121 "Ách a. . . . . . " Trong lòng An Tâm Á rất mắng chửi thất lớn, chỉ do miệng không được rảnh, căn bản không phát ra được thanh âm nào, bị anh vào vào, tiếng mắng này cũng trở thành loại lầu bầu thanh ngâm, choáng nha, tên dã thú này, chuyện gì cũng làm ra được, anh thật tiến vào, thật sự tiến vào, anh là đồ chết tiệt.
122 Trình Quân Hạo nhỏ giọng bật cười, nghĩ lại thì thời gian xác thực đã không còn sớm nữa, hôm nay tạm tha cho cô vậy, nhưng anh biết trong lòng vẫn còn rất lưu luyến hương vị này, vẫn còn rất muốn, nếu anh còn dính lấy cô một lúc nữa, sợ rằng sẽ tự khắc chế không được nữa, liền lui lại cố gắng rút ra trở thân qua, hồi lâu, vẫn lưu luyến hôn tai cô, nói thầm , "Hôm nay tạm thời bỏ qua cho em, ngày mai phải cho anh ăn no.
123 An Bình im lặng để suy nghĩ trong một lúc, chuyện này quả thực cũng không gạt được Trình Quân Hạo, vậy thì chẳng thà thẳng thắn thừa nhận, "Ừ, là tôi.
124 An Bình bình tĩnh cười ưu nhã, "Tôi với Lẳng Lặng không phải muốn làm sát thủ, tìm một người sư phụ thường thường dạy cũng chả sao, không cần phải làm phiền Bộ đại ca đâu, cho dù anh muốn dạy chúng tôi cũng không dám nhận.
125 "Các người là ai? !" Trình lão căm hận nhìn chằm chằm người áo đen đối diện, lạnh lùng quát lớn, vẫn còn một chút uy nghiêm của ngày trước. Hắn ôm Trình Quân Hoa đang thoi thóp những hơi tàn cuối cùng, nội tâm run nhè nhẹ.
126 Bộ Phi Yên nheo mắt lại, "Tính giỡn sao, bắt cóc ngay dưới mũi chúng ta, mẹ nó, về tìm một chút manh mối, phải tìm bằng được cái tên đứng phía sau màn này, ta nhất định báo thù cho Trữ Trữ.
127 "Có thể là một trong ba người này. . . . . . " Đêm 13 quay màn hình laptop trong tay qua cho Trình Quân Hạo nhìn, ba người này trên cánh tay đều có nốt ruồi, vị trí cũng rất phù hợp, người trên ba tấm hình tuy được chụp từ nhiều gốc độ khác nhau nhưng nhìn chung là cùng một người, Trình Quân Hạo trợn to hai mắt, không thể tin vào cái tốc độ điều tra này, cảm thấy sợ hãi không thôi, chỉ vẻn vẹn từ một chút tư liệu trên màn hình liền có thể ngay lập tức tìm được mục tiêu, nhưng trang bị này so với cảnh sát có khi còn tân tiến hơn.
128 "Trữ Trữ, cậu vừa gặp phải chuyện liên quan đến mẹ mình thì trí lực cùng tài nghệ thật sự giảm xút không ít a. . . . . . " Bộ Phi Yên cười khẽ, một mặt khởi động xe đạp chân ga chạy như bay, không nói gì nữa.
129 Nét mặt của cô đã bán đứng bản thân mình. "Nghe không hiểu? !" Trình Quân Hạo cười lạnh một tiếng, vươn tay nắm lấy cổ tay của cô ta, "Lâm Khả Nhân, tính nhẫn nại của tôi đối với cô là có hạn, lúc trước cô đã bán đứng tôi mấy lần, bất kể là cố ý hay vô tình, tôi đều nể mặt Khả Khả mà tha thứ cho cô, nhưng lần này, cô cho là tôi vẫn còn sót lại chút nhẫn nại nào nữa để chơi với cô sao? !""Cái.
130 ". . . . . . Ừ. " An Tâm Á thận trọng ứng một tiếng, cái hoàn cảnh này nhìn thế nào đi chăng nữa cũng rất quỷ dị, có chút dọa người. Sắc mặt của người đàn ông này rất đen, cô nhìn kỹ một lúc, lại không nhìn nổi nữa, cảm giác mặt người này có chút quen thuộc, cô căng lớn mắt, không phải là chỗ lần trước Trình Quân Hạo tới cứu hai đứa sinh sao! ?Mẹ nó, xong rồi, cái chỗ này cũng là một ổ sói.
131 Tại sao tất cả các chướng ngại trước kia đều đã bị loại bỏ rồi, nhưng cái chướng ngại lớn nhất này, lại làm cho tình trạng bây giờ chẳng khác gì việc lén lén lút lút lúc trước kia là mấy.
132 Cả người Trình Quân Hạo ngẩn ra, muốn biện bạch cái gì, nhưng cái gì cũng nói không được, giống như bị một gáo nước nước lạnh dội lên đầu, "Còn có Khả Khả.
133 Rốt cuộc Trình Quân Hạo cũng lên tiếng, "Đạo diễn Lưu là người tận tâm làm việc nhất CBD, làm sao tôi lại không đáp ứng cho ông trở lại làm việc được chứ, ông chịu trở lại, tất nhiên được nhiệt liệt hoan nghênh, chỉ mong về sau đạo diễn Lưu làm việc cho CBD lại càng tận tụy hơn nữa.
134 An Tâm Á cười khổ, ngay cả An Bình cũng cầu xin cô như vậy, chuyện tối ngày hôm qua, nhất định có ẩn chứa chuyện gì rồi, cô rất hiểu con của mình. . .
135 An Bình vạch đen đầy đầu, "Mẹ nó, hai tên trộm các người, có chút đạo đức nghề nghiệp được không vậy, đang ở trên địa bàn của người ta, không cần lúc nào cũng đi gây sóng gió.
136 Dù có nghĩ thế nào đi nữa Vương lão cũng không nghĩ tới chuyện, vừa rạng sáng ngày hôm sau, thì cấp dưới liền báo cáo cho lão biết chuyện một triệu nhân dân tệ đã biến mất một cách thần bí, Vương lão nổi trận lôi đình, tức sùi bọt mép, thiếu chút nữa chảy máu não.
137 Trình Quân Hạo chỉ cảm thấy một sự bực bội ghen tức tưới thẳng xuống từ đỉnh đầu, cho đến tận lòng bàn chân, nhìn nụ hôn nóng bỏng thâm tình của bọn họ, nếu bọn họ không phải đang quay phim, anh nhất định cho rằng bọn họ đang yêu nhau sâu sắc, yêu nhau, yêu nhau.
138 Bộ Phi Yên gật đầu một cái, nhẹ nhàng cười một tiếng, "Ta định sẽ chế hai khẩu súng bỏ túi, thích hợp để đôi tay nhỏ của bọn họ dụng được, cũng không cần phải dùng quá nhiều sức, khi nắm được kỷ xảo, thì rất dễ dàng.
139 Nếu anh muốn giữ họ lại, thì sao một câu Trình Quân Hạo cũng không chịu nói, An Tâm Á mặc dù có chút mất mác, nhưng rồi cũng bình thường trở lại, tách ra như vậy, đối với bọn họ mà nói cũng có chỗ tốt.
140 "Lâm Khả Nhân. . . . . . " Trình Quân Hạo cố gắng kiềm nén giọng nói của mình ôn hòa lại, "Cô không nên tùy hứng như vậy, Khả Khả không phải rất muốn gặp tôi sao, dẫn nó trở về đi, chuyện cũ đã qua thì sẽ không nhắc lại nữa.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 5