21 Hác Cổ Nghị sáng nào cũng đều nhận được vài viên kẹo ngọt đến tận chân răng. Cậu liền đếm xem có bao nhiêu, sau đó chọn ra 1 viên để vào trong túi tiền xem như bảo vật vậy.
22 Sắc trời đã tối, Hác Cổ Nghị đứng ở ngoài cửa chờ đợi, “Quỳ chưa có về nhà…. ” Hắn thì thầm tự nói, đôi mắt trong suốt nhìn ra phương xa. Đợi đã 1 lúc lâu, trước sau vẫn ko thấy bóng dáng Quỳ đâu cả.
23 Tiệm bán gấm hoa.
Tiểu Ngân Tử đang bận tối mặt tối mũi, buôn bán cho khách nhân. Bán vải, tính toán tiền bạc, quá vội vàng nên ko để ý là đã quá trưa rồi cũng chưa thấy Hác chủ tử trở về.
24 Mặt trời lộ ra ở phương đông, Hoa Quỳ tỉnh lại, phát giác bên cạnh thiếu mất 1 bóng dáng.
Mắt hơi khép lại, hắn đã quen với việc chuột con dọn dẹp vào buổi sớm.