41 Tần Linh ngồi thẫn thờ trong phòng làm việc. Đã nhiều ngày từ ngày cãi nhau với Tần Thụy, cô và cậu không gặp nhau.
Trong lớp nhiều lần nhìn thấy ánh mắt của cậu nhìn mình, cô vẫn làm như không phát hiện ra.
42 Trên lưỡi và trên môi Tần Linh dính đầy ái dịch cùng tinh dịch dinh dính màu trắng, cô chật vật ho khang, chàng trai lại giật lại đùi cô, chôn mặt vào đó.
43 Đến tối, vừa về tới nhà Tần Linh liền nằm dài trên ghế sô pha.
Bây giờ cô không biết nên giải quyết mối quan hệ giữa mình và Tần Thụy như thế nào.
Dựa vào hành động điên cuồng của cậu, cô chắc chắn cậu sẽ không buông tay.
44 Tần Linh cầm di động, trố mắt nhìn rừng cây nhỏ đột nhiên trống không. Tần Thụy chạy lên, nắm lấy tay cô, "Linh linh, em không sao chứ, có bị thương không?"
"Không có việc gì.
45 Cậu để cho Tần Linh cả người mệt mỏi nằm trên sô pha, nửa người dưới là vẫn như cũ quấn ở ngang hông cậu, cả người cô có thể bị cậu dễ dàng ra vào, kéo gần lại, cự long lần nữa đi vào trong cơ thể cô.
46 "A ~~ a ~~ a ~~" Thân thể Tần Linh nhẹ lung lay, nhũ phong đẫy đã trắng noãn nhảy lên.
Cậu cố định kiều đồn của cô, một tay đặt lên khu rừng rậm, ba ngón tay mạnh mẽ co lại.
47 Đang trong giờ học nên hành lang rất yên tĩnh, Tần Linh theo Tần Thụy vào một phòng. Cô vừa nâng mắt thì thấy đây không phải là phòng làm việc mà là nhà vệ sinh nam.
48 Xe đến trước một tòa nhà cao cấp thì dừng lại, Tần Thụy ôm chặt lấy eo cô đi vào phòng khách, trong đại sảnh đã có không ít người, mỗi người đều là quần áo đẹp đẽ quý giá, cử chỉ cao nhã.
49 Dưới khán đài vang lên tiếng vỗ tay và tiếng chúc mừng nhiệt liệt. Ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía chàng trai. Tần Thụy nhìn Tần Linh cười cười, dưới ánh mắt ngỡ ngàng của cô cùng mọi người, cậu nắm chặt lấy tay cô bước lên trung tâm bữa tiệc.
50 Thân thể xích lõa trắng noãn của Tần Linh lắc lư không ngừng, hai nhũ phong nảy lên như hai chú thỏ nhỏ.
"A ~~ a ~~" Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhăn lại, phát ra tiếng rên rỉ vừa thống khổ vừa sung sướng.
51 "Không ngờ chúng ta lại gặp nhau trong hoàn cảnh này. "
Trong không gian yên tĩnh, tại một góc của quán cà phê, vang lên giọng nói quyến rũ tràn đầy từ tính của người đàn ông.
52 Buổi tối, Tần Linh nằm trên giường trò chuyện cùng Tần Thụy.
"Bà xã, em có muốn nghe chuyện gia đình của anh không?"
"Muốn. " Tần Linh gật nhẹ đầu, tìm vì trí thoải mái để nằm.
53 Tần Thụy cắn nhũ phong của cô, đóa hồng hai, để lại dấu ấn đỏ tươi. Ngón tay cậu cũng không nhàn rỗi, nhanh chóng ra không ngừng trong hoat huyệt của cô.
54 "Cuối cùng con cũng chịu đến thăm mẹ. "
Lúc này, trong một căn biệt thự xa hoa, một người phụ nữ ăn mặc sang trọng đang ngồi uống trà trò chuyện cùng Tần Thụy.
55 Một tay cậu đè lại bả vai không để cho cô lộn xộn, một tay sờ tới miệng huyệt không ngừng tràn ra mật dịch, ngón giữa thon dài ngay lúc cự long vừa rút ra khỏi thì tiến vào, cùng cự long cùng nhau cắm vào lần nữa.
56 "Ông xã. . . Cũng ướt. . . " Vạt áo Tần Thụy cũng bị ướt đẫm, tình cảnh này, cộng thêm giọng nói quyến rũ mềm mại của Tần Linh, chẳng qua chỉ một câu nói bình thường cũng trở nên mập mờ.
57 Tần Linh mặc một chiếc áo cưới thật dài màu trắng, tóc được thả tự nhiên, dùng vài bông hoa tươi làm trang sức, khắc hẳn cách ăn mặc khi tham gia tiệc tùng, không có đồ trang sức sang trọng, thiếu đi vài phần quý phái nhưng lại tôn thêm vài phần hoạt bát, váy dài rũ xuống, cô đứng trước gương cẩn thân quan sát chiếc váy này, đến khi nhìn thấy hình ảnh của Tần Thụy, quay đầu lại, "Có đẹp không?"
Tần Thụy đứng sau lưng cô không nhúc nhích vài giây, sắc mặt có vẻ giật mình, thấy Tần Linh nhìn cậu mới đi tới, thấp giọng nói ra hai chữ, "Rất đẹp.