41
Em xin lỗi! Là em sai.
Sau hôm đó, tôi xin nghỉ học một buổi. Tôi không có tinh thần để đi học. Lên lớp sợ đối diện với bọn kia. Hơn hết, tôi sợ.
42
Tình cảm chẳng thể giả dối
Sau hôm đó, tôi xin nghỉ học một buổi. Tôi không có tinh thần để đi học, lên lớp lại sợ không biết đối diện với bọn kia như thế nào.
43
Anh cũng thích mày
~
"Buông nó ra!" Giọng nói tức giận gào lên phía sau. Tôi biết, là giọng của anh Tí, đúng là anh ấy rồi.
"Anh ơi, cứu em với!" Tôi gào lên, quay sang nhìn anh Tí mắt ngấn nước, cả người ngọ nguậy điên cuồng.
44
Anh là đồ đểu
Dạo này tôi cứ như con dở ấy, suốt ngày ngồi ngây ra, lâu lâu còn tủm tỉm cười một mình. Cũng phải thông cảm cho tôi, tôi không ngờ tình cảm được đáp trả nó lại hạnh phúc đến thế.
45
Mày nhất định phải chờ anh về
Sau đợt đấy bọn tôi lại làm lành. Mà từ bé tới giờ đây đâu phải là lần đầu tiên. Nói chung là giận thì giận mà thương thì vẫn cứ thương.
46
Chúng tôi. . . có lẽ chỉ được đến đây thôi
"Thực ra. . . cháu. . . cháu có biết vì sao mỗi lần tới ngày đó là cháu hay bị đau bụng không? Còn đau đến ngất đi.
47 Bốn năm sau
~
Bốn năm trôi đi, đối với tôi là một khoảng thời gian vô cùng tồi tệ. Còn tệ hơn cả việc bị đày xuống địa ngục nữa.
Rồi tôi bắt đầu lao vào các mối quan hệ không tên.
48 Phần II
Phần II sẽ có một số thay đổi, bao gồm cả ngôi kể và cách xưng hô. Nhân vật đã trưởng thành nên giọng văn cũng sẽ khác đi rất nhiều.
Cảm ơn các bạn đã theo dõi
❤❤
_Hạ Vân_
.
49 Công việc mới
Người đó không phải là anh sao?
Chùm chìa khóa trên tay Huyền rớt xuống nền nhà, vang lên một tiếng cộp lạnh lẽo. Cô thất thần một lúc, sau đó luống cuống mở cửa lao ra ngoài.
50 Cơm cuộn
~
Từ trong nhà vệ sinh đi ra, Huyền giật bắn người la lên một tiếng thất kinh khi khìn thấy người đang đứng khoanh tay trước mặt, lười nhác tựa vào cạnh bàn nhìn cô chằm chằm.
51 Chap này tớ up. . . khi nào ra chap truyện mới tớ sẽ xóa.
Tớ đã đọc được vài cmt trên truyện của tớ , và thật sự đọc xong là tớ cảm thấy rất nản.
Các bạn biết đấy, để nghĩ ra được một chap truyện không phải đơn giản.
52
Không phải ghét, mà là hận
~
Hình ảnh người con trai trước mặt ngay lập tức thu vào mắt Huyền khiến cô sững sờ. Khoảnh khắc chạm vào ánh mắt ấy, tim cô như muốn ngừng đập.
53
Tôi là sếp hay cậu là sếp?
~~
Câu nói của Huyền dừng lại đột ngột bởi hình ảnh vừa đập vào mắt cô. Bên cạnh Dương là một cô gái tóc vàng ngắn ngang lưng, khuôn mặt rất xinh đẹp.
54
Gục ngã
Trước thái độ ấy của Dương, Khánh dường như không thể kìm nén được cơn tức giận trong lòng nữa. Đôi mắt dịu dàng thường ngày chuyển sang một màu đỏ ngầu, hiện rõ vài vằn máu.
55
Muốn tự nguyện hay ép buộc?
~~
Dương bế xốc Huyền dậy chạy thẳng về phía cầu thang máy để mặc Ngọc đứng ngơ ngác trong phòng. Ôm cơ thể gầy guộc nhẹ tênh trong tay, anh không còn nghĩ được gì thêm nữa.
56
Không muốn làm xấu mặt công ty
"Ý sếp là từ giờ tôi phải làm việc ở đây sao?"
Nhìn thấy biểu hiện không mấy hài lòng của Huyền, Dương có vẻ không vui cho lắm.
57 Háo sắc
Huyền có vẻ hơi khó hiểu bởi câu nói vừa rồi của Dương. Chỉ là giặt cái áo thôi mà tới nhà anh làm gì? Còn nữa, bộ anh thiếu thốn quần áo tới mức phải giặt ngay tối nay sao?
"Sếp đưa áo tôi mang về nhà giặt.