61
62
63
64
65
66
67
68
69 Giờ phút này, thấy Dạ Quân Minh đang dùng ánh mắt thâm thúy lẳng lặng đánh giá nàng, giống như nghĩ đến cái gì, làm cho tim Nhạc Đồng Đồng đập như trống, khẩn trương không thôi.
70
71
72
73 "Nhạc huynh đệ, ngươi vừa rồi chạy đi đâu ! ? Chúng ta phát hiện ngươi rời tiệc rất lâu đều không có trở về, thật lo lắng!"Sở Quy Trần mở miệng nói, giữa trán tất cả là vẻ lo lắng.
74 Một bên Sở Quy Trần thấy vậy, không khỏi phì cười không thôi. "Nếu đã đói bụng mà nói, cũng nhanh ăn đi!""Đúng vậy, chúng ta mới không để ý những thứ này! Lại nói, bên cạnh chúng ta thật đúng là không có người không câu nệ tiểu tiết như Nhạc Đồng ngươi, ha ha, tính cách của ngươi, ta thích!"Dạ Quân Lăng là người chân thành, nói chuyện tự nhiên cũng trực tiếp.
75
76 Trở lại Mộng Nguyệt điện, Nhạc Đồng Đồng lập tức sai người chuẩn bị nước nóng tắm rửa thay quần áo. Hôm nay ngoạn chơi thật sự quá mệt mỏi, xương cốt toàn thân nàng đều đau nhức không thôi.
77
78 Chỉ thấy giờ phút này, Dạ Quân Minh cầm chiếc đũa, từ từ ăn sinh hào. Ánh vàng rực rỡ nhu hòa rơi trên người hắn, nổi bật lên ngũ quan tinh mỹ. Áo mãng bào thêu tường vân bị gió thổi, giơ tay nhấc chân ưu nhã thiên thành.
79 Gió đêm từ từ, thổi tay áo hắn tung bay, tóc đen phía sau hắn dương lên một độ cung tao nhã, khiến cho nam tử nhìn qua cuồng ngạo không kềm chế được!Yêu mỵ tựa như bóng đêm, câu hồn người!Nhưng mà, thời điểm Nhạc Đồng Đồng thấy rõ bộ dáng nam tử, nhịn không được hút một ngụm khí lạnh!Mày kiếm bay xéo nhập tóc mai, lộ rõ vẻ cuồng ngạo!Mũi cao như được điêu khắc, cao ngất tao nhã!Một đôi môi đỏ mọng, nhẹ nhàng mân thành một đường thẳng, hiện ra người tới lạnh bạc.
80 Nhạc Đồng Đồng giương đầu lên, liền rống to với Dạ Quân Minh đang cười ha ha. Chết tiệt!Nàng hiện tại cuối cùng cũng hiểu được. Dạ Quân Minh vừa rồi cố ý nói như vậy, muốn trêu đùa nàng!Hiện tại, lại trốn ở phía sau xem nàng làm trò, chết tiệt!Hỗn đản!Càng nghĩ, Nhạc Đồng Đồng càng sinh khí, trong lòng một đoàn lửa giận.