Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Mị Ảnh Chương 61: Đột Phá.

Chương trước: Chương 60: Tu Luyện Lại.



Thiên Nghịch còn nhớ, Nghệ Phong đã từng dụng độc thần không biết quỷ không hay giải quyết đám người Dương Húc. Tuy nhiên không biết độc thuật Nghệ Phong cao cường thế nào, nhưng để đối phó với Lưu Phong hẳn không thành vấn đề.

Nghệ Phong nghe hắn nói lại càng phiền muộn vạn phần, hắn đành phải giải thích:

- Đại trưởng lão chỉ định chỉ có thể bằng vào thực lực đánh bại tên khốn đó, còn lại hết thảy thủ đoạn khác đều không được.

Thiên Nghịch sững sờ, lập tức hắn kiên định nói:

- Phong thiếu, yên tâm đi. Ta sẽ không để cho ngươi xảy ra chuyện gì.

Thiên Nghịch hạ quyết tâm, đợi đến lúc đó, cho dù chính mình liều chết cũng phải bảo vệ Nghệ Phong.

Nghệ Phong cảm giác trong lòng của mình như là trời đông giá rét có được than ấm, vô cùng ấm áp dễ chịu. Hắn mỉm cười, vỗ vỗ bả vai Thiên Nghịch, sau đó cười nói:

- Yên tâm đi, một tên Lưu Phong mà thôi, không thể tạo ra gợn sóng gì. Có thời gian một năm, kì tích gì cũng có khả năng phát sinh.

Sau khi Nghệ Phong nói xong, liền hướng phía sau núi đi đến. Tại hậu sơn, hắn mới có thể thanh tịnh tu luyện.

Thế nhưng, phảng phất ông trời không hề chiếu cố Nghệ Phong. Hắn còn chưa đi được bao lâu thì đã nhìn thấy Thi Đại Nhi đứng chờ phía trước. Song phong đẫy đà ngạo nhân, y phục màu tím bó sát người lộ ra những đường cong ma quỷ khiến cho người ta hô hấp dồn dập. Khuôn mặt tinh xảo, thuần mỹ mà tản ra mị hoặc vô cùng tự nhiên.

- Tiểu ma nữ. Nàng sẽ không đi suối nước nóng tắm chứ?

Nghệ Phong nhìn Thi Đại Nhi cười hỏi.

Nếu bình thường Nghệ Phong mà xưng hô với nàng là tiểu ma nữ thì nhất định Thi Đại Nhi sẽ nổi bão. Thế nhưng, hiện tại nàng lại dùng thanh âm ôn nhu nói:

- Phong ca ca, nếu như… Ta nói nếu như hiện tại ta có thể đưa ca ca ra khỏi Thánh Địa, không cần quyết đấu với Lưu Phong. Ca ca có đồng ý không?

Nghệ Phong sững sờ, lập tức hiểu được ý tứ của Thi Đại Nhi, hắn khẽ mĩm cười nói:

- Chẳng lẽ nàng cũng tin tưởng lời bọn họ rằng ta là một tên phế nhân?

Thi Đại Nhi quýnh lên, luốn cuống giải thích:

- Phong ca ca, ta không phải có ý này. Ta...

Nghệ Phong vuốt mái tóc mềm mại của Thi Đại Nhi, ngửi mùi hương thơm ngát khẽ cười bảo:

- Tốt rồi. Yên tâm đi. Nàng cũng chứng kiến thái độ Đại trưởng lão đối với ta, không có việc gì đâu.

Thi Đại Nhi vội nói:

- Thế nhưng...

- Nha đầu ngốc! Không có gì nhưng nhị gì hết.

Nghệ Phong véo nhẹ má của Thi Đại Nhi, nhỏ giọng an ủi.

Thi Đại Nhi đột nhiên ngẩng đầu ngưỡng lên, nhìn Nghệ Phong rất bất mãn hỏi:

- Lại là vì nàng sao? Bởi vì nàng, cho nên ca ca phải dùng cả tánh mạng để chứng minh chính mình?

