41 Hai ngày nay lớp tôi thi học kì. Đặt dấu chấm cho bài thi học kì môn cuối cũng là lúc cả lớp hồ hởi với thông báo mới. Sẽ có một học sinh mới chuyển tới lớp tôi vào tiết cuối.
42 ***Sáng hôm sau tôi dậy từ 5 giờ sáng. 6 giờ kém tôi bắt đầu rời nhà và tự cảm thấy an toàn khi đọc lại tin nhắn ngày hôm qua. Chẳng là tối qua khi về tới nhà Yul có nhắn cho tôi một tin nhắn đại ý là hỏi bao giờ đi học.
43 ***Khi mũi giầy tôi vừa chạm tới bậc thềm cửa đầu tiên, một giọng nói lạnh lùng có chút ngái ngủ khiến tôi giật mình. - Đi học sớm vậy. Mắt tôi suýt rơi xuống đất khi thấy Yul đang đứng cạnh chiếc moto quen thuộc.
44 ***Hạnh Nhi nằm trong bệnh viện đã ba ngày. Cô bạn gãy xương chân, may mắn chỉ nhẹ vì khi tấm phông nền đổ Hạnh Nhi đang xuống phía dưới nên chỉ bị tấm phông nén lên chân.
45 *** Tôi không nhớ đây là lần thứ mấy mình tỉnh. Điều duy nhất giúp tôi ý thức được mình đã tỉnh là cảm giác đau buốt ở đầu, cổ tay và cổ chân. Tôi không thể cử động được, cảm nhận rõ những sợi dây thừng siết chặt xung quanh người và tôi bị giữ cố định trên một chiếc ghế.
46 ***Ngày nhỏ tôi có một con Doremon rất đẹp. Tôi nhớ đó là món quà trong lần đi công tác xa bố đã mua cho tôi. Tôi mê đắm Doremon và đi đâu cũng ôm theo.
47 ***- Trước giờ cậu lúc nào cũng kêu tớ phải đi theo hướng này, phải chạy hướng nọ. Lúc nào cũng kéo tay tớ mà lôi xềnh xệch đi. Tớ ghét nắm tay cậu lắm.
48 ***Mẹ tôi đẩy cửa vào và đưa cho tôi một quyển truyện tranh. Tôi mừng suýt rơi nước mắt, nghẹn ngào nói. - Đã từ rất lâu rồi trong con định nghĩ hai tiếng "truyện tranh" không thể chia sẻ cùng ai nữa.
49 ***Phần 1. Độ gần đây tôi thấy mình hiểu Yul lắm lắm. Hiểu đến mức độ mà chỉ cần một cái nhướn mày, một cái lắc đầu, một cái vẫy tay tôi cũng biết cậu ta cần gì.
50 *** Những ngày ồn ào rồi cũng chui tuột qua kẽ tay…Yul đã được xuất viện và bác sĩ nói sức khỏe của cậu ấy đã hoàn toàn bình phục. Hôm Yul ra viện học sinh trong trường đến rất đông.
51 ***- Đan Đan. Xuống phòng khách đi con. - Không được đâu. Con đang xem phim hoạt hình. - Có khách của con đấy. - Bố tiếp khách giúp con đi. - Không được.
52 *** Ngoài trời bắt đầu đổ mưa, mưa xối xả, càng lúc càng to. Từng vạt mưa theo gió táp vào mặt, vào tóc vào quần áo. Hơi nước lạnh lẽo bủa vây xung quanh.
53 ***Ju không có ở lớp học. Chưa yên tâm, tôi kéo Hạnh Nhi lên sân thượng. - Hạnh Nhi có thấy Ju đâu không? Có liên lạc được với Ju không?Hạnh Nhi xét thấy phản ứng thái quá của tôi, tròn mắt ngạc nhiên.
54 ***Phần 1. Khi tôi đẩy của phòng bệnh vào thì thấy bố tôi và hiệu trưởng đang nói chuyện. Cô Huệ Chi vừa ra ngoài gặp Hạnh Nhi. Vừa thấy tôi, bố tôi đã gọi.
55 ***Phần 1. Hai ngày nữa hiệu trưởng và cô Huệ Chi sẽ rời Việt Nam và qua Châu Âu. Thời gian của hiệu trưởng không còn bao lâu, tâm huyết cuối đời của ông là xây dựng một ngôi trường từ thiện bên châu Âu như lời hứa ngày xưa.
56 ***Phần 1. Đầu hè vòm trời trong xanh và rất sạch sẽ. Không khí khá mát mẻ và dễ chịu. - Ju. Ju kìa. - Ju ơi. Mai dậy tớ ghita nhé. - Ju ơi. Giải giúp tớ bài tập này với.
57 ***- Hôm nay cậu ra hơi muộn đấy. - Ừm. Hơi muộn. - Chắc đợi chuyến xe Bus cuối của trường. Mà bài kiểm tra hôm nay cậu làm tốt không Đan?- Ừm. Tạm ổn.
58 *** Tuần này chúng tôi được nghỉ vì các đội thể thao chuẩn bị cho những trận đấu diễn ra trong tuần tới. HạnhNhi vẫn thỉnh thoảng lên trường và rồi lại qua nhà tôi, tôi không cần hỏi thì HạnhNhi cũng sẽ thao thao bất tuyệt về những hoạt động đang diễn ra ở trường.
59 ***Phần 1. Trong căn phòng kính trong suốt, những li kem đủ sắc mầu được bầy la liệt trên bàn. Hương thơm từ Kem vỗn dĩ sẽ khiến tâm trí người ta ngất ngây, nhưng lúc này lại khiến tôi cảm thấy ngột ngạt.
60 ***Phần 1. - Định không bắt máy của tôi luôn hả?Tôi vẫn ngồi bó gối, không ngẩng đầu lên, chỉ lắc đầu. - Tan giờ học rồi đó, cậu đã trốn 5 tiết học buổi sáng thành công rồi.
Thể loại: Đô Thị, Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 13