố cáo vết răng trên cổ tay Liễu Vĩnh, vừa ngẩng đầu, đã thấy hắn đang nhìn nàng, tim nàng đập thình thịch, a, Liễu Vĩnh sẽ không lôi nàng ra ánh sáng chứ? Bình tĩnh bình tĩnh, không được mất tinh thần.
22 Chương 22 – TÌM RA CHÂN TƯỚNG Là đại thiếu gia? Bạch Đào trước là vui vẻ, sau lại cả kinh, tay và môi đại thiếu gia hoàn toàn lành lặn, không thể là hắn.
23 Chương 23 – ĐÔI GIÀY THÊU MỚI “Phu nhân!” Lâm Mị sững sờ, run run làn môi, không nói nên lời. Lần này, là trong họa được phúc sao? Phu nhân Vĩnh Bình Hầu ôm nàng, cười nói: “Còn gọi phu nhân gì nữa? Mau gọi mẫu thân!” Lâm Mị nhẹ nhàng quỳ lạy, nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào gọi: “Mẫu thân!” Lần này từ hôn, nàng chỉ là một cô gái yếu đuối, thực sự cũng không biết phải tính thế nào, hoàn toàn không thể đoán trước tương lai rồi sẽ lưu lạc đến đâu.
24 Chương 24 – DƯ HƯƠNG LƯỢN LỜ Phu nhân Vĩnh Bình Hầu chọn ngày hai tám tháng tư chính thức nhận Lâm Mị làm nghĩa nữ. Từ sáng, phu nhân và tiểu thư các phủ đã lục tục có mặt.
25 Chương 25 – MỸ NAM HỘ HOA Trưởng công chúa là chị gái ruột của đương kim Hoàng đế (trong trường hợp này có lẽ là chị gái cùng cha cùng mẹ luôn), tính thích náo nhiệt, hàng năm đều tổ chức một hai lần hội thi thơ hoặc hội thưởng hoa, những sự kiện đấy, tham dự không chỉ có công khanh phu nhân, thiên kim nhà quyền quý, trạng nguyên thám hoa, tài tử đương thời, còn có sự xuất hiện của công chúa hoàng tử.
26 Chương 26 – KIỀU DIỄM VÔ SONG Đến khi Chu Mẫn Mẫn trang điểm cho Lâm Mị xong, đẩy ra trước mặt phu nhân Vĩnh Bình Hầu, phu nhân Vĩnh Bình Hầu vô cùng kinh ngạc, lẩm bẩm nói: “Ôi, không hề thua kém mẹ con năm xưa!” So với Cố Khả Nhi kém chút thanh thuần, nhưng lại thêm phần kiều diễm.
27 Chương 27 – NHỮNG PHÚT XAO LÒNG Chu Minh Dương vừa đưa mắt nhìn quanh, liền đụng phải ánh mắt đắm đuối ẩn tình của Nhị Công chúa, hắn lạnh hết sống lưng, biểu tình trên mặt liền thay đổi, ra vẻ e lệ thẹn thùng xoay đầu đi, lòng thầm la hét: các vị mỹ nam bằng hữu, xin hỏi, ai có đủ bản lĩnh nhận củ khoai bỏng này? Chu Tư đưa mắt chung quanh, đã ngắm nghía các thiếu nữ xinh đẹp được mấy lượt, thu hồi ánh mắt lưu luyến khỏi Lâm Mị, nhìn thấy dáng vẻ thẹn thùng của Chu Minh Dương, hắn rùng mình nói: “Đại ca, anh…” “Nhị Công chúa sống trong cung, từ sáng đến tối chỉ nhìn thấy cung nữ thái giám, cung nữ còn đỡ, cái đám thái giám kia giọng nói the thé, so với đàn bà con gái còn ẻo lả hơn.
28 Chương 28 – BỌ NGỰA RÌNH VE Giữa mùa hạ, hương sen thoang thoảng. Chu Mẫn Mẫn lôi kéo Lâm Mị, dựa theo hương sen, đi đến hồ sen, đưa mắt nhìn quanh, không tìm thấy bóng dáng Liễu Vĩnh.
29 Chương 29 – CHIM SẺ ĐỨNG SAU Nhị Công chúa và Sử Bình Tá nhìn qua khe hở, thấy một cách vô cùng rõ ràng, gương mặt xinh đẹp của Nhậm Hiểu Ngọc có phần vặn vẹo, hết sức dọa người.