Nghệ Phong nghe được câu này cảm thấy rất là nghi hoặc, Nghệ Phong nhìn Thi Đại Nhi với vẻ khó hiểu:

- Nàng nói cái gì?

- Tần Y! Có lẽ Phong ca ca không biết, mọi người ở trước mặt ta đàm luận về nàng rất nhiều. Có lẽ lần này ca ca xuống núi cũng là vì nàng phải không?

Thi Đại Nhi nhìn qua Nghệ Phong, trong giọng nói tràn đầy tức giận, khiến Nghệ Phong khó hiểu.

Nghệ Phong sờ sờ khóe miệng, nhìn bộ dáng của Thi Đại Nhi, sao hắn lại cảm thấy dường như nàng đang ghen.

- Đại Nhi. Cái đó và Tần Y có quan hệ sao?

Nghệ Phong yếu ớt hỏi, bị một cái nữ nhân hỏi về một nữ nhân khác, bất kỳ nam nhân cũng đều cảm thấy đau đầu.

- Phong ca ca, Đại Nhi thực sự kém nàng như vậy sao? Đại Nhi không xinh đẹp bằng nàng?

Thi Đại Nhi không phục hỏi.

Nghệ Phong phì cười, ôm chầm lấy Đại Nhi, áp đầu của nàng vào ngực mình, nhẹ nhàng vuốt mái tóc của nàng, cảm thụ sự mềm mại nhu thuận.

- Ta chưa từng cảm thấy có người nào đẹp như Đại Nhi. Trong lòng ta Đại Nhi vẫn là người xinh đẹp nhất.

Tuy Thi Đại Nhi còn lộ vẻ ngây ngô, nhưng không thể không thừa nhận, hiện tại nàng đã có tư thái họa quốc. Lớn thêm vài năm nữa, bỏ đi sự ngây thơ, tuyệt đối không thua bất kì mỹ nhân nào trên thế gian này. Hơn nữa tinh khiết cùng mị hoặc mâu thuẫn kết hợp với nhau, tuyệt đối không có bất kì nam nhân nào có thể kháng cự nàng.

Thế nhưng, hiện tại dù nàng vẫn còn ngây thơ, không thể so với Tần Y, ngay Trữ Huyên cũng muốn hơn nàng một bậc.

Tựa hồ Thi Đại Nhi cũng phát giác được chính mình đang thất thố, nàng đẩy ra Nghệ Phong. Sắc mặt hiện lên nét đỏ ửng, nàng giận dữ liếc Nghệ Phong nói:

- Chưa theo đuổi người ta, mà đã chiếm tiện nghi của người ta.

Phịch...

Cuối cùng Nghệ Phong xem thường lực sát thương của tiểu ma nữ, hắn té lăn ra mặt đất. Bất quá, Thi Đại Nhi cũng tạm thời quên đi quyết đấu giữa Nghệ Phong cùng Lưu Phong. Khiến cho Nghệ Phong thở dài một hơi, nếu không hắn thực không biết giải thích thế nào mới tốt.

Lăng Thần Quyết không hổ là kết tinh trí tuệ mấy ngàn năm của sư môn lão đầu tử, tuy Nghệ Phong thường xuyên thể hiện bộ dáng khinh thường trước mặt lão đầu tử, thế nhưng hắn cũng minh bạch. Lăng Thần Quyết tuyệt đối là công pháp có một không hai. Tư chất của Nghệ Phong không thể so với Lưu Phong, thậm chí còn kém xa. Thế nhưng trong thời gian bốn năm, thực lực của hắn đã áp đảo Lưu Phong. Không thể phủ nhận, đây là công hiệu của Lăng Thần Quyết, mặc dù chỉ là chút da lông đã bất phàm như thế rồi. Đương nhiên, phương diện này cũng không thể thiếu những dược vật trân quý của năm đại trưởng lão.

