81 Editor: May
Một màn này vừa lúc rơi vào trong mắt Điền Kỳ Kỳ, con ngươi vốn lãnh đạm toàn là ý cười nhạo. Lâm Dật nhớ tới cuộc điện thoại vừa rồi, vừa muốn đứng dậy đi tìm cô, liền trông thấy cô trốn ở góc phòng một bộ dáng vui sướng khi người gặp họa.
82 Editor: May
“Đi. ” Điền Kỳ Kỳ còn chưa có hòa hoãn lại từ trong kích thích rượu mạnh mang đến, Lâm Dật đã cường thế mà lôi kéo cô rời đi quán bar.
“Anh muốn mang tôi đi đâu?” Điền Kỳ Kỳ cũng không kháng cự, vốn dĩ cô liền không quá thích ở quán bar, xa hoa truỵ lạc lắc lư đến cô quáng mắt.
83 Editor: May
Lâm Dật xuống xe liền tùy tâm sở dục bước chậm, Điền Kỳ Kỳ chỉ đành một đường đi theo. Ở dưới màn đêm thâm trầm, cảm giác phương hướng của cô đã hạ xuống điểm thấp nhất, e sợ vừa lơ đãng, cô liền sẽ bị lạc ở quốc gia xa lạ này.
84 Editor: May
“Vậy còn anh?” Điền Kỳ Kỳ nhìn anh cũng là một bộ dáng gà rớt vào nồi canh, lại là vẻ chật vật chưa bao giờ có, nhưng mà ngay cả như vậy, phần tôn quý và cao ngạo kia của anh vẫn không thể thay thế được, cho dù là sa sút, với anh mà nói, cũng có một loại cảm giác tốt đẹp khiến người động dung.
85 Editor: May
Lâm Dật có chút khó chịu mà ấn huyệt Thái Dương của mình, hơi làm chính mình bảo trì thanh tỉnh, mở miệng lại là cứng rắn trước sau như một, “Tôi không có việc gì.
86 Editor: May
Điền Kỳ Kỳ thừa nhận thêm trọng lực của anh, đỡ anh một chút đi tới phòng anh.
“Nếu không đi bệnh viện khám thử đi?” Điền Kỳ Kỳ thấy bộ dáng anh tựa hồ sốt rất nghiêm trọng, thật là có chút lo lắng sẽ cháy hỏng đầu óc của anh.
87 Editor: May
Lấy di động ra muốn gọi điện thoại cho đám người Rebecca, lại phát hiện di động của mình hết pin tắt máy.
Cuối cùng vẫn là không đành lòng, cô trở lại phòng mình tìm thuốc hạ sốt, cho anh dùng một chút.
88 Editor: May
Da thịt màu lúa mạch có vẻ vô cùng gợi cảm, đường cong cơ bắp rõ ràng phác hoạ ra thân hình hoàn mỹ của anh, thân thể thon dài trần như nhộng, liền trắng trợn đứng ở trước mặt cô như vậy, từng giọt nước trong suốt long lanh rơi xuống từ ngọn tóc của anh, xẹt qua ngực anh, lại xẹt qua eo bụng hẹp chặt kia, vẫn luôn luân hãm đến bụng dưới……
Cả gương mặt tươi cười của Điền Kỳ Kỳ nhanh chóng đỏ lên, giống như mặt bị bôi phấn qua, vội vàng di chuyển tầm mắt đi, cứng đờ xoay người qua, “Anh -- sao anh không mặc quần áo?” Điền Kỳ Kỳ lắp bắp oán giận, lại hận không thể đào cái lỗ chui xuống.
89 Editor: May
“Nếu cô không cảm thấy mệt, vậy còn có nơi nào muốn đi hay không. Buổi tối chúng ta liền phải rời đi. ” Lâm Dật ngồi ở một bên đã bắt đầu tiến vào trạng thái làm việc, chỉ chừa cho Điền Kỳ Kỳ một đạo bóng dáng lạnh băng.
90 Editor: May
Lâm Dật bĩu môi, làm giống như anh muốn làm gì cô. Để thỏa mãn ý nguyện của cô, đặt cô tới trên giường.
Điền Kỳ Kỳ vội vàng kéo chăn bao bọc lấy chính mình.
91 Editor: May
Dù cho cô đã từng trải qua một đoạn yêu đương ngắn ngủi, dù cho cô và anh từng có một lần thác loạn, dù cho cô có một đứa con trai đã tròn 7 tuổi, nhưng ở trên tình cảm, cô vẫn luôn là một kẻ thất bại, cô một lần lại một lần bị vứt bỏ.
92 Editor: May
“Vừa rồi cô giống như thực hưởng thụ đi?”
Đang lúc Điền Kỳ Kỳ lâm vào trầm luân, đánh mất lý trí, Lâm Dật đột nhiên rút đi tất cả công chiếm, anh để sát vào bên tai cô, không có ý tốt nói.
93 Editor: May
“Em mới trở về từ Milan. Sao anh lại ở chỗ này?” Điền Kỳ Kỳ cũng có vẻ rất kích động, khó đè nén trong lòng, nhìn thấy là Dịch Thần thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, liền cảm thấy hết sức thân thiết.
94 Editor: May
Điền Kỳ Kỳ nghe xong thiếu chút nữa phun ra một ngụm kem trong miệng, trên dung nhan xinh đẹp tràn ngập quẫn bách. Lúc trước Lôi Vũ cũng đã thẩm vấn cô về vấn đề này, không nghĩ tới hôm nay còn muốn đối mặt chất vấn của con anh.
95 Editor: May
“Mami, người đừng ý đồ nói sang chuyện khác. Người cho con là đứa bé ba tuổi ư. Nhanh chóng, thẳng thắn được khoan dung, kháng cự sẽ bị nghiêm trị, nếu không người nghẹn khó chịu, con ăn kem ly cũng sợ nghẹn.
96 Editor: May
Tâm tư Điền Bảo Bảo trầm xuống, cũng liền phai nhạt chuyệ muốn chất vấn Điền Kỳ Kỳ. Hơn nữa Dịch Thần vẫn luôn dán lấy bé, Điền Bảo Bảo cũng là vô cùng cao hứng.
97 Editor: May
Ở khi biết được cô yêu đương ở đại học, anh còn khờ dại nghĩ, nếu chính mình không ở bên người cô, nếu có người có thể tạm thời thay thế mình tới chiếu cố cô, như vậy trong lòng anh cũng có thể yên tâm không ít.
98 Editor: May
Bởi vì Dịch Thần bồi Điền Bảo Bảo chơi, Điền Kỳ Kỳ liền có vẻ thực bi kịch. Không phải ở một bên trở thành bài trí như bình hoa, chính là bị Điền Bảo Bảo sai sử đi mua nước, hoặc là đi mua vé xếp hàng.
99 Editor: May
“Bảo Bảo, mẹ cháu với chú mà nói không chỉ là một người mình thích mà thôi, chú nhìn cô ấy đi từng bước một trưởng thành từ trong nghịch cảnh.
100 Editor: May
Giọng nói của Điền Bảo Bảo cũng làm Lâm Dật cảm thấy ngoài ý muốn, anh bỗng dưng ngẩn ra, nhìn thấy một đứa bé bay nhanh mà về phía mình, bừng tỉnh ngộ đạo, hóa ra mình bất tri bất giác liền chạy xe đến nơi này.