30 Chương 30 – LƯỚI GIĂNG LỒNG LỘNG Tuy là Đào Tâm bám theo Liễu Vĩnh, nhưng vì góc nhìn khác nhau, nên vì thế Đào Tâm hoàn toàn không biết Liễu Vĩnh chứng kiến cảnh Chu Mẫn Mẫn và Hoa Quận vương nói chuyện riêng trong lương đình, cũng không thấy rõ ràng cảm xúc sau đó của Liễu Vĩnh, vì thế cô ta nhanh chóng đi tìm Nhậm Hiểu Ngọc chờ trong một địa điểm bí mật, đang báo cáo thì do dự một chút nói: “Tiểu thư, Liễu Trạng nguyên và Lâm tiểu thư là trai chưa vợ gái chưa chồng, chỉ dựa vào một cái túi thơm, tối đa là tổn hại đến khuê dự của Lâm tiểu thư, khiến Lâm tiểu thư và Chu tiểu thư vốn dành tình cảm cho Liễu Trạng nguyên trở mặt thành thù, sao có thể khiến Liễu Trạng nguyên thân bại danh liệt?” “Hứ!” Nhậm Hiểu Ngọc cười một tiếng nham hiểm, một hồi lâu sau mới nói: “Đào Tâm, vậy ngươi cho rằng chuyện sẽ diễn biến thành thế nào?” Tuy Đào Tâm theo sự chỉ đạo của Nhậm Hiểu Ngọc, đã cắt đứt túi thơm của Lâm Mị, lại bắn bột ngứa vào cánh tay Liễu Vĩnh, nhưng cô ta cũng không hiểu lắm, bây giờ nghe thấy Nhậm Hiểu Ngọc hỏi thế, không kiềm chế được mà nói: “Tiểu thư, Lâm tiểu thư tuy chỉ là nghĩa nữ nhà Hầu gia, nhưng nếu làm ầm lên, không chừng Liễu Trạng nguyên sẽ không thể làm gì khác hơn là bỏ rơi Chu tiểu thư, thành hôn với Lâm tiểu thư thật, đến lúc đó tuy Lâm tiểu thư phải chịu chút ấm ức, nhưng vẫn là một cuộc hôn nhân tốt đẹp,…” Nhậm Hiểu Ngọc không ngờ Liễu Vĩnh không hề tiện tay ném túi thơm của Lâm Mị đi, mà thực sự cất túi thơm đấy vào trong ống tay áo, như vậy càng tốt.
31 Chương 31 – BỆNH MỀM XƯƠNG TÁI PHÁT Gió đêm lướt qua cành liễu. Lâm Mị dựa lưng vào thân cây, ngón cái và ngón trỏ bấu chặt đến nỗi đứt cả cành mềm. Ngực như bị chèn đầy bùn nhão, vô cùng khó chịu.
32 Chương 32 – MƠ MÀNG QUYẾN RŨ Lâm Mị đã giải trừ hôn ước với Tô Trọng Tinh, chưa hứa hôn với ai, bản thân hắn cũng chưa đính hôn, nếu bị người nào bắt gặp, cùng lắm thì sáng mai đến Hầu phủ cầu hôn là được.
33 Chương 33 – TRÍ THÔNG MINH CỦA TẢ LÊ Liễu Vĩnh ngắm hoa quỳnh, có chút xuất thần. Nếu không ngửi lá bạc hà, sẽ dễ phát bệnh, lúc phát bệnh toàn thân mềm nhũn, giống như trúng mị dược! Sao trên đời lại có chứng bệnh kỳ quái thế? Về phủ, hắn nhất định sẽ tra y thư, xem có phương pháp nào khả dĩ không.
34 Chương 34 – HOÀN BÉO YẾN GẦY Túi thơm trong tay Sử Bình Tá lớn hơn bình thường, mặt trên thêu hình quả lê, người quen của Tả Lê chỉ cần nhìn một cái là nhận ra ngay túi thơm của Tả Lê So với chuyện Tô Trọng Tinh có Tị hãn châu từ đâu, mọi người quan tâm chuyện tại sao túi thơm của cô béo Tả Lê lại ở trong tay Sử Bình Tá hơn nhiều.
35 Chương 35 – TÚI THƠM CỦA AI? Sử Bình Tá lại đỏ mặt, quả thật hắn có tráo túi thơm trong người Liễu Vĩnh, hơn nữa, hắn còn tận mắt trông thấy Liễu Vĩnh cất túi thơm của Lâm Mị, túi thơm hắn đang giữ, chính là của Lâm Mị.
36 Chương 36 – QUỐC SẮC VÔ SONG Hoa quỳnh đang khoảnh khắc nở rộ nhất, đẹp hút hồn. Cô gái vừa lên tiếng như bước ra từ giữa một đóa hoa, xiêm y màu ánh trăng khẽ phất phơ, bước chân uyển chuyển, hoa cài đầu rung rinh, giống như hoa tiên giáng trần.
37 Chương 37 – NGƯỜI TÍNH KHÔNG BẰNG TRỜI TÍNH “Ai tới cầu hôn? Cầu hôn ai?” Lâm Mị vừa nghe Bạc Hà nói xong, lòng liền hoảng hốt. “Tất nhiên là cầu hôn tiểu thư rồi! Vì vội báo cho tiểu thư, chưa kịp nghe ngóng nhà trai là ai.
38 Chương 38 – YỂU ĐIỆU THỤC NỮ “Rốt cuộc là ai cho ngươi bạc, sai ngươi nói láo?” Phu nhân Vĩnh Bình Hầu vô cùng tức giận, trừng mắt nhìn đạo sĩ tha phương: “Ngươi nói ra, ta cho ngươi gấp đôi.
39 Chương 39 – HÃI HÙNG KHIẾP VÍA “Chu huynh thích “tai vách mạch rừng” sao?” Liễu Vĩnh cười ha ha, chỉ chỉ thạch bích nói: “Thì ra đây chính là xuất xứ của cụm thành ngữ đấy!” (出处 ngoài nghĩa “xuất xứ”, còn có nghĩa “từ quan” “thôi việc” “ở ẩn”, có lẽ là Liễu Vĩnh tranh thủ cạnh khóe Chu Minh Dương vô công rỗi nghề đi nghe lén) Chu Minh Dương gập cây quạt lại, vỗ vỗ vai Liễu Vĩnh nói: “Liễu Trạng nguyên bác học, tất nhiên là hiểu biết nhiều.
40 Chương 40 – NHƯ NGUYỆT QUẬN CHÚA Sau một cơn mưa đêm, không khí trong lành, mát mẻ, ngát hương hoa. Cố nhũ mẫu và Bạc Hà dậy thật sớm hầu hạ Lâm Mị rửa mặt chải đầu trang điểm.