Nếu như trước kia Nghệ Phong chỉ là cho rằng Lăng Thần Quyết chỉ là công pháp cực kỳ ưu tú thì hiện tại mới phát hiện Lăng Thần Quyết biến thái đúng như lão đầu tử nói.

Lăng Thần Quyết trọn bộ căn bản không cùng đẳng cấp với chút ít da lông kia được. Ngũ Hành đấu khí biến ảo, Ngũ Hành đấu khí tổ hợp trong đó khiến Nghệ Phong quả thực tâm huyết dâng trào, hận bây giờ không thể lập tức tăng thực lực lên tới Tôn Cấp. Điều này sẽ kinh khủng tới bực nào.

Thế nhưng, đây hết thảy cũng chỉ là tưởng tượng. Thực lực Nghệ Phong mất hết, đành phải bắt đầu tu luyện lại từ đầu.

Sau khi Nghệ Phong trải qua cải tạo kinh mạch đã hoàn toàn bất đồng với thường nhân. Hoàn toàn là dựa theo lộ tuyến hành công Lăng Thần Quyết tạo thành. Nghệ Phong dựa theo kinh mạch đồ trong đầu cùng kinh mạch trong cơ thể chính mình đối chiếu từng chút một. Nghệ Phong không có phát hiện có chỗ nào khác nhau, lúc này mới thở dài một hơi. Nhưng cũng không thể bảo chứng cải tạo kinh mạch đã thành công, rất nhiều chi tiết, tỉ mĩ nhỏ nhất. Căn bản Nghệ Phong không thể phát hiện ra. Dù sao hồn lực của Nghệ Phong chỉ đạt tới Sư cấp lục giai.

Nghệ Phong nhổ một bãi nước miếng, vứt toàn bộ suy nghĩ trong đầu ra bên ngoài. Với hồn lực Sư cấp lục giai, Nghệ Phong rất dễ dàng làm được những điều này.Nghệ Phong xếp bằng trên một tảng đá lớn ở suối nước nóng, hai tay giao nhau tạo thành một tư thế quỷ dị tới cực điểm. Hai mắt hắn nhắm nghiền, đầu có chút ngẩng lên. Toàn thân phảng phất như đã xuất trần, tiến vào một cảnh giới nào đó.

Tư thế này, Nghệ Phong đã sớm quen thuộc vạn phần. Chỉ là, lần này hắn lại thêm vào một động tác, miệng hơi hé ra giống như đang đợi cái gì đó đi vào.

Một hít một thở, bờ môi cũng khép vào mở ra cực kỳ phối hợp. Ngắn ngủn chỉ trong mấy lần thổ nạp, chung quanh Nghệ Phong liền xuất hiện khí lưu nhàn nhạt.

Khí lưu không màu mang theo một chút gió nhẹ, tiếp xúc với da thịt Nghệ Phong. Theo hô hấp của hắn, từng chút một dung nhập vào trong cơ thể.

Nếu người bình thường nhìn thấy một màn như vậy, nhất định sẽ kinh hãi không thôi: dùng da thịt hấp thu linh khí, đó là cao thủ Tướng cấp mới có thể làm được. Thế nhưng, hết lần này tới lần khác là một thiếu niên trước mắt cũng có thể làm được, mà còn lộ vẻ rất tự nhiên.

Từ phương diện này xem ra Lăng Thần Quyết chính là công pháp vượt xa các công pháp khác. Toàn thân da thịt đều hấp thu linh khí, tự nhiên nhanh hơn việc dựa vào hô hấp hấp thu linh khí vài phần.

Nghệ Phong cũng không để ý những điều này, hắn vẫn không nhanh không chậm một hít một thở như trước. Linh khí không màu theo chóp mũi dũng mãnh tiến vào trong cơ thể, cái miệng khẽ nhếch lên, cường độ linh khí khí đi vào lại càng mạnh hơn vài phần.

Lăng Thần Quyết không hổ là bảo điển có một không hai, tốc độ hấp linh khí so với các công pháp đỉnh cấp đều mạnh hơn mấy lần.

Tựa hồ cảm giác được linh khí dũng mãnh tiến vào trong cơ thể, thân thể Nghệ Phong khẽ chấn động. Cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái thoải mái dễ chịu khiến cho hắn nhếch miệng thành một đường cong, cảm giác sung sướng hiện rõ trên mặt.

Cảm giác thư sướng này khiến thủ thế của Nghệ Phong biến đổi, một loại thủ thế quỷ dị hơn dừng lại ở trước ngực. Đạo linh khí kia cũng cải biến theo tư thế, mạnh mà cải biến tốc độ, cực kỳ chậm rãi dung nhập vào trong cơ thể Nghệ Phong, chỉ là mức độ trong suốt lần này tinh thuần hơn trước rất nhiều.

Nghệ Phong phảng phất cũng phát giác được, hô hấp thay đổi một chút, hít một hơi thật lâu mới thở ra. Hô cùng hấp cực kỳ không cân bằng.

Gió phiêu nhiên ngưng tụ trước người Nghệ Phong thổi mái tóc dài, tựa như đã dung nhập vào tự nhiên. Yên lặng, yên lặng tới mức có thể nghe được cả tiếng gió đang thì thầm.

Nghệ Phong cơ hồ nhanh chóng đình chỉ hô hấp, khiến cho tức lưu bao trùm. Cảm giác mát lạnh khiến cho Nghệ Phong nổi da gà, thế nhưng hắn dường như không có có cảm giác lạnh mà nụ cười trên mặt càng tươi hơn.

Thủ thế không ngừng biến ảo. Tốc độ linh khí tiến vào trong cơ thể cùng cường độ cũng biến ảo theo. Quên thời gian mất ăn mất ngủ cả, khi tia nắng mặt trời cuối cùng khuất bóng dưới chân núi. Thủ thế biến ảo của Nghệ Phong mới ngừng lại, dần dần khôi phục tư thế ban đầu.

Hô hấp dần bình thường trở lại, chỉ là Nghệ Phong hiện tại so với vừa rồi hữu lực nhiều hơn. Làm xong hết thảy, Nghệ Phong cũng không tỉnh lại, linh khí nhàn nhạt vẫn không nhanh không chậm như trước, nhẹ nhàng dung nhập trong thân thể Nghệ Phong.

Nếu như lúc này có người chú ý đến cơ thể Nghệ Phong thì sẽ có một phát hiện rất ngạc nhiên. Kinh mạch trong cơ thể hắn có một luồng khí lưu không màu nhàn nhạt quỷ dị đến cực độ, lưu chuyển từng chút một, trong bộ não Nghệ Phong cũng có lưu chuyển, chỉ số lượng ít hơn một chút.

Nghệ Phong tựa hồ rất hưởng thụ quá trình vận hành như vậy, cho dù linh khí bên ngoài đã không còn dung nhập trong cơ thể. Đồng thời linh khí trong cơ thể mỗi vòng lưu chuyển Nghệ Phong đều ít đi đi mấy phần. Thế nhưng trên mặt hắn vẫn tràn đầy khoan khoái, hưởng thụ cảm giác dễ chịu.

Thời gian từng chút một trôi qua, khi màn đêm buông xuống. Ánh trăng chiếu lên người Nghệ Phong, rốt cục hắn cũng mở mắt thở nhẹ ra một ngụm trọc khí, khóe miệng lộ ra nụ cười quỷ dị.

- Không hổ là trọn bộ Lăng Thần Quyết. Quả nhiên biến thái đến cực điểm.

Trong lòng Nghệ Phong cảm thán, linh khí không màu, tự nhiên là tổ hợp Ngũ Hành linh khí, chỉ có tổ hợp hoàn mỹ của Ngũ Hành linh khí mới có thể là không màu. Phân tán linh khí thiên địa tạo thành Ngũ Hành linh khí.

Hơn nữa tốc độ hấp thu linh khí của Lăng Thần Quyết nhanh vượt quá tưởng tượng, hấp thu song trọng qua da thịt cùng hô hấp. Tốc độ phải nhanh hơn người khác mấy lần.

Quan trọng nhất là mỗi lần linh khí trong đầu vận chuyển một vòng thì hồn lực được tăng lên một phần. Vốn cùng tu luyện hồn lực với đấu khí phải tách ra, nhưng giờ đây lại có thể đồng thời tu luyện. Điều này khiến cho Nghệ Phong tiết kiệm thời gian gấp đôi. Quan trọng nhất là, chúng đồng nguyên mà sinh, độ phù hợp đạt tới trăm phần trăm.

Nghệ Phong không nghĩ tới mình tu luyện lần thứ nhất, hồn lực rõ ràng tăng lên hai cấp độ. Sư cấp bát giai, có được kết quả này khiến cho Nghệ Phong mừng rỡ như điên.

Bất quá, nghĩ đến thống khổ chính mình trọng tổ kinh mạch cũng giật mình, chịu đựng những thống khổ như vậy, cường hành tăng lên hai cấp căn bản không có gì ngạc nhiên.

Nghệ Phong thoáng dò xét cường độ linh khí trong cơ thể mình, không sai biệt lắm là Sĩ cấp thất giai. Nếu người khác biết rõ Nghệ Phong một lần tu luyện thì đến được Sĩ cấp thất giai, chắc sẽ kinh ngạc tới rớt cả hàm răng mất.

Sĩ cấp thất giai, nếu thường nhân, cho dù tu luyện công pháp cao nhất, thiên phú kiệt xuất nhất, cũng phải dùng một năm thời gian trở lên.

Thế nhưng, tình huống bản thân Nghệ Phong hắn tự biết. Chính mình vốn là Sư cấp lục giai, hồn lực vẫn còn. Đấu khí vẫn còn lưu lại chút ít trong người, đối với tăng lên tới Sĩ cấp thất giai cũng không phải quá khó khăn.

Hắn đoán rằng mình chỉ có thể tăng lên tới Sĩ cấp ngũ giai, chỉ là không nghĩ tới tăng thêm hai giai ngoài dự liệu.

Nghệ Phong đã biết Lăng Thần Quyết biến thái như thế, đối với một năm sau cũng tin tưởng nhiều hơn một phần.

- Lưu Phong, hi vọng một năm sau ngươi còn có thể mắng ta là phế vật.

Nghệ Phong thì thào tự nói, nhìn ánh trăng trong ôn tuyền, lộ ra vẻ tiêu điều lạc tịch.

...

Đại trưởng lão nhìn qua Nghệ Phong thần thái sáng láng, con mắt sáng ngời: tinh khí thần của tiểu tử này so với hai ngày trước mạnh hơn nhiều lắm, chẳng lẽ thực lực của hắn…

- Nghệ Phong, có thể giải thích cho ta một chút tại sao hay không?

Hai mắt đại trưởng lão bắn ra tinh quang, nhìn Nghệ Phong bình tĩnh hỏi. Nếu thực lực của người khác hắn có thể nhìn ra, thế nhưng kinh mạch Nghệ Phong bởi nguyên nhân do trọng tổ, hơn nữa cộng thêm tính đặc thù của Lăng Thần Quyết, hắn không thể nhìn ra thực lực chân chính của Nghệ Phong.

Loading...

Xem tiếp: Chương 62: Thân Pháp - Chỉ Xích Thiên Nhai.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?



Tà Trần

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 11


[SasuSaku] Our Destiny

Thể loại: Xuyên Không, Truyện Teen

Số chương: 119


Anh Đây Cóc Sợ Vợ